1 Biển trời mờ mịt, ở giữa có một hòn đảo đơn độc, trên đó chỉ có một gốc cây phù tang. Bốn phía yên tĩnh, vạn nơi tịch mịch Đột nhiên, trên đảo một tiếng gà cất tiếng gáy, xuyên qua những đám mây, to rõ, cao vút, vang vọng cả Lục giới.
2 Âm thanh dễ nghe, ánh sáng chiếu khắp nơi, xa xa là bức tường trang hoàng xa hoa, ở giữa không trung nhìn lại thấy một cung điện khổng lồ nhìn không thấy tường vây, trong đó vô số ban công cao ngất, nóc nhà toàn một màu ngói lưu ly, nguy nga, đồ sộ.
3 Thần hậu quả nhiên đang ngồi ở trong sảnh, Triều Hoa Quân vừa mới tiến vào cửa, còn chưa tới kịp làm lễ, nàng đã vội đứng lên, trước tiên lạy một cái chào đón: “Nghe bệ hạ nói biểu ca đến đây, chưa kịp nghênh đón, thất lễ.
4 Bên kia quân thần hai người ở phía sau điện bàn chuyện đại sự, mà bên này, ở trong vườn. Điền Chân ngồi xổm trên một bàn đá phơi nắng, trước mặt đầy đồ ăn, ánh mặt trời ấm dào dạt, cây xanh bị gió thổi xào xạc, bọn thị nữ qua lại, thỉnh thoảng cũng sẽ dừng lại nhìn thoáng nàng.
5 Ma thần cao cao tại thượng, bên cạnh là một con chim xấu xí “Con chim xấu xí trúng độc, trong cả sáu giới, duy có ta có thể cứu ngươi. ” Nghe được chữ “Cứu”, Điền Chân ngừng rơi lệ — được rồi, xấu xí thì xấu xí, hình dung này cũng coi như thích hợp với nàng, Ma thần đại nhân vô địch thần uy, coi rẻ con chim nhỏ nàng cũng có thể hiểu được.
6 Khung xương toàn thân co rút không theo quy luật, vặn vẹo kèm đau nhức, ánh mắt giống như cũng gặp vấn đề, nhìn thấy mọi vật ngày càng lớn hơn như bàn, ghế dựa, bình hoa… Tình huống thật sự là Điền Chân bị thu nhỏ lại Biến hóa diễn ra quá nhanh cho nên sự hoảng sợ của nàng không thắng được sự thống khổ của thân thể, nàng rất nhanh ngã xuống, vừa đau vừa sợ hãi.
7 Thần lữ tình thâm Kỳ thật chỉ cần không trở thành vật hi sinh, Điền Chân cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận kiểu xưng hô “Nữ chim” này. Ma thần đại nhân tuy giỏi võ nhưng văn học nghệ thuật có thiếu xót chút xíu cũng thật là bình thường, không nên yêu cầu cao.
8 Con Thần Không biết Triều Hoa Quân dùng biện pháp gì, hai ngày sau Hằng Nguyệt Cơ trở về thiên đình, chuyện Điền Chân liên tiếp mấy đêm hầu hạ ở tẩm điện cũng lan truyền, tất cả mọi người đều cho rằng đó là nàng là thuộc tộc Phượng, huyết thống cao quý thuần khiết, làm cho Phượng vương phá lệ coi trọng, có thể thấy được Phượng vương đối với tộc phượng vẫn là ưu đãi.
9 Thần vương nhộn nhạo Tâm tình thiếu nữ mênh mông một đêm, cơn buồn ngủ lùi lại đến sáng ngày hôm sau mới phát tác. Không may, sau khi lãnh đạo rời đi, thị nữ tiến vào sửa sang lại phòng, vô tình nhìn thấy trên giường vẫn còn một người đang nằm.
10 Nhân dân của Ma giới Vị Thiên quan có trách nhiệm mang Điền Chân đi xung quanh ngắm cảnh, cảnh sắc Thiên đình tuy đẹp nhưng lại quá khiên cưỡng, mỗi cây hoa, mỗi cây cỏ, mỗi bồn hoa, mỗi tảng đá đều bị tu sửa, không còn đẹp tự nhiên như ở Mạc Vũ Thiên cung, hơn nữa sắp tới Tiên đế tới chơi, Nhóm Thiên quan, cung nga còn bận rộn hơn so với ngày thường, khắp nơi người đến người đi, làm cho hứng thú của Điền Chân đối với công viên lớn này mất đi.
11 Mặt phấn mày ngài, mắt môi như cười, vẻ mặt diễm lệ, có loại hấp dẫn vô cùng, quần áo màu tối làm nổi bật da thịt tuyết trắng, phấn hồng, phía ngực hạ thấp làm cho bộ ngực mê người lúc ẩn lúc hiện, nhấc tay nhấc chân tỏa ra mùi thơm khiến cho người ta mơ màng, thanh âm mềm mà không yêu mị, làm cho xương cốt như tan ra.
12 Sáng sớm ngày hôm sau, Điền Chân tỉnh lại, phát hiện mình đã khôi phục lại hình người, đang ngồi xổm ở một tư thế rất buồn cười. Ánh sáng sáng lạn từ cừa điện chiếu vào, mọi vật xung quanh trở nên rõ ràng.
13 Gió nổi khắp vùng Bắc Nhai, sắc trời âm u, hai quân dàn trận, đội hình chỉnh tề, vài vị Thần tướng, Tiên tướng mặc áo giáp đứng đợi, canh ở đầu hàng, kết giới màu trắng dày đặc, hình thành một tấm che thật lớn, chặn ở con đường ở phía bắc Ma giới, ánh sáng màu trắng, thế trận hoàn mĩ nhìn không chê ở điểm nào.
14 Ngu xuẩn? Điền Chân quả thực hoài nghi lỗ tai mình xảy ra vấn đề, đi theo đại thần mấy ngày nay, nàng tin tưởng đối với chỉ số thông minh của mình hơn, chợt nghe đánh giá như vậy thì phản ứng đầu tiên chính là định phản bác, may mà lý trí còn cho nên lời nói đến cửa miệng đã kịp nuốt xuống.
15 Đột nhiên quay trở về chỗ cũ, có nghĩa là mang theo hiềm nghi thất sủng, cũng may là bất luận Điền Chân ở chỗ nào, thái độ của chúng ma đối với nàng vẫn không thay đổi, chủ yếu là do mọi người không có mục tiêu theo đuổi, không cầu ước gì, cho nên cũng không cần nịnh hót, ngược lại còn thông cảm với nàng.
16 Đi vào tẩm điện, chỉ thấy Ma thần đứng ở trên tháp phía trước, đại điện trống rỗng, ánh sáng màu lam loang loáng, bóng dáng cao lớn trở nên cô tịch lạnh lùng.
17 Sự tình quả thật giống như Lộ Tiểu Tàn nói, sáng sớm ngày hôm sau, Lộ Băng Hà liền dẫn Lộ Tiểu Tàn ra cung kiểm tra Ma tuyền, nghe nói hai ngày sau mới trở về.
18 Nàng là phản nghịch của Thần giới, một khi rời khỏi Ma cung, sẽ gặp hậu quả gì? Lộ đại thiên vương sợ rằng còn hiểu rõ hơn so với Điền Chân nên mới cố ý để cho đệ đệ đi mật báo, bởi vì dự đoán được hành động của nàng, sợ rằng ngay cả Lộ Tiểu Tàn cũng chẳng hay biết gì.
19 Khi còn đôi cánh, Điền Chân rất hâm mộ những thần nữ ăn mặc tinh xảo, nhưng khi đôi cánh không còn, chẳng hiểu sao nàng lại không còn hứng thú đối với những bộ váy áo đẹp.
20 Ma thần đại nhân hí mắt, hậu quả thật nghiêm trọng, một người sáng suốt nếu ở trong thời điểm này tuyệt đối sẽ không đối nghịch với hắn, đẩy cao cơn tức giận, ngoại trừ ngươi muốn ngươi và bạn ngươi đều biến thành vật hi sinh.