1 Phòng thí nghiệm của quốc gia đã nát bét khói đen hổn tạp mù mịt làm nhòa mắt của Vân Điệp, đầu không ngừng vang tiếng ong ong có lẻ dị năng bị chấn động, khóe mắt đỏ lên vì khói cũng vì sự bất lực của chính mình, mọi người cùng nhau cố gắng nghiên cứu đã bước lên bậc thang cuối cùng nhưng vẫn không đủ lực để đẩy cánh cửa mới cho nhân loại.
2 Âm vực là nơi hàn khí lạnh lẽo quanh năm, mỗi lần hít thở là khí lạnh tràn vào phổi cũng khiến cả người đông cứng. Sở Hiên thân mang kịch độc từ nhỏ, chỉ cần chạm vào người hắn thì giống như trúng mê dược mà ngất đi máu và nước miếng của hắn có thể độc chết người ta.
3 Lúc Sở Hiên buông tay từ dây leo rơi xuống vị trí 2 người thay đổi đúng chuẩn tư thế nam trên nữ dưới. Vân Điệp trong long than khổ một tiếng, cái tên này nặng như vậy a.
4 Tin tức Càn Vương rơi xuống Âm Vực không rỏ sống chết chưa đầy hai ngày đã khuếch tán lan rộng sang các nước láng giềng. Thật ra, ngoại trừ những người có mặt trên đỉnh Âm Vực ngày hôm đó chuyện này đã được phong bế kín kẻ.
5 Khi Sở Hiên tỉnh dậy đã thấy tiểu yêu tinh bên cạnh ôm cánh tay hắn ngủ ngon lành. Không ngờ một người trước giờ không gần nữ sắc như hắn lại có ngày hôm nay nhưng đáng tiếc bên cạnh không phải là nữ sắc mà là yêu tinh sắc
Sở Hiên cau mày khó chịu nhúc nhích cánh tay muốn rút tay khỏi vòng tay của yêu tinh.
6 Vân Điệp tháo đai an toàn cất gọn balo vào không gian. Hai người một trước một sau dò dẫm bước đi trong rừng, tiếng lá bị bước chân người dẫm qua nghe xào xạt xáo động không gian yên ả buỗi sáng
Vân Điệp mệt mỏi đặt mông xuống đất tựa lưng vào một gốc cây âm thanh lười biếng: "mỹ nam ta vẫn chưa biết tên ngươi?"
Sở hiên: "không cần biết"
Vân điệp: "lẽ nào ngươi muốn ta gọi ngươi là mỹ nam?.
7 Sở Hiên nhìn tiểu yêu tinh vẽ vẽ gạch gạch trên mặt đất, gương mặt tuấn tú hiện lên vẻ tò mò, hắn nhíu đôi mày kiếm ánh mắt chăm chú theo từng động tác của nàng ta
Vứt cành cây khô sang một bên, Vân Điệp phủi phủi tay nhìn vẻ mặt tò mò của mỹ nam giải thích
"Ngươi xem.
8 Vân Điệp ngồi bên giá vẽ, ánh mắt say mê chìm vào khung cảnh trước mặt. Nam tử tuấn mỹ tắm mình dưới ánh trăng trong trẻo, khí chất toát ra như hoa trên đỉnh tuyết liên.
9 Nơi này mặc dù rất lạnh nhưng lại không có gió, bọn họ đã ở trong khu rừng này hơn một ngày nhưng cũng không thấy động tĩnh hay tiếng kêu của dã thú quả thật rất yên tĩnh.
10 Quận Phù Châu - Tề Quốc
Một tháng trước tả thị lang Khương Tranh người của Binh bộ đã qua đời do bạo bệnh, người nhà đã đem tro cốt từ kinh thành về quê nhà Phù Châu để an táng.
11 Ánh sáng xuyên qua những cây đại tùng to lớn, mặc dù mặt trời đã lên cao nhưng sương chưa tan vẫn phủ mờ lối đi phía trước. Vân Điệp nằm trên lưng Sở Hiên, tay vòng qua cổ gắt gao ôm chặt hai chân quắp vào hông cúi đầu vùi xuống hõm cổ hắn, hai mắt láo liên quan sát vật thể xung quanh vùn vụt xẹt qua sau đó xa dần về phía sau.
12 'vị nam nhân' của Sở Hiên ngập tràn khoang mũi tiểu yêu tinh. Nàng giãy giụa ngoạy đầu muốn thoát khỏi bàn tay của Sở Hiên, thật sắp nghẹt thở chết rồi
Càng vùng ra hắn càng siết chặt, Sở Hiên thích thú hưởng thụ tiếp xúc thân mật
Vì tức giận mà tiểu yêu tinh cứ thở khì khì, cái mũi nhỏ nhắn phun khí nóng lên ngực hắn 'Ưm, rất nhột'
Môi anh đào mở hờ áp sát không kẽ hở
Tiểu yêu tinh còn nhe răng cạp cạp gần điểm hồng trên ngực hắn
'Ừm.
13 Hai ngày sốc nảy trên lưng của Sở Hiên cuối cùng hai người họ đã rời khỏi cái nơi chim không thèm ị ra cứt kia rồi
Khu rừng này ngoại trừ không khí lạnh lẽo cũng không có lấy một vật sống hèn chi không xuất hiện dã thú, ngay cả dòng suối nhỏ kia cũng không có lấy một con cá, xung quanh chỉ có sương mù và cây cối không thể tìm ra được thức ăn nào để nhét bụng.
14 Sa Vũ phong thái tao nhã ngồi trên lưng ngựa nhìn Kiều Vãn Ninh
"Kiều tiểu thư nhờ cô hộ tống vương gia bình an trở về"
"Sa đại ca yên tâm, còn nữa.
15 Xe ngựa lộc cộc đi theo đường mòn xuyên qua núi một đường thẳng đến quận Bình Yến, muốn đến được Sở quốc nhất thiết phải đi qua nơi này. Ngồi trong xe ngựa lắc lư, Vân Điệp thích thú vén rèm nhìn ngó xung quanh.
16 Sau cánh cửa gổ là một gian phòng cổ kính, mọi thứ đều được đẽo gọt từ gỗ mà ra. Mạn nhện mắc ngang trên những trụ gỗ, trong không trung treo lơ lửng những con nhện đang nhả tơ.
17 Khẩu quyết của Kỳ Lân Bảo Điển bao gồm 12 câu. Mỗi một chữ sau khi biến mất theo động tác của Vân Điệp tự khắc sẽ in sâu vào trí nhớ của nàng. Động tác đầu tiên chỉ làm một lần duy nhất đã thành công nhưng càng về sau mỗi một chữ biến mất cần nhiều nhất là một khắc ( > 15 phút )
Vì thế để hoàn tất một câu khẩu quyết mất phải từ hai đến ba canh giờ.
18 Sau khi bụng rỗng được lấp đầy tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên. Đôi nam nữ nào đó nắm tay tản bộ ngắm sao để tiêu thực thuận tiện bồi dưỡng tình cảm.
19 Đợi đến lúc Vân Điệp luyện xong ba câu khẩu quyết còn lại thì đã là xế chiều của ngày hôm sau. Đừng hỏi tại sao một môn võ công xuất hiện một cách oanh oanh liệt liệt xuất thần nhập quỷ như vậy một người trần mắt thịt như tiểu yêu tinh lại chỉ cần hai ngày đã nghiệm ra được sự thâm sâu của nó
Tự cổ xưa võ công là một môn học thiên biến vạn hóa, đã là tuyệt thế võ học sẽ không rập khuôn.
20 Bình Yến
Tìm được một con ngựa tốt, hai người Sở Hiên thong dong chậm rãi vào thành
Rạng sáng trời nhá nhem, không khí vẫn còn lạnh, sương thấm ướt bờ vai
Bên trong thành có vài người bán hàng đi lại, âm thanh rao bán văng vẳng rất dễ ru ngủ
Tiểu yêu tinh ngồi trên lưng ngựa thu mình vào trong ngực Sở Hiên, vùi cái đầu nhỏ trốn trong hai vạt áo bào của hắn mà ngủ.