21 _" Nương ! con tu luyện gặp cái lớn vấn đề a"Hạ Vũ thanh âm vừa ra,lại làm cho không khí nhất dựng ngược. Nàng đây là mới tu luyện chưa được mãn nguyệt,gì mà lôi đâu ra lắm vấn đề như thế chứ.
22 Sáng hôm sau,phía đông của thành Tấn Kinh xuất hiện một bé trai tầm mười ba mười bốn,đi bên cạnh là một bé gái thấp hơn một cái đầu đang ríu ríu nói chuyện,mắt lại đảo đảo ngó nghiêng,cặp đôi này hết sức hút nhân ánh mắt,nhất là bé gái phấn nộn ngọc ngà,tuy nhỏ tuổi nhưng lại đầy vẻ câu nhân.
23 Hạ Vũ lục tục theo sau Hạ Vân cùng đi vào. Chưởng quầy dẫn dắt hai người vòng quanh đi lại thật lâu, đi thẳng rồi rẽ ,lại đi thẳng lại rẽ, này xoay nàng tâm hồn nhất loạn,tựa như bước vào mê cung một dạng vậy,bèn quay sang phía Hạ Vân_" Ca,đây không phải là mê cung chứ ?"_" đây là trận pháp"Hạ Vân giải thích nhường nàng giật mình,trong lòng lại một mảnh vui sướng,có trận pháp bảo hộ nhất định là vật cũng không kém nơi nào.
24 Hạ Vũ vội vàng đứng dậy đi theo sau. Lần này đi cũng không lâu,chỉ đánh vài cái ngã rẽ thì dừng lại trước một vách đá,đây không phải là đi một vòng để xem cái này đi.
25 Hạ Vũ dùng linh nhãn quét đi quét lại vài lượt đều có chung một kết quả,hiển nhiên đây là từ nội tại khối ngọc phát ra. Nếu như không phải là pháp khí thông thường,phải chăng ẩn chứa trong đó là tiên khí hoặc thần khí? Nghĩ đến đây nàng vui sướng đến phát hoảng.
26 _" Tam hoàng tử có gì phân phó?"Đúng vậy,tên tiểu tử cùng Hạ Vũ tranh đoạt mảnh ngọc bội không ai khác chính là Thiên Quân Khải,tam hoàng tử của Đại Thiên Triều,lão bản phía sau Bảo trân các cùng Tụ linh các,này đúng là tàng thật thâm sâu,tựa như lúc vừa mới khi đối diện cùng kia đôi huynh nguội,hắn dùng đúng là gương mặt của một vị hoàng tử được sủng ai đến sinh hư,còn bây giờ khi không có người ngoài,hắn lại là một kẻ già dặn, thành thục,cặp mắt sáng quắc suy tính.
27 _" Hai con kiến,muốn đào thoát ra lão phu,đừng mơ,mau mau chịu chết đi"Hạ Vũ hoảng sợ đến mặt trắng tay run nhưng chân vẫn không ngừng dừng lại. Nàng biết chỉ cần kiên trì thêm,mới đi ba mươi dặm,còn thật xa nữa mới tiến vào pháp trận mà Hạ Vân bày ra lúc trước,nàng sẽ không từ bỏ.
28 _" Phải không. . . ?" Một thanh âm thanh thúy vang lên khiến tất cả mọi người đều giật mình quay lại. Từ xa,bóng người dần hiện rõ,đó là một thiếu nữ mắt hạnh,mày ngài,môi đỏ thắm,mặt trái xoan,đi bên cạnh là một cô bé phấn điêu ngọc mài,mắt phượng,mũi quỳnh,làn da bạch ngọc.
29 _"Phá. . . " Câu nói của Thẩm Quan Sa vang lên như ác quỉ đòi mạng bên tai Hạ Vũ vậy,nàng biết có lẽ mọi chuyện xong rồi,đây có lẽ là nhất kích sẽ đập tan lớp phòng ngự mỏng manh mà kia thiếu nữ được gọi Sương tỷ.
30 _" Đúng vậy,nên kết thúc hết thảy đi thôi"Một câu nói vang lên thanh thúy vang vọng từ từ xa xa lại,hư hư thực thực,nhưng đối mọi người trong giữa nghe vào đúng là rõ một một,cảm xúc cũng là khác nhau.
31 _"Nương,không tốt,hắn muốn tự bạo!" Câu hét của Hạ Vân cũng đã phần nào nói lên tình cảnh nguy hiểm lúc này,lại thật không ngờ Phượng Nghi chỉ nhíu nhíu mày một cái,lại nở nụ cười đến sáng lạn _"Muốn kéo chúng ta làm tấm đệm lưng ư,không có cửa đâu" Nói rồi nương nàng phất tay,trong không trung xuất hiện một thanh bảo kiếm đỏ thẫm như máu,óng ánh nhưng sinh sôi đầu sự giết chóc.
32 _" Sương tỷ,tỷ sao thế này,đừng dọa Băng nhi. . . "Tiếng kêu thất thanh của oa nhi kéo sự chú ý của tất cả mọi người lại. Phía kia tiểu oa nhi đang dùng sức lay lay vị được kêu Sương tỷ ,mà nàng ta lúc này mặt đã trắng bệch,toàn thân cao thấp đều co giật lợi hại,miệng không ngừng phun ra máu,đôi mắt trợn lên nhìn tