141 "Ừ, chờ tôi rảnh nhé. " Lý Quả thấy Ngu Cơ nhiệt tình như vậy, không nỡ từ chối, đành đáp ứng. Lý Quả vừa dứt lời, Ngu Cơ có chút không vui. Ả đã hạ thấp mình nịnh bợ rồi, vậy mà nữ nhân kia vẫn không nể mặt, còn đối xử lạnh nhạt với ả, khiến ả cực kỳ khó chịu.
142 Hai mắt Ngu Cơ loạn chuyển, nữ nhân này nhân muốn đi ư? Thật hay giả thế? Chắc không phải đang chơi trò lạt mềm buộc chặt chứ? Định thu hút sự chú ý của Vương à? Cô ra không cần vinh hoa phú quý? Vương đẹp trai như vậy mà cô ta vẫn vứt bỏ? Ả mới không tin đâu.
143 "Hoàng Nhi, chị sẽ dẫn em đi, chỉ cần chị có ăn, sẽ không để em đói đâu. " Cô không nỡ bỏ lại Hoàng Nhi, cho nên cô quyết định dẫn Hoàng Nhi theo, vì vậy cô liền cười tít mắt nói.
144 "Thật sao?" Hai mắt Lý Quả sáng lên, hoàn toàn xem nhẹ giọng nói lạnh lùng của Mặc Nhật Tỳ, bất đắc dĩ hỏi. Mặt Mặc Nhật Tỳ càng đen thêm, nàng không chỉ muốn rời đi, mà còn luôn nghi ngờ lời hắn nói, chẳng lẽ lời của hắn thật sự không có trọng lượng sao? Cô gái này, đúng là chọc hắn tức chết mà.
145 Ba giờ sau. . . "Vẫn là không ra được. " Lý Quả cực kỳ chán nản, chân vừa mỏi vừa đau, sắp bất động rồi. Ngược lại, Hoàng Nhi và Ngu Cơ vẫn rất ung dung, cô không nhịn được mất mát nói.
146 "Tiểu thư, đừng quá lo lắng, cứ từ từ thôi. " Quản gia Lâm không dám nói nhiều, đành phải an ủi cô như vậy. Ông ta cũng biết nếu Xà Vương không đồng ý, thì tiểu thư khó mà rời đi, cho dù là bọn họ cũng không có khả năng.
147 "Quả Quả, ngày mai chúng ta có thử nữa không?" Ngu Cơ trái lo phải nghĩ, sợ nhất là Lý Quả bỏ qua, chính là không buông tay lại không có cách nào rời đi.
148 Ngu Cơ thấy cô đồng ý liền vô cùng vui sướng, hăng hái kéo tay Lý Quả, trông càng thân thiết hơn so với ngày thường, thậm chí có chút bất đắc dĩ. Vừa ăn xong bữa sáng, Ngu Cơ vội vàng nắm tay Lý Quả kéo ra khỏi biệt thự, lần này không đi đường trước nữa, mà là chạy tới phía sau biệt thự.
149 "Ông nói bọn họ đến đình Vạn Xà?" Trong phòng khách, Mặc Nhật Tỳ nhàn nhã ngồi trầm ngâm trên ghế sofa, chợt nghe quản gia Lâm bẩm báo, không khỏi nhíu mày, có chút kinh ngạc nói.
150 Rắn, chi chít, đủ loại đủ kiểu, giống gì cũng có, to to bé bé, dài dài ngắn ngắn, liên tục thè lưỡi, lượn qua lượn lại trong hố to, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng 'tê tê', nghe cực kỳ khủng bố.
151 Ngu Cơ không ngừng cười khanh khách, nghiêng đầu nhìn cô, sau khi cười thần bí với Lý Quả, liền vươn tay còn lại, vuốt ve đầu đại xà. Con đại xà kia rất nghe lời, vô cùng ngoan ngoãn, cuối cùng ả còn ôm con đại xà đó vào trong lòng.
152 Lý Quả thở hổn hển, xua xua tay với nàng, ý bảo mình vẫn ổn, nhưng không cách nào nói nên lời. Chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập mãnh liệt. "Tiểu thư, sao ngài lại sợ em như thế, à, là rắn chứ?" Hoàng Nhi buồn bực hỏi.
153 Phu nhân ra rồi. " Hoàng Nhi tinh mắt thấy được Ngu Cơ trong rừng cây, lập tức kêu lên. Lý Quả vừa nghe thấy Ngu Cơ đã trở lại, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
154 Mặc Nhật Tỳ không có nhà! Xà Vương đi vắng rồi! Trời ạ, cơ hội tới rồi!Ngu Cơ cực kỳ kích động, vô cùng kích động, kích động đến toàn thân run rẩy, suýt chút nữa đã không khống chế nổi bản thân.
155 Đúng thế, loài người vốn sợ rắn, con gái còn sợ hơn. " Lý Quả không hề thấy kỳ quái, người bên cạnh cô đều sợ, đàn ông cũng có vài người sợ, con gái đương nhiên là sợ hơn rồi, cô nói thầm trong lòng.
156 Mau, mau chóng thông báo cho Vương!Sau khi Lý Quả và Ngu Cơ rời đi, trong lòng quản gia Lâm càng nghĩ càng cảm thấy bất an, càng cảm thấy Ngu Cơ khả nghi, ông ta liền lén lút đi theo sau.
157 Nghe thấy tiếng gọi của Hoàng Nhi, Lý Quả mới mờ mịt nhìn nàng, không hề hé miệng, trong đầu trống rỗng. "Ngươi không tin à? Ha ha, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định ư? Ngươi còn muốn lừa dối chính mình? Được rồi, ta sẽ cho ngươi xem.
158 Xà! Xà mỹ nữ!Trong đầu cô chỉ có những từ này, phá vỡ tất cả nhận thức của cô. Nhân vật thần thoại kia chỉ có trong truyền thuyết, thế mà cô lại gặp phải, đúng là rối loạn, hồ đồ.
159 Lý Quả vừa nghe thấy tiếng của ả, toàn thân bất giác run lên, lúc cô nhìn thấy Ngu Cơ bay đến bên cạnh mà cái đuôi lại không chạm đất, suýt chút nữa đã sợ đến mức ngã sấp xuống.
160 Hoàng Nhi, quản gia Lâm và Ngu Cơ đều trơ mắt nhìn Lý Quả bỏ trốn mất dạng, bọn họ cũng không dám đuổi theo, bởi vì Lý Quả đã thoát khỏi kết giới của Xà Vương.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 100