1 Có người nói: “ Yêu một ngươi không cần biết quá nhiều lý do , nhưng không yêu một người lại có đến trăm ngàn lý do”Ách,những lời nói kinh điển này cũng không đủ để hình dung tình huống lúc này của nàng.
2 "Học muội, nguyện ý cùng học trưởng khiêu vũ chứ?"Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, luống cuống nhìn hắn, khóe miệng mang theo ngượng ngùng mỉm cười, đưa tay đặt ở bàn tay to của hắn, nhẹ nhàng mà nói ——"Tôi nguyện ý.
3 "Tôi nguyện ý vì nụ cười của em mà tháo những ngôi sao trên trời kia. ""Ha, học trưởng, những lời này rất cổ rồi!""Em không thấy nó rất lãng mạn hay sao?"Cô lắc đầu, ánh mắt trong trẻo tràn đầy ý cười.
4 "Em nghĩ em là nữ sinh hạnh phúc nhất thế giới này. ""Sao lại nói như vậy?"Ánh mắt thâm tình của cô rơi trên khuân mặt hắn, khoé miệng xinh đẹp nở nụ cười.
5 "Học trưởng ước mơ của anh là gì?"Hắn không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đáp: "Làm một đại luật sư, hơn nữa còn muốn đem cô gái đang nắm tay tôi đem về nhà.
6 "Anh nguyện ý dùng tính mạng cả đời mình để che chở cho em, chăm sóc em, ngoài em ra anh sẽ không nhìn bất cứ người con gái nào khác, cả đời chỉ đối tốt với mình em.
7 Tình yêu có điểm gì chung?Nếu là trước khi kết hôn, cô sẽ trả lời: "Tình yêu không có chung điểm, chỉ biết thăng hoa cùng âu yếm cùng với nam nhân yêu mình thành một gia đình.
8 Ngồi chờ Mại Khải họp xong, cô liền gọi điện cho tỷ tỷ báo tin buổi liên hoan dời ngày, hơn nữa phải gọi cho bà bà, ngờ bà bà chăm sóc cho Tiểu Vũ, cô cùng Mại Khải đi Chương Hóa giải quyết chuyện của nông dân, buổi tối sẽ trở về.
9 Đi khỏi bệnh viện , cô có thể đi đâu?Về nhà sao? Nhỡ à bà hỏi cô sao lại khóc, cô phải trả lời thế nào? Nhỡ bà bà hỏi ba ba của Tiểu Vũ đâu? Cô lại phải trả lời như thế nào?Không được, cô không thể về nhà.