1 Hạ Vũ là một cô gái thực bình thường. Mỗi ngày nàng đều rời nhà đi làm lúc 7h sáng,dán mặt vào máy tính,để đến 6h tối mới mệt lử về nhà. Nhưng mỗi khi thấy quá mệt mỏi,nàng lại tự an ủi bản thân bằng cách tự dặn lòng :"nàng may mắn hơn rất nhiều người hiện giờ không có việc a".
2 Hạ Vũ đã đến thế giới này được nửa tháng rồi vậy mà đến giờ nàng vẫn chưa tin được sự việc xảy ra. Nàng xuyên không,thực sự là xuyên không,đại thần xuyên không thế nhưng gõ cửa nhà nàng.
3 Nương ngồi với nàng một lúc,vuốt tóc mai của nàng,nhìn nàng thật lâu,muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Hạ Vũ nhìn qua cũng biết đây có lẽ là điều gì đó rất rất quan trọng,mà nương nàng lúc này cũng đang băn khoăn cân nhắc.
4 Lại tuần nữa trôi qua,Hạ Vũ thực sự là muốn đi dạo vòng quanh làng xóm xem xem,dù sao cũng đến đây được hơn tháng rồi. Nghĩ là làm, nàng khép cửa di về phía ngọn núi,đây là trong truyền thống các nhân vật chính kiếm ăn khi mới tới nha.
5 Hạ Vũ về tới nhà trời đã có chút mờ mịt,mặt trời đã lặn được một lúc nhưng do là mùa hạ nên vẫn sót lại vài tí tinh quang. Về đến nhà đã thấy nương cùng đại ca đang tại chờ-" Sao rồi,đi lòng vòng có vui không?" Hạ Vân mở miệng trước tiên,liếc nhìn nàng.
6 Hạ Vũ hướng ra phía xa,có một thanh niên lách mình qua đám đông. Hắn xuyên y phục toàn một màu đen,kết hợp gương mặt gày gò,làn da trắng bệch như lâu chưa ra nắng,thân hình thấp bé,co quắp.
7 Hạ Vũ mặc suy nghĩ suy nghĩ. Không sao cả,có nương và đại ca bảo hộ,nàng cũng không cần phải lo. Nhưng thấy ước mơ cứ đến tay lại vuột mấy,nàng cũng thấy buồn nha.
8 Cơn cuồng phong qua đi,cảnh vật làm Hạ Vũ lạnh run người. Vân ca vẫn đứng tại chỗ,trên mắt phượng hiện lên sự tinh quang. Trái lại,tên pháp sư trưởng thôn mời tới thật chật vật.
9 _"Hạ Vân,diệt hắn nhanh rồi mau thu thập rời đi,xem ra nơi này chúng ta không thể ngốc cư trụ ở được nữa rồi"Hạ Vũ giật mình bởi câu nói này,đó không phải ai khác mà chính nương nàng có được không.
10 Hạ Vũ bước lên cái hồ lô,mặt tái đi. Nàng cũng không nghĩ nương nàng hảo hảo có cái đồ chơi phi hành dạng này. Chỉ thấy nó là là trên mặt đất,chớp mắt lại cất cánh bay cao vút lên không,tỏa ra lớp hào quang nhàn nhạt bao phủ ba người,khiến nó dường như tan vào trong những đám may.
11 Hạ Vũ chậm chạp đi lại,ngồi đối diện nương. Phượng Nghi đôi mắt sâu buồn,nhìn Hạ Vũ,có lẽ nàng nên nói mọi chuyện cho Vũ Vũ,sớm làm cái chuẩn bị,nếu như lại giống hôm nay mà không có nàng và Vân nhi bên cạnh,Vũ nhi thật sống không được_"Lúc vừa rồi con có thấy kì ảo không,chuyện ca ca con tham chiến,chuyên phi hành,lại thêm trận pháp.
12 Đã hai tháng kể từ ngày Hạ Vũ chuyển đến ngọn núi này,nàng cũng đã quen thuộc với cuộc sống nơi đây. Do Hạ Vũ chưa mãn mười tuổi nên không được đưa vào cơ thể bất cứ linh lực nào,điều này làm Hạ Vân cứ cách năm ngày lại dịch dung xuống núi mua đồ dùng,vì vậy Hạ Vũ qua lời của hắn cũng hiểu hoàn cảnh của mình lúc này.
13 Hạ Vũ sau khi phát hiện ra đích chân thực thân phận của mình,suy tư mà vạch kế hoạch suốt một đêm. Lúc này,mục tiêu siêu cấp nguy hiểm của nàng không phải là đối chiến lục đại môn phái nữa mà là cái kia nam chính,nam phụ cùng yêu thú,đặc biệt là cái kia nữ chính Lan Băng Băng,bởi so với đi ra,lục đại môn phái đánh chết là chết,cũng không cùng cấp bậc nữ chủ hào quang bàn tay vàng a.
14 Để có thể tu tiên,ngươi nhất định phải có một thứ đó là linh căn,mặc kệ ngươi ngoại vật có thừa,linh căn không có cũng đành cấp bỏ. Nơi đây linh căn tựa như cái pháp bảo,được chia làm thiên,địa,huyền ,hoàng,lấy ngũ hành mà tu luyện làm chủ,cũng có khi vài cái dị biến linh căn.
15 Hạ Vũ phủi bụi đứng dậy khỏi mặt đất nhìn nương và ca,thấy lúc này hai người thần sắc đã tốt hơn trước rất nhiều,lại cảm nhận một trận mùi hôi thối bốc lên khiến nàng không thể chịu được,nhìn nhìn mới biết chính là bản thân mình phát ra.
16 Hạ Vũ bỏ qua tất cả,tâm hồn thẳng lao về phía ánh sáng hỗn độn kia,có điều gì đó nhượng nàng hãy tách bỏ chúng nếu không sẽ mãi mãi không bao giờ tỉnh lại.
17 Hạ Vũ thấy mình thật sự sẽ chết ở đây mất,một tia hi vọng cũng không có,dù nàng có lạc quan đến đâu đi nữa cũng không thể xóa bỏ cảm giác nguy hiểm ập đến lúc này,nàng bị bốn cái ánh sáng mà mới dùng sức bảy trâu tách ra lại cứ như vậy tiến đến cùng một chỗ đem nàng bao vây.
18 Hạ Vũ tinh tế cảm nhận bản thân,cái kia tứ đại thần hồn quả nhiên diệu kì,thay đổi nàng cả về thể chất lẫn tinh thần. Nàng bây giờ có thiên vương căn,có tứ đại thần hồn, so với phổ thông tu sĩ bước dù đi chậm tu luyện sáu bảy năm nhưng lại cường nhiều lắm.
19 Hạ Vũ đã tiến hành tu luyện được hơn mười ngày,quả thật theo như đúc kết rút ra,cơ thể càng thả lỏng,tâm tình càng tĩnh lặng,linh khí thu vào lại càng cường,mà cảm giác được tinh hoa đất trời tẩm bổ khiến cơ thể thư sướng rất nhiều,không ngủ cả đêm cũng không sao.
20 Hạ Vũ bước vào trong bảo tháp,cánh cửa chợt đóng rầm lại,ngay sau đó là các đợt sóng lửa mãnh liệt đánh lại. Các đợt sóng dao động ban đầu còn nhẹ nhẹ,chỉ làm thần hồn hơi chút đông cứng, sau đó lại thong thả chảy chảy.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50