1 Trong căn phòng nhỏ khóa kín, ánh sáng mờ ảo hắt lên bốn bức tường trắng toát lạnh lẽo, một cô bé khoảng mười hai mười ba tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn, mái tóc đen mượt gợn sóng xõa tung, đôi mắt to đen ngây dại, chăm chú nhìn vào một khoảng không cố định, cửa phòng vặn mở, tiếng bước chân đi vào, âm thanh khóa cửa vang lên, dường như tất cả chẳng chút liên quan tới cô, ánh mắt cô vẫn đờ đẫn vô hồn.
2 Đầu óc cô bé mơ màng, chỉ cảm nhận được từng cơn đau nhức từ cơ thể truyền đến, cô hé miệng hớp hớp không khí, cố gắng lục lọi trong mớ ký ức hỗn độn, bỗng tìm được bóng dáng dịu dàng, giọng nói ấm áp luôn yêu thương che chở cho cô, miệng cô bé mấp máy, âm thanh réo rắc ngọt ngào vang lên.
3 Ánh đèn êm dịu, chiếu lên hai bóng dáng trần trụi trên chiếc giường đơn trắng tinh, cô bé nằm yên, hai chân bị ép giang rộng, người đàn ông vùi cả khuôn mặt vào giữa cọ xát, giống như muốn đem hỗn hợp anh vừa pha chế bôi đầy lên mặt mình, anh ngẩng đầu trên mặt vương vãi chất dịch trong suốt, đặc quánh do bị không khí hong khô, sóng mũi cao thẳng, làn môi mỏng khiêu gợi, một đôi mắt chim ưng sắc bén, từng đường nét như điêu khắc, hợp thành bộ mặt tuấn mỹ yêu nghiệt bức người.
4 Anh nhìn cơ thể nhỏ bé lõa lồ đàng run lên từng chập, nhếch miệng nói “ Em thật hư nha “
Dứt lời anh bước xuống giường, thân thể trần truồng mở khóa, vặn cửa bước ra ngoài.
5 Lâm Phong giơ tay ấn lên mi tâm, hai mắt giăng đầy tia máu đỏ li ti, đã hai ngày qua anh đều thức trắng cả đêm.
Đưa điếu thuốc cháy dở lên môi rít một hơi, thở ra khói trắng mịt mù, mệt mỏi, bất lực, trái tim như bị ai đó khoét sâu, máu chảy đầm đìa, một người luôn sống trong giết chóc như anh bỗng chốc vô cùng sợ hãi, anh nghĩ chỉ cần cố gắng thêm một chút thôi, anh sẽ có được thiên sứ của mình, anh đánh đổi mọi thứ để xây lên một thiên đường cho cô, nhưng trớ trêu thay thiên sứ của anh bị bắt nhốt, “ Cộc, cộc, cộc “ Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên.
6 Trên chiếc giường đơn, tấm lưng trần trụi ướt sũng của Tư Vũ Thần liên tục nhấp nhô, cặp mông săn chắc mạnh mẽ luật động như muốn đem cô bé nhỏ nhắn dưới thân xuyên thủng.
7 Tư Vũ Thần mỉm cười nhìn cô bé đang không ngừng lên xuống, hai mắt nhắm nghiền, đôi môi anh đào hé mở ư a rên rỉ, anh đưa tay đè lại vai cô.
“ Ngoan, lát vào phòng rồi chơi tiếp, được không?” Tư Vũ Thần nói từng chữ từng chữ một cho cô dễ hiểu.
8 Tư Vũ Thần nở nụ cười tà mị, nhìn cô bé ngơ ngác trước mặt, hỏi “ Em khát nước không?”
Nhân Nhân bé nhỏ lập tức gật đầu, còn vô cùng đáng thương nói thêm “ Rất khát nha”
Tư Vũ Thần mở nắp chai, đưa tới môi uống một ngụm lớn, rồi nhìn cô bé, giơ tay chỉ lên miệng mình.
9 Một tiếng trước, trong căn phòng tổng thống sa hoa của khách sạn Kim Đô, một cô gái khoảng mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt băng lãnh, đôi mắt nâu nhạt sắc bén, mái tóc đen dài suông mượt, hai chân bắt chéo nhìn chằm chằm ba cô gái và hai người con trai đang lăn lộn trên mặt đất, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên.
10 Trong căn phòng sa hoa mùi máu tươi nhàn nhạt hòa quyện với mùi vị hoan ái gay mũi, Tư Vũ Nhân nhíu mày, có chút ghê tởm, cô lấy vội chiếc khăn tay trong ví, che lên miệng mình, đôi mắt sắc lạnh vẫn quan sát cảnh tượng kiều diễm phía trước.
