1 Chương1: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (1) Vào một ngày thời tiết trời trong nắng ráo, xen lẫn ánh sáng mặt trời rực rỡ. Nguyệt Trì Lạc lười biếng ngồi vùi ở ghế sofa xem phim truyền hình trên đài Mang Quả để giết thời gian, thật ra thì kể từ sau khi kết hôn với Đông Phương Tuyết, cô vẫn luôn có một cuộc sống của người phụ nữ cao quý ăn không ngồi rồi.
2 Chương3: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (3) Một người đàn ông có thể sánh như một vị Thần, lại đi ngoại tình? Không phải Nguyệt Trì Lạc không tin Đông Phương Tuyết sẽ thay lòng, mà là không tin Đông Phương Tuyết đi ngoại tình.
3 Chương5: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (5) Tuy rằng tôi biết chị tôi cũng có phần không đúng, chị ấy không nên chen chân vào giữa hôn nhân của hai người, cho dù muốn, cũng nên chờ sau khi hai người ly hôn đã.
4 Chương7: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (7) Chẳng lẽ A Tuyết cũng như vậy sao? “Nhìn thấy chưa. ” Thấy Nguyệt Trì Lạc im lặng không nói, Nam Cung Huyên có phần hơi đắc ý.
5 Chương9: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (9) Mười đàn ông thì hết chín người trăng hoa, nhưng vẫn còn có một bị dao động! Lời nói rất kinh điển rất thực tế, cũng là sự thực khiến rất nhiều phụ nữ phải khổ sở.
6 Chương11: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (11) Chợt nghĩ tới những bức ảnh cùng với những lời Nam Cung Huyên đã nói, Nguyệt Trì Lạc càng nhíu chặt lông mày, tâm tư rối loạn.
7 Chương13: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (13) Thở dài một hơi sau đó đi vào quán cà phê đối diện với công ty, lúc này Nguyệt Trì Lạc mới lấy điện thoại di động ra cho Đông Phương Tuyết.
8 Chương15: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (15) Cô chỉ nhìn hiểu được sự đơn thuần trong mắt hắn, nhưng cho tới bây giờ nhìn không hiểu được sự hắc ám trong mắt hắn.
9 Chương17: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (17) Cô cúi đầu im lặng không nói. Từ khóe mắt đến đuôi lông mày của hắn đều là ý cười giễu cợt, cười nhưng không hề có chút động tĩnh… Bởi vì trên người đang có vết thương, sắc mặt của hắn bỗng chốc hơi tái nhợt, loại tái nhợt này có vẻ như được giấu ở dưới lớp sương mù, khiến người không phân biệt rõ thật giả.
10 Chương19: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (19) “Những năm ấy quả thực là rất hoang đường. ” Im lặng hồi lâu, có lẽ là nghĩ tới điều gì đó, người thiếu niên bỗng nở nụ cười giễu cợt.
11 Chương21: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (21) Cô tiếp tục bước đi vào trong, không hề quay đầu lại nói: “Em nghĩ rằng mình chẳng có gì cần phải giải thích cả, ngược lại anh mới là người nên cho em một lời giải thích hợp lý.
12 Chương23: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (23) Hắn chỉ “Ừ” một tiếng nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc. Cô cười cười nói: “Không có gì, anh nghe điện thoại trước đi.
13 Chương25: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (25) Hơi thốn một chút, cũng hơi khó chịu một chút, cộng thêm một chút nhức nhói. Qua hai ngày nữa thấy thái độ Đông Phương Tuyết vẫn lạnh nhạt như thế….
14 Chương27: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (27) “Cả nhà anh cũng chỉ có em. ” Trong chớp nhoáng ánh mắt Đông Phương Tuyết mang theo chút buồn bã ảm đạm.
15 Chương29: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (29) Có lẽ hắn không nên đến đây? Vốn không thuộc về mình, hà tất gì phải cưỡng cầu? Thật ra có lúc nhìn lại mọi thứ trên cái thế giới này, Nguyệt Trì Lạc bất chợt nhận ra nó thật mới lạ.
16 Chương31: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (31) Hắn cũng đã nói hết lời như vậy, vì sao cô vẫn còn không chịu hiểu? Là không hiểu? Hay là không muốn hiểu.
17 Chương33: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (33) “Em nghe rõ chưa?” Ngón tay hắn hơi dùng sức, cằm của cô rất đau rất đau, đâu đến mức tưởng chừng như sắp rơi xuống vậy.
18 Chương35: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (35) Giận dỗi, gây gổ, những thứ này đều không phải là mình muốn, vậy thì cứ đối mặt hỏi cho rõ ràng.
19 Chương37: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (37) Hắn nghĩ rằng, bọn họ đã cùng nhau vượt qua giữa sự sống và cái chết, cùng vượt qua những thay đổi trong cuộc đời, đã vượt qua một thời đại Vương triều huy hoàng, đã vượt qua sự xa cách của thời gian ngàn năm, thương nhớ nhau từ hai thời không.
20 Chương39: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (39) Có đôi khi hắn cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, mà là mệt tâm. . . . Không phải cơ thể mệt mỏi, mà là tâm mệt mỏi! Hắn nhìn Nguyệt Trì Lạc bằng ánh mắt rất bất đắc dĩ.