1 Chương 01 - Thư đây! Ai ra nhận thư! Tiếng người phát thư vang lanh lảnh ở cổng. Thiều đẩy chiếc xe lăn lại gần bên cửa, nói lớn: - Bác quăng dùm qua cổng đi bác.
2 Chương 02 Tiếng còi xe vang lên từng chập bên ngoài cổng. Thiều gọi vú Năm: - Vú Năm ơi, ba về, mở cổng vú Năm ơi! Vú Năm đang làm cơm tất tả chạy lên.
3 Chương 03 Buổi sáng tạnh ráo. Mặt trời đã lên khá cao… Ngoài sân mấy vũng nước do cơn mưa đêm qua còn đọng lại từng vũng, lấp lánh dưới ánh thiều quang ban mai.
4 Chương 04 Đối với Thiều bây giờ, đời là những ngày tháng rất đẹp, ngồi bên cửa sổ chờ thư Ngự. Nửa năm trời trôi qua với rất nhiều cánh thư từ nửa quả địa cầu bay về.
5 Chương 05 Thục nhảy xuống taxi chạy như bay vào nhà: - Thiều ơi, Thiều ơi! Thiều lăn chiếc xe lại gần cửa. Thục quỳ xuống ôm khuôn mặt chị hôn tít lên đó.
6 Chương 06 Thiều đọc lại lá thư lần thứ mấy cũng không nhớ được. Dòng chữ quen thuộc, như đập mạnh vào mắt Thiều… “Khoảng cuối tháng này tôi sẽ về đến Sài Gòn.
7 Chương 07 - Thục à, còn mấy ngày nữa là anh Ngự về rồi. Đang mãi mê xem báo, nghe chị hỏi Thục vội ngẩng lên: - Thiều nói gì ạ? Thiều lập lại: - Còn mấy ngày nữa anh Ngự về.
8 Chương 08 Thục đứng trước gương xăm xoi chiếc áo mới. Kiểu áo này thật hợp với khổ người Thục. Tự dưng Thục liên tưởng tới Ngự. Không hiểu sao một vài lần nói chuyện với Ngự, Thục thấy nơi mình có một cái gì khó diễn tả.
9 Chương 11 Ngồi trên phi cơ lòng Thiều rộn ràng bao nhiêu ý nghĩ. Chỉ còn một tiếng đồng hồ nữa Thiều sẽ đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất với một cơ thể lành lặn, bình thường như mọi người.