1 NAM THÂN THIÊN (1)GẶP GỠ(1): là bài, phần. Ta có một tráp hồng đậu rực rỡ, ngập tràn mùi xạ hương nồng nặc;Nếu ta tặng chàng, chàng phải đền bù cho ta một tráp tương tư tươi đẹp;Nếu không, đau thấu tim can, đêm không ngon giấc.
2 TƯƠNG TƯ THIÊNTIỀN DUYÊNNam Thân đã quên mất ta. Mười năm trước, phụ thân hắn được tuyên chiếu vào cung làm quan. Trên đường đi cả nhà ông đã lạc vào rừng rậm bị thụ yêu mê hoặc.
3 NAM THÂN THIÊNTRÙNG PHÙNG“Không biết phương danh của cô nương…. ”“Đúng là biết rõ mà còn cố hỏi. ” Tương Tư khanh khách cười lớn, khẽ cắn môi chỉ vào cây hồng đậu kia: “Đó, biết chưa?”Nàng nói nàng gọi là Tương Tư… (1)(1): Hồng đậu còn được gọi là hạt tương tưCái tên quen thuộc đến như vậy, phảng phất như đã khắc sâu khảm vào trong tim từ nhiều kiếp trước.
4 TƯƠNG TƯ THIÊNCHỜ ĐỢITa đợi lâu như vậy, mới đợi được câu nói đó. Ta tìm lâu như thế, mới tìm được chàng. Là tiên tử chấp chưởng Tương Tư Ti, ta vốn không nên quan tâm đến những việc ở nhân gian, chỉ là ta, mỗi khi nhìn thấy dấu răng trên sườn tay, tâm liền sinh quyến luyến.
5 NAM THÂN THIÊNTƯƠNG VONG “Cái gì? Kêu con lấy tiểu thư Tử Khâm?” Ta đột nhiên cảm thấy kinh hãi. Cha và mẹ ta đều có cùng một khẩu khí: “Tử Khâm là nữ nhi của tướng quân hiện nay, cả hai đều môn đăng hộ đối, huống hồ, nó đối với con từ lâu đã có tình ý.
6 TƯƠNG TƯ THIÊNVĨNH LY“A? Tại sao dây tơ hồng của Nam Thân lại mắc cùng một chỗ với Tử Khâm?” Nguyệt Lão gia gia thẩn trọng tra lại sổ nhân duyên, “Kì lạ thật, nhân duyên của Tử Khâm này là Khương Việt Linh mà?”“Cái gì? Nam Thân và Tử Khâm?!” Ta nhào về phía bức tường nhân duyên, đây là chuyện gì vậy, dây tơ hồng của bọn họ bây giờ lại dắt vào chung một chỗ….
7 NAM THÂN THIÊNTƯƠNG TƯVì sao trên người ta lại có thêm một nốt chu sa?Đỏ thắm như hạt tương tư…Mỗi lần nhìn thấy nó, đều giống như bị cây đao ngàn năm đâm tới, làm ta đau thấu tâm cốt.