1 Đầu óc mê man, giống như trên người có ngàn cân nặng đè xuống, chỉ thở thôi cũng thấy khó khăn. Lý Phỉ muốn lấy tay đẩy vật đè nặng trên người mình ra, nhưng làm như thế nào cũng không đẩy được.
2 Lý Phỉ chỉ cần nghĩ đến không gian, chính mình liền sẽ xuất hiện ở trong không gian, chỉ cần mình nghĩ muốn đi ra, lập tức lại trở về tại chỗ.
Lý Phỉ cúi đầu xem tay của mình, trên tay có một vòng hoa văn hiện rất rõ ràng, còn lấp lánh ánh huỳnh quang, một lát sau, lại khôi phục bình thường.
3 Ngày hôm sau Lý Phỉ làm xong công việc của mình, thì nhớ tới ngày hôm qua những cây khô kia, nhân dịp không có người chú ý, vào không gian, mới phát hiện những cây hoa này, đều lớn thêm một chút, đều vẫn còn sống, hoàn toàn không giống như ngày hôm qua một bộ dáng muốn héo rũ.
4 Làm thế nào để thoát khỏi thân phận nha hoàn này.
Lý Phỉ nghĩ ra đại khái có hai cách. Một là chính mình chuộc thân. Chính mình bị bán với hai lượng bạc, như vậy mình phải có ít nhất ba lượng bạc chuộc thân, nhưng cũng không nhất định được chấp thuận.
5 Chờ khi lão đại phu đi rồi, hai vị phu nhân kia vẫn còn nói một ít lời khách sáo.
“Tẩu tử, vừa rồi may mà nhờ có nha hoàn này nhanh nhẹn, đã cứu ta, bằng không, cũng không biết còn có thể hay không gặp được tẩu tử đâu.
6 Mười ngày trôi qua. Lý Phỉ đã không còn vui vẻ như lúc trước nữa, hiện tại chính là lo lắng, vì sao đã mười ngày trôi qua rồi, còn không thấy Lý phu nhân nói muốn thả người.
7 Lý Phỉ mua một chăn bông đặt ở trên xe ngựa, còn mua chút lương khô. Cuối cùng nàng mua ít quần áo, thùng tắm, và còn rất nhiều đồ dùng cho cuộc sống hằng ngày trực tiếp đặt ở trong không gian.
8 Thành Lạc Dương quả nhiên là lớn, đặc biệt hội hoa xuân sắp tới, cơ hồ tùy ý có thể thấy được mẫu đơn. Nơi này còn có các loại chợ hoa to nhỏ. Lần này Lý Phỉ đến đây, là muốn nhìn xem có thể đào ra được cái gì tốt không.
9 Thời gian cách ngày hội hoa Mẫu đơn càng gần lại, mà gốc cực phẩm mấu đơn kia cũng sống lại, dần dần hồi phục sinh cơ, thậm chí còn nở mấy đóa hoa, cực xinh đẹp.
10 Ngày hội hoa xuân ở Lạc Dương, trong thành tập nập người, những tiểu thư khuê phòng cũng đi ra không ít, đi xem ngày mỗi năm một lần thịnh thế.
Các loại hoa mẫu đơn được người ta mang ra, mẫu đơn các màu rạng rỡ, tranh nhau khoe sắc.
11 Lý Phỉ quyết định rời khỏi Lạc Dương.
Nhưng nàng không đi ngay, mà lán lại đi tìm những thứ tốt, đã bôn ba nhiều ngày rồi nàng còn chưa được thoải mái chơi đùa đâu.
12 Ngày hôm sau Lý Phỉ xuống lầu tìm nửa ngày cũng không tìm được vị phụ nhân ngày hôm qua. Có thể là họ đã rời đi nơi này.
Trải qua chuyện ngày hôm qua, Lý Phỉ càng thêm cảnh giác, không dám tùy tiện lộ tài, cũng không ở lại nơi này lâu.
13 Kiếp trước Lý Phỉ là một vị quản lý nhỏ, nàng học ngành quản lý marketing. Thoạt nhìn, những tri thức ấy không có tác dụng gì khi tới đậy. Nhưng Lý Phỉ tự biết bản thân mình là một vị quản lý cũng không tồi, bằng không cũng sẽ không ở vị thế thân cô thế cô, trong năm năm bước vào hàng ngũ tinh anh, sau đó leo lên chức vị quản lý.
14 Lý Phỉ vuốt thanh đao trong tay áo, trong lòng tính toán, trong trường hợp bất đắc dĩ nàng chỉ có thể trốn vào không gian !
Một trận tiếng vó ngựa vang lên, Lý Phỉ nhìn sang, thì thấy có hai người cưỡi ngựa đang chạy về hướng này.
15 Lần này Lý Phỉ coi như được hời. Những thôn dân này không muốn bán cho Chu địa chủ, thấy Lý Phỉ muốn mua liền báo giá thấp thôi. Lý Phỉ nhìn qua là gần 100 mẫu, nàng rất vừa lòng, trực tiếp mua luôn.
16 Đầu tiên là sẽ xây một tòa nhà ở khu đất bằng lưng chừng núi. Cụ thể tòa nhà được xây như thế nào thì còn phải đến xem địa hình đã.
Còn ở trên núi, một ngọn núi dùng để trồng cây ăn quả, một ngọn núi dùng để trồng một ít cây lương thực chịu hạn, ngọn núi còn lại trồng các loại cây cối khác như cây thông, cây trúc.
17 Đến thôn Thạch dầu, Lý Phỉ vừa đi vừa nói với Hồ thúc những an bài của nàng. Lý Phỉ nói cho Hồ thúc về việc san đất kiến tạo trang viên, và các việc khác như đào hồ nước, đều đã an bài thời gian làm.
18 Đã bắt đầu tiến hành kiến tạo trang viên rồi. Lý Phỉ mất hơn mười ngày mới vẽ ra được kết cấu trang viên. Rất nhiều chỗ, người phụ trách đều xem không hiểu, Lý Phỉ đành phải chậm rãi giải thích cho bọn họ, cũng thuận tiện nghe ý kiến bọn họ.
19 Trẻ con đều thích ngủ, Lý Phỉ nhân dịp đó thì đi ra ngoài an bài công việc. Đến khi nghe được Nữu Nữu tỉnh lại khóc nỉ non, Lý Phỉ lại lập tức chạy về, vừa ôm vừa dỗ, bận túi bụi.
20 Hôm nay là tiết Trung thu, Lý Phỉ không đi Lý gia trang kia, mà quyết định cùng mọi người đi dạo phố. Lần này Lý Phỉ mặc nữ trang, đã lâu không mặc nữ trang Lý Phỉ thật sự không quen lắm.