81 “Không uống!” Lý Quả vô cùng kiên quyết nói. Ăn thịt rắn, uống canh rắn thì có gì khác nhau đâu? Trong nước canh kia đều là tất cả tinh hoa của rắn, thật quá ghê tởm!“Tiểu thư!” Hoàng nhi sốt ruột gọi.
82 Vì sao Vương lại lừa tiểu thư? Quản gia Lâm nghĩ mãi không ra, tiểu thư thật sự rất tốt, hơn nữa, cho đến bây giờ cũng chưa thấy Vương lừa gạt bất cứ cô gái nào.
83 Hắn nên làm gì với cô đây? Lúc này, trong lòng hắn vô cùng mâu thuẫn, có chút do dự, không biết phải làm thế nào mới tốt, hay là chấm dứt thôi?Mùi hương ấm áp phả vào mặt, hắn tham lam hít vào, không nỡ rời khỏi cô.
84 "Không thể nào!" Thanh âm lạnh lùng, dứt khoát vang lên. Mặc Nhật Tỳ im lặng nhìn chằm chằm phía trước, đột nhiên nở nụ cười: "Ngươi còn phân chia với ta sao?"Bên kia cũng im lặng, sau đó thản nhiên nói: "Trong lòng ngươi đã có tính toán, sao còn phải hỏi ta?"Lần này, đến lượt Mặc Nhật Tỳ im lặng, hắn nhìn về phía trước một lúc lâu, mới dời tầm mắt, nhìn Lý Quả đang bất an ngủ trên giường, hắn vươn tay xoa nhẹ mặt cô.
85 Không ăn không ngủ? Lý Quả lập tức mở to mắt, kinh ngạc nhìn nàng. Hoàng nhi thật tốt với cô, khiến cô không biết nên nói gì cho tốt đây. "Hoàng nhi, đừng như thế, chị thật sự không muốn ăn mà!" Lý Quả lắc đầu, vừa muốn đánh tan suy nghĩ đó của Hoàng nhi, đồng thời giữ vững kiên trì của mình.
86 "Tiểu thư, ăn thêm nữa đi!" Hoàng nhi thấy Lý Quả ăn hơi ít, còn muốn khuyên cô ăn thêm. Lý Quả ăn không nổi nữa, vội lắc đầu, ngăn Hoàng nhi: "Chị ăn đủ rồi.
87 Hoàng nhi nghiêng đầu, khó hiểu nhìn Lý Quả. "Hoàng nhi, chị không quen để người khác cởi quần áo hộ mình, nếu đó là phép tắc ở đây thì chị không thể nhận nổi.
88 Tiểu hắc xà chỉ cảm thấy cổ họng giật giật, suýt chút nữa thì chảy nước dãi. Cô thật sự rất quyến rũ, trong phòng tắm sáng rỡ và xa hoa, lại lộ ra vẻ phong tình vô cùng hấp dẫn.
89 Giẫm chết nó? Có thể sao? Tiểu hắc xà khinh thường nghĩ. Thế nhưng, nó có thể cảm nhận được sự lo lắng và bất an của cô, làm cho lòng nó rung động. Vì thế, nó rất nhu thuận nhìn cô, dáng vẻ vô cùng nghe lời.
90 "Á. . . . " Lý Quả giống như chợt nhớ ra cái gì, kinh hãi kêu lên. Sau đó, vội đưa hai tay vào trong nước như muốn ngăn cản điều gì, nhưng lại cảm thấy không mấy hiệu quả.
91 Hắt xì. . . Mùi thơm trên người làm cho tiểu hắc xà có chút khó chịu. Một mình cô bôi kem là được rồi, sao cứ nhất định phải bôi cho nó chứ, nó dùng được à? Một thân trơn bóng, sáng láng, đúng là đẹp trai chết đi được.
92 Nghiêm túc? Có thể à? Tiểu hắc xà thầm nghĩ, song nó chẳng dại gì mà nói ra. Nếu cô biết được thì chắc chắn sẽ quăng nó đi mất, sau này cũng chẳng còn phúc lợi như thế nữa, nó đâu có ngốc!Tiểu hắc xà khép chặt mắt, bày ra dáng vẻ vừa an tĩnh vừa nghe lời, làm cho Lý Quả rất an tâm, liền nhắm mắt lại, một lát sau đã thiu thiu ngủ.
93 "Phu nhân, đó là chuyện của Vương, nô tài không tiện hỏi. " Ngoài miệng thì cung kính nhưng trong lòng quản gia Lâm lại thầm khinh bỉ. Chẳng phải ngươi cũng quyến rũ Vương sao? Ngươi hiểu được bao nhiêu phép tắc?Ngu Cơ không hề biết ý nghĩ trong lòng quản gia Lâm, bằng không ả đã trở mặt lâu rồi.
94 "Cô cũng chỉ là đồ thấp hèn, cô dám đánh ông ta, tôi sẽ đánh cô. " Chẳng biết có phải gần đây tích lũy quá nhiều hỏa khí hay không, Lý Quả thay đổi cực nhanh, vô cùng hung dữ, nói chuyện cực kỳ bạo lực.
95 Thần kinh có vấn đề? Nghe quản gia Lâm nói vậy, Lý Quả có chút dở khóc dở cười. Người sáng suốt đều nhìn ra được Ngu Cơ cố ý tìm cô để gây chuyện. "Cám ơn ông, quản gia Lâm.
96 “Tức chết ta, tức chết ta rồi. ” Vừa bước vào phòng mình, sắc mặt trắng bệch của Ngu Cơ lập tức thay đổi, liên tục ầm ỹ, sau đó liền ném đồ lung tung, trút hết cơn giận không thể phát tiết với Lý Quả.
97 Chỉ có điều, một hồi đợi lại chính là ba ngày, trong ba ngày này, cô đợi từ sáng đến tối muộn, nhưng Mặc Nhật Tỳ vẫn chưa xuất hiện, biến mất chẳng thấy tăm hơi.
98 Tức, rất tức, cực kỳ tức, tức đến bốc khói! Đây là tâm trạng hiện tại của Ngu Cơ, ả tức đến sôi máu, hai mắt trợn to, tay nắm chặt, nếu không phải còn chút lý trí, ả ta đã xông lên xé nát Lý Quả rồi.
99 Ngu Cơ thật tức chết được, đấu thua Lý Quả, Ngu Cơ tức đến sôi máu, nhưng lại chẳng thể làm gì. Phép tắc làm cho ả không thể mắng chửi người, càng không thể đánh nhau, như vậy rất thất lễ, còn ra thể thống gì nữa.
100 Ngu Cơ nghĩ rằng mình thắng, càng thêm đắc chí, đang định mỉa mai tiếp, đúng lúc Hoàng nhi cầm một bát lớn đặt trước mặt Lý Quả. “Tiểu thư, bát đây ạ.
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 100