121 Lý Quả buồn bã gật gật đầu với ông ta, rồi uể oải đi vào phòng khách, ngồi xuống ghế sofa, thở dài. "Về rồi. " Mặc Nhật Tỳ vẫn cầm tờ báo, ngồi trên ghế sofa, giống như một công tử bột.
122 "Vậy anh thả tôi về ư?" Cô dò hỏi, mong chờ nhìn anh ta, cầu nguyện anh ta đại nhân đại lượng, đừng trêu chọc cô nữa. Mặc Nhật Tỳ nở nụ cười với Lý Quả, cô gái này đến tận bây giờ vẫn chưa hiểu rõ tình hình nhỉ, còn đang làm ''Xuân Thu Đại Mộng'' nữa.
123 "Anh buông ra. " Lần đầu bị một người đàn ông ôm, cô giật nảy cả mình, vội vàng muốn giãy dụa. Cô vô thức nhớ tới cô gái kia, trong lòng rất khó chịu.
124 "Tiện nhân, tiện nhân, tiện nhân!" Ở trên lầu, Ngu Cơ thấy hai người trong vườn hoa, không khỏi giận đến dậm chân, đứng trong phòng mắng chửi Lý Quả. Vương chưa từng cùng bất kỳ nữ nhân nào ngồi ở trước hoa, dưới trăng lãng mạn như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác, luôn đối xử đặc biệt với một nhân loại như Lý Quả, cực kỳ khác biệt, phi thường bất đồng, ai thấy cũng đều đố kỵ.
125 Bịch bịch bịch. . . , tiếng bước chân càng lúc càng gần. Nằm trên giường, Ngu Cơ thầm vui mừng trong lòng, Vương đến rồi, Vương đến rồi, rốt cuộc ngài cũng đến nhìn mình! Ả không khỏi kích động, suýt chút nữa đã quên mất mình đang giả vờ bệnh.
126 "Mặc Nhật Tỳ, vì sao anh lại muốn tôi ở lại đây?" Một lúc lâu sau, cô mới đánh bạo hỏi. Chuyện này đã quấy nhiễu cô rất lâu rồi, cô không hiểu vì sao người đàn ông kia lại đối với mình như thế?Cô tuyệt đối không phải là kiểu con gái khiến cho đàn ông vừa gặp liền không thể buông tay, cô phải tự mình hiểu chứ? Chỉ sợ người đàn ông này có mục đích gì đó thôi.
127 "Em ngắm ánh trăng xinh đẹp đi, đừng nên tức giận, chỉ hại thân thôi, chứ chẳng ảnh hưởng tới người khác đâu. " Trong lúc cô uống trà, ăn điểm tâm, hắn nhấp một ngụm xong, cười tít mắt nói.
128 Ngứa? Tiểu hắc xà không rõ nguyên do, nâng đầu nhỏ, mờ mịt nhìn cô. Nó không biết cô bị làm sao, nhưng nó có thể cảm nhận rõ rệt sự khác thường từ lòng bàn tay cô truyền tới.
129 "Nhóc kia, là mày giở trò quỷ hả?" Sau khi rút chân về, cô lập tức đoán chắc chắn là tiểu hắc xà làm, không khỏi nở nụ cười, nói vọng vào làn nước. Tiểu hắc xà ngoi lên, cái đầu nhỏ nửa chìm trong nước, lấm la lấm lét nhìn cô, nghịch ngợm thè lưỡi rắn.
130 "Được được, chơi một lúc nữa thôi nhé. " Cô lại mềm lòng, thật sự đầu hàng, đành phải tùy nó. Tiểu hắc xà nghe xong, cực kỳ vui vẻ, lập tức chui xuống nước, chờ Lý Quả.
131 "Hoàng Nhi, làm ơn đi, chị không phải heo, mới ăn xong chưa được bao lâu mà, em lại bảo chị ăn nữa?" Cô không nhịn được bật cười, ăn ngủ, ngủ ăn, cô sắp thành heo rồi.
132 "Ngươi làm người tốt, ta làm người xấu, phối hợp như vậy không tệ nhỉ. " Tiểu hắc xà cười hì hì, cực kỳ đắc ý nói. "Ngươi đừng vui mừng quá sớm, nếu nàng biết thân phận của ngươi, xem ngươi còn cười được hay không?" Mặc Nhật Tỳ có chút vui sướng khi người gặp họa, gậy ông đập lưng ông, nói.
133 Hả! Hoàng Nhi há hốc mồm, vẻ mặt khiếp sợ, tiểu thư không biết chủ nhân là ai?"Tiểu thư, ngài làm sao vậy? Đừng dọa Hoàng Nhi mà!" Hoàng Nhi sắp khóc rồi, lập tức bổ nhào lên người cô.
134 "Tiểu thư, ngài cứ yên tâm, mỗi lần ngài về, chẳng phải nó luôn ở đây à? Nó cũng không nỡ rời khỏi tiểu thư mà. " Hoàng Nhi thấy thế, vội nói. Nhưng nói xong, trong lòng lại có chút run sợ, vị này cũng là chủ tử đó.
135 Lâu đài! Không sai, chính là lâu đài, lâu đài giữa thế kỷ của châu âu, phía trước lâu đài là biển hoa hướng dương, violet, hoa oải hương, cùng lâu đài cổ làm nổi bật nhau, giống như vô tình xông vào một vương quốc cổ kính.
136 "Nhà anh thực sự có tiền nhỉ!" Cô không nhịn được hít sâu, rồi nói. Cô không biết nên hâm mộ hay ghen tị nữa, đây chính là người vừa sinh ra đã ngậm chìa vàng trong truyền thuyết đó! Kiếp trước phải tu rất nhiều phúc mới có thể có duyên phận này!Mặc Nhật Tỳ cười cười, đúng là hắn rất giàu, nhưng lại chẳng có liên quan gì đến tiền bạc cả, hắn muốn cái gì sẽ có cái đó.
137 Lại một quản gia, rốt cuộc Mặc Nhật Tỳ này có bao nhiêu quản gia vậy? Có bao nhiêu người hầu đây? Suy nghĩ của Lý Quả hơi rối loạn, ngoại trừ lễ phép mỉm cười, cô đều không biết nên làm gì mới đúng.
138 "Tiện nhân, tiện nhân, cô ta có gì tốt, mà khiến Vương làm này làm nọ. " Ngu Cơ lại phát hỏa. Sáng sớm, từ chỗ nữ hầu nghe nói Vương và đám người quản gia Lâm đi ra ngoài, hơn nữa còn vì nữ nhân kia mà chuẩn bị vài thứ tốt.
139 Hừ, tiện nữ nhân, ta sẽ không để ngươi đắc ý lâu nữa, cứ chờ xem đi. Căm hận trong lòng Ngu Cơ bỗng chốc liền tan đi, tâm trạng của ả rất tốt, tươi cười đầy mặt, giống như đổi thành một người khác hoàn toàn.
140 Ba ngày sau, Mặc Nhật Tỳ và đám người Lý Quả mới hùng dũng quay về biệt thự. Bọn họ đã ở lâu đài cổ chơi đùa, rồi trở về dưới sự dẫn dắt của Mặc Nhật Tỳ.