11 Tư Vũ Thần ngồi trong phòng làm việc, giơ tay ấn nút trên điện thoại, đầu bên kia vang lên âm thanh cung kính.
" Dạ, cậu chủ "
" Chú chuẩn bị một chén cháo và một ly sữa nóng.
12 Tư Vũ Như ngẩng đầu nhìn Hứa Hành, hỏi " Anh có muốn tôi không?"
Hứa Hành cố gắng ổn định lại hơi thở gấp gáp, nói " Em sẽ không hối hận chứ?"
Tư Vũ Như im lặng, bàn tay cô nhẹ nhàng mở khóa, cởi xuống chiếc áo ngực màu đen, hai luồng vú trắng nõn phút chốc bại lộ, cô nắm lấy tay anh đặt lên chúng, dùng hành động nói lên quyết định của mình.
13 Hứa Thâm vội vàng quay lại, há miệng ngậm lấy đầu lưỡi Diệp Phi Vũ mút mát, tay cậu nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo sơmi đầy vướng víu của anh, chỉ cần gặp Vũ cả người cậu liền mất kiểm soát, thế thân cũng được, công cụ cũng được, chỉ cần được ở bên Vũ là tốt rồi.
14 Tư Vũ Thần ngồi xuống cạnh Nhân Nhân, giơ tay vuốt ve mái tóc dài suôn mượt, cô bé đột nhiên quay lại, nhìn anh rồi nở nụ cười thật tươi, Vũ Thần cảm giác tim mình đập bang bang trong lồng ngực, máu nóng sôi trào, thật muốn đè cô xuống yêu thương một trận, ngón tay anh lướt qua đôi môi anh đào, nhẹ giọng hỏi
" Em đang làm gì đó?"
Hai mắt Nhân Nhân sáng rực, lấp lánh như ánh sao trên bầu trời đêm sâu thẳm, cô ngây ngô trả lời " Kiến.
15 Tư Vũ Thần nhíu mày, giơ tay đè lại hai vai Nhân Nhân, giọng nói có chút không vui " Em không ngoan "
Do bị dồn nén khá lâu, cự vật căng trướng hết mức chỉ muốn phóng xuất ra ngoài, nhưng anh cố gắng nhịn xuống, đắm chìm trong ranh giới thống khổ và vui sướng cực hạn.
16 Hai chân Hứa Hành thoáng run nhẹ, thân thể cao lớn phút chốc ngã về phía sau, 'Rầm m' một tiếng, va chạm với chiếc giường đơn trắng tinh, âm thanh vang dội đánh động hai cô gái đờ đẫn trong phòng, tầm mắt ngây dại dừng lại trên người Hứa Hành.
17 Từ Chính Hiên nheo mắt đánh giá thân thể trần truồng trước mặt, làn da trắng hồng, hai bầu ngực đẫy đà căng tròn. Hắn giơ bàn tay chai sạn vuốt ve dọc theo đường cong uốn lượn mê người, tìm tới mảnh lông mao xanh rì, dùng ngón tay se se nhúm cỏ mượt mà, khẽ tắc lưỡi chậc chậc mấy cái.
18 Từ Chính Hiên nheo mắt đánh giá thân thể trần truồng trước mặt, làn da trắng hồng, hai bầu ngực đẫy đà căng tròn. Hắn giơ bàn tay chai sạn vuốt ve dọc theo đường cong uốn lượn mê người, tìm tới mảnh lông mao xanh rì, dùng ngón tay se se nhúm cỏ mượt mà, khẽ tắc lưỡi chậc chậc mấy cái.
19 Lâm Phong đứng trước cửa phòng vip, khẽ cau mày vì âm thanh rên rỉ phóng túng vọng ra từ bên trong, thở dài một hơi, anh đưa tay đẩy cửa bước vào. Không khí mát lạnh phả lên mặt anh, mang theo mùi vị gay gắt khó ngửi, hừ tên nhóc Tiểu Hắc này cũng không biết chừng mực là gì, mặt dày lại vô sỉ, thấy anh đi vào cũng không biết dừng lại.
20 " Ha ha ha. . . "
Miệng Từ Chính Hiên xổ ra một tràng cười dài, đúng là thằng nhóc láu cá, chết đến nơi còn cậy mạnh, mọi hành động của nó ông đã nắm hết trong lòng bàn tay, muốn hợp tác với Lâm Phong chống lại ông sao, đúng là hai thằng nhóc miệng còn hôi sữa.