1 Phòng tổng thống trong khách sạn, một màu tối đen yên tĩnh.
Trong không khí tràn ngập mùi hương của một trận tình cảm mãnh liệt đã qua, ái muội mà kiều diễm.
2 Tám tháng sau.
Bãi đỗ xe Câu Lạc Bộ tư nhân Mị Hoặc.
"Đừng chạy, bắt lấy cô ta!"
Cùng với tiếng kêu, tiếng bước chân phía sau dần dần tới gần.
3 Hứa Tiễu Tiễu bĩu môi.
Quay đầu, ra vẻ khó xử thở dài, "Tiên sinh, tôi biết tôi chiếm tiện nghi của anh, anh muốn tôi chịu trách nhiệm với anh, nhưng tôi là người phụ nữ có thai mà, mà còn lập tức sắp sinh, anh cũng không để bụng sao?"
Vừa nói, vừa muốn nâng bụng mình, nhắc nhở anh.
4 Dẫn đầu là một người phụ nữ trung niên cực kì hiền lành.
Thấy Hứa Tiễu Tiễu, trong ánh mắt bà hiện lên xoắn xuýt, do dự, "Tiễu Tiễu, con. . . "
Hứa Tiễu kinh ngạc: "Viện trưởng, sao người đến đây?"
Người phụ nữ thở dài, tiến lên một bước cầm tay Hứa Tiễu Tiễu, "Ta tới là vì người nhà con liên hệ với cô nhi viện, ta dẫn bọn họ tới gặp con.
5 Dáng người cao ngất, tỏa ra khí chất lạnh lùng, mặc dù là cách một khoảng cách, Ha Tiễu Tiễu cũng cảm thấy hết hồn!
Cô mạnh mẽ xoay người, theo bản năng che mặt mình, trốn ở sau xe.
6 Hứa Tiễu Tiễu đi theo quản gia vừa mới vào cửa, một lão phu nhân đầu đầy tóc bạc ra đón.
Cánh tay gầy gò của bà nắm cổ tay Hứa Tiễu Tiễu, đỏ hốc mắt, "Tiễu Tiễu, nhiều năm như, chắc con chịu khổ rồi!"
Nói chuyện, thanh âm đều đã nghẹn ngào.
7 Một câu, làm cho thân hình Hứa Tiễu Tiễu cứng đờ.
Cô từ từ xoay thân thể, liền nhìn thấy Hứa Mộc Thâm khí phách đứng ở trên bậc thang, từ trên cao nhìn xuống.
8 Hứa Tiễu Tiễu mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn chằm chằm Hứa Nam Gia.
"Con nuôi?"
Hứa Nam Gia cười lạnh, "Đúng, mẹ cô chỉ là con nuôi nhà họ Hứa chúng tôi, mà cô, lại càng không có một chút quan hệ huyết thống với nhà họ Hứa! Bà nội chỉ là nhìn cô đáng thương, cho cô một cái họ thôi.
9 Cuối cùng, vẫn là quản gia đưa cô tới chỗ ở của mẹ.
Hứa Tiễu Tiễu nhìn chăm chú căn phòng nhỏ trước mặt, có phần hồi hộp.
Cô đẩy cửa phòng ra, đi vào, liếc thấy một người phụ nữ rất đẹp ngồi ở trên giường.
10 Hứa Tiễu Tiễu nhìn thoáng qua người phụ nữ trong phòng, do dự một chút, lúc này mới mở miệng: "Tôi với anh ra ngoài còn không được sao? Tuy nói chúng ta không có quan hệ huyết thống, nhưng anh cả anh cũng đừng động tay động chân ha ~ "
Hứa Mộc Thâm:.
11 Đang sốt rột, chợt nghe bên cạnh truyền ra một thanh âm run rẩy: "Đã muộn như vậy, đằng kia là ai vậy?’’.
Là lão phu nhân!
Mắt Hứa Tiễu Tiễu sáng lên, bởi vì lão phu nhân đã đến, mà có chút chú ý về phía này, trực tiếp đi lên phía trước!
"Bà ngoại!"
Thanh âm ủy khuất, mang theo làm nũng cùng nghẹn ngào, khiến người ta nghe được lòng mềm nhũn.
12 Mặt anh vẫn như cũ không chút thay đổi, trên mặt không nhìn ra vui buồn yêu đương.
Nửa ngày, anh mới nặng nề mở miệng:"Nếu cô tiếp tục làm xấu mặt gia đình, người đó cầu xin cũng không giữ lại cô.
13 Từ nhỏ lớn lên ở trại trẻ mồ côi, ở đây là nhà của Hứa Tiễu Tiễu.
Cô với mỗi đứa bé ở đây đều có tình cảm.
Nhưng bây giờ, những đứa bé thường đuổi sau cô gọi chị Tiễu Tiễu nhìn thấy cô lại giống như gặp thú dữ….
14 Người đàn ông nói xong, xoay người rời đi.
Hứa Tiễu Tiễu ngu ngơ tại chỗ.
Cô cúi đầu, nhìn đến Đường Điềm Điềm đang cười, nghe nói như thế cả người đều đã sợ ngây người, hai mắt mở to trông mong dính ở trên người đàn ông, muốn tiến lên mà lại không dám.
15 Nước lạnh hắt lên mặt Lương Mộng Nhàn.
Cô ta tức giận âm thanh kêu lên: "Hứa Tiễu Tiễu, cô điên rồi!"
Hứa Tiễu Tiễu nhìn người trước mặt, trong mắt phóng ra sát khí lạnh lẽo.
16 "A a a a!"
Hứa Tiễu Tiễu tóm lấy tóc, cả người đều phát điên.
Cô tuyệt đối là đứt gân não, mới đưa gối ôm cho Hứa Mộc Thâm!
Bây giờ phải làm sao?
Hôm nay Kim tiên sinh muốn trả tiền, phí sinh hoạt tương lai của mọi người đều có liên quan.
17 Liền nhìn đến lưng người đàn ông đàn ông đứng ở ban công cửa phòng, mặt lạnh như bang nhìn cô.
Hứa Tiễu Tiễu:. . . !
Thời gian như dừng lại ba giây, Hứa Tiễu Tiễu nhảy dựng lên, "Anh, anh, anh cả.
18 "Hứa tiểu thư, tiền tôi có thể cho cô nhưng kế hoạch bước đầu tiên ngày hôm nay cô thất bại khiến cho tôi không thể không hoài nghi năng lực của các cô! Phòng làm việc của các cô không được sao? Vợ của tôi lập tức quay lại, nếu vẫn làm không được, tôi sẽ sớm tìm người khác.
19 Trước cửa phòng 886 náo nhiệt cũng không thể khiến anh dừng bước.
Anh thậm chí còn không thèm liếc một cái, lập tức đi về phía trước.
Mãi đến khi anh nghe thấy một thanh âm quen thuộc: "A, quân tử động khẩu bất động thủ, cô buông tóc của tôi ra ~ "
Cước bộ ngừng lại, anh kinh ngạc quay đầu.
20 Kim tiên sinh ổn định đi từ trong phòng ra, Hứa Tiễu Tiễu hừ nhẹ nhảy dựng lên đi ra ngoài.
Trong đầu lại đang tự hỏi:
Từ lần trước gặp Giai Giai, cô liền cảm thấy không thích hợp.