1 Edit: Subo
Thục Nguyên, tháng chạp năm mười ba.
Tây Lương, hoàng thành Dĩnh Kinh.
"Khụ khụ. " Bên trong phòng ngủ truyền ra từng trận ho khan đứt quãng, một nữ tử nằm ở bàn viết, tay cầm bút gian nan viết xuống từng hàng chữ, bàn tay nàng mềm yếu run rẩy không thôi.
2 Edit: Subo
"Giá ――" dùng sức ra roi thúc ngựa, vào con đường nhỏ, nơi này yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe thấy tiếng vó ngựa vang vọng quanh quẩn ở bìa rừng.
3 Edit: Subo
Đầu tháng ba, năm thứ hai Càn Khánh.
Hoàng cung Dĩnh Kinh.
“Tìm đường chết hả! Thánh giá đi qua còn không quỳ xuống!” Lưu ma ma hung hăng đẩy cung nữ trước mặt một phen, cung nữ kia trong lúc nhất thời không đứng vững, bước chân lảo đảo, đầu đụng phải ghế đá trước mặt, đau khiến nàng lập tức nhíu mày.
4 Edit: Subo
“Tỷ tỷ, ma ma đã đi xa, mau đứng lên đi. ” Cung nữ vừa rồi cúi người xuống đỡ nàng: “Trán ngươi bị chảy máu, trở về ta giúp tỷ tỷ băng bó.
5 Edit: Subo
Có cung nữ nhìn thấy nàng đi ra ngoài, ở phía sau nàng chỉ chỉ trỏ trỏ mà mắng cái gì đó. Nàng chỉ mơ hồ nghe rõ một câu "Không biết tốt xấu", khóe miệng nhẹ cười một tiếng, không phải nàng không biết tốt xấu, mà là các nàng đều quá ngây thơ thôi.
6 Edit: Subo
Nàng đang quỳ ở phía dưới, một khắc kia lúc bước vào Tuệ Ngọc cung, trong lòng nàng vẫn luôn thấp thỏm không thôi. Có thể không, ở chỗ này gặp được hắn?
Quả nhiên, cho đến khi đi vào, cũng chưa từng nghe bất luận kẻ nào đề cập đến việc Hoàng đế ở đây.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Subo
Một lần nữa nàng bị người của Tuệ Ngọc cung mang ra ngoài, nàng biết, kiếp nạn của mình, kỳ thật chưa hề chân chính qua đi.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Subo
"Toàn Cơ. "
Hai từ này, từ khóe môi nàng thốt ra.
9
Edit: Subo
"Thật tốt. " Giang Ánh Dung hơi gật đầu: "Ngươi thật thông minh, trước kia, làm việc ở đâu?"
"Hoán y cục. " Nàng chỉ cúi đầu phối dược trong tay, vẫn chưa từng nhìn nàng ta.
10
Edit: Subo
Trên đỉnh đầu là tấm biển kim quang lấp lánh ba chữ “Tường Bình cung”.
Vào cung hơn ba tháng, lần đầu tiên Toàn Cơ rời khỏi Hoán Y cục tới một nơi xa.
11
Edit: Subo
Giang Ánh Dung không trả lời, chỉ cười nhẹ.
Hầu hạ nàng nằm xuống, Toàn Cơ mới thấp giọng nói: "Nương nương, nô tỳ còn chút đồ vật ở Hoán Y cục, giờ phải đi lấy về.
12
Edit: Subo
Cẩn thận gỡ xuống, đó là một chiếc khăn của nam nhân.
Chiếc khăn màu trắng.
Nàng còn nhớ rõ, đây là ba tháng trước khi nàng vào cung, không cẩn thận té bị thương ở khuỷu tay, sư phụ quấn lên cho nàng.
13
Edit: Subo
Hắn nói: "Ngẩng đầu lên. "
Trong lòng Toàn Cơ có một tia đau đớn
Quả nhiên, so với khi đó cảm giác đã thay đổi.
Khi đó hắn, chỉ biết ôn nhu mà nói, Vân nhi, nhìn ta.
14
Edit: Subo
Khi hoàn hồn là lúc, nhìn thấy một thân minh hoàng trước mặt đã nâng bước, rời khỏi hành lang gấp khúc, đi về hướng con đường nhỏ.
Con đường kia nàng đã từng đi qua.
15
Edit: Subo
Phó Thừa huy còn muốn nói thêm, lại nghe thanh âm Hoàng đế lạnh lùng nói: “Trong hậu cung này trẫm còn chưa sắc phong Hoàng hậu, không cần ngươi nhắc mãi tới tiên Hoàng hậu!”
Sắc mặt Phó Thừa huy đại biến, lúc này mới ý thức được lời của mình nói sai rồi.
16
Edit: Subo
Xoay người, lúc này Mục Chước mới mở miệng: “Tỷ tỷ không trở về Hoán Y cục sao?”
Toàn Cơ than nhẹ một tiếng, nàng không biết nữ tử trước mặt này đến tột cùng khi nào mới có thể chân chính học được thủ đoạn cùng tính kế ứng phó với người trong cung người, mà ở giờ phút này, nàng cũng không biết vì sao mình phải nhắc nhở nàng ta.
17
Edit: Subo
Đồng Dần bưng trà tiến lên, tâm tư canh gác bên cạnh Hoàng đế.
Hắn bưng trà lên uống một ngụm, lập tức nhíu mi, lúc này mới đột nhiên nhớ tới cung nữ vừa rồi nói.
18
Edit:Subo
"Ai, sao nghe nói? Người hôm qua, Hoàng thượng lâm hạnh là phế phi từ lãnh cung ra!"
"Cẩn thận cái miệng ngươi, người ta hiện tại là thân phận nương nương tôn quý!"
Hai cung nữ dựa vào lan can vui sướng mà nói.
19
Edit: Subo
Hiện giờ Toàn Cơ sớm đã không phải Tuân Vân Tâm năm đó, Mạnh Trường Dạ tất nhiên là không biết. Chỉ tiến lên, giao ngân lượng đến trong tay chưởng quầy, nhấc hai bao dược kia rồi đi.
20
Edit: Subo
“Cẩn thận!” Có một người vội vã kêu, lúc này Toàn Cơ mới hoàn hồn, nhìn thấy trước mặt có một chiếc xe đẩy xông tới.
Vội cất bước né tránh, tim đập nhanh hơn, nàng giơ tay che lại.