21 Chương41: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (1) Cô ngẩng đầu lên nhíu chặt mày nhìn Đông Phương Tuyết, vươn ra một ngón tay lạnh y hệt như nước đá xoa nhẹ mi tâm hắn, vuốt lên nếp nhăn giữa hai hàng lông mày của hắn, giọng nói mang theo chút bá đạo cùng kiên quyết: “Đông Phương Tuyết, ngoại trừ em ra, đừng cười với bất kỳ người con gái nào khác!” Có thể là cười xa cách, cười lạnh nhạt, cười từ chối, miễn là đừng cười dịu dàng như vậy….
22 Chương43: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (3) Nguyệt Trì Lạc cả kinh quay đầu nhìn lại, ánh mắt xinh đẹp của người đàn ông nhướng lên, bên trong là hai ngọn lửa dường như muốn thiêu đốt tất cả.
23 Chương45: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (5) Bàn tay Đông Phương Tuyết rất đẹp, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay mượt mà đầy đặn.
24 Chương47: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (7) “A Lạc, em nói xem, con của chúng ta có thể đã có bên trong chưa?” Dán vào bụng Nguyệt Trì Lạc, Đông Phương Tuyết cười vui vẻ như một đứa bé.
25 Chương49: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (9) Chiếc cà vạt được dệt từ tơ tằm nổi vân hoa, kiểu dáng mới mẻ độc đáo, giá cả. . . . Không đáng nhìn.
26 Chương51: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (11) Ánh mắt Nam Cung Tĩnh dừng lại trên khuôn mặt của Nguyệt Trì Lạc, con ngươi màu hổ phách chợt lạnh lẽo.
27 Chương53: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (13) Cặp mắt của Lệnh Hồ Ly giấu dưới cặp mắt kính vì cô gái đang nhăn mày mà nhíu lại. Hắn bình thản ung dung nhận lấy túi đồ trên tay cô, miệng vẽ một nụ cười phóng đãng huýt sáo :”Tiểu A Trì, chẳng lẽ em.
28 Chương55: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (15) Lệnh Hồ Ly bắt đầu bằng một câu như vậy, cũng không có xưng hô rõ, Nguyệt Trì Lạc muốn lễ phép chào hỏi một tiếng cũng không biết nên phải thế nào.
29 Chương57: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (17) “Nhưng mà Tái Tái, em đã làm tới nước này rồi, không thể lui được nữa. Mặc kệ anh có thích hay không, em vẫn sẽ là vợ anh, sẽ là người có tên trong sổ hộ khẩu nhà anh, về sau sẽ là người bầu bạn với anh cả đời.
30 Chương59: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (2) Yêu, không phải là lý do khiến người khác không chút kiêng kỵ. Những lời này, đột nhiên khắc sâu trong lòng Nguyệt Trì Lạc, khiến trong lòng cô sinh ra một loại cảm giác phức tạp.
31 Chương61: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (4) Hắn hi sinh nhiều như vậy, Đông Phương Tuyết bỏ qua nhiều thứ để tới nơi này, ngay cả ngôi vua cũng nhường lại.
32 Chương63: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (6) Mở cửa vào nhà bật đèn, ánh sáng chói mắt buông xuống, nhìn phòng khách trống rỗng, Nguyệt Trì Lạc mới ý thức có điểm gì đó không đúng.
33 Chương65: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (8) Đông Phương Tuyết bảo thư ký thu dọn đồ đạc này nọ rồi đi về, còn bản thân mình thì ở lại chờ ký tên lên mấy tập tài liệu sau cùng.
34 Chương67: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (10) “Thuần khiết? Trang Nghiêm?” Hắn cười lạnh nhạt chuyển đi tầm mắt. Nam Cung Tĩnh cụp mắt xuống, che giấu vẻ thất vọng và phức tạp trong đáy mắt.
35 Chương69: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (12) Đông Phương Tuyết không nhịn được mở miệng cắt ngang lời cô: “Những điều này anh hiểu, A Lạc, anh hiểu….
36 Chương71: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (14) “Phản bội? Em cho rằng Đông Phương Tuyết anh có thể tùy tiện lên giường với một người phụ nữ mà anh không có cảm tình sao? Vậy thì… Em quá coi thường anh rồi.
37 Chương73: Lửa giận của Đông Phương Tuyết (16) Dường như đã biết câu trả lời của hắn, cô không giãy dụa, cũng không có phản ứng gì khác, chỉ cười nhẹ nhàng nhưng còn khó coi hơn khóc.
38 Chương75: Đông Phương Tuyết, anh xong rồi (1) Cô cười nhẹ một tiếng, vẻ mặt tràn đầy khổ sở: “Anh nói anh yêu em? Đông Phương Tuyết. . . . . . Anh thật sự yêu em ư?” Thật sự.
39 Chương77: Đông Phương Tuyết, anh xong rồi (3) Nghĩ đến đứa bé có huyết mạch của cô và hắn, hắn đã cảm thấy toàn thân hưng phấn hẳn lên. Dục vọng bụng dưới đột nhiên tăng vọt, vật nóng rực cọ xát thân thể mềm mại của cô.
40 Chương79: Đông Phương Tuyết, anh xong rồi (5) Nhìn động tác của hắn cuồng dã như thế, Nguyệt Trì Lạc vô thức nắm vật trong tay thật chặt. Đông Phương Tuyết khẽ hít khí lạnh, khoái cảm như sóng biển ấp tới, cảm giác tê dại truyền tới từ hông khiến hắn thẳng lưng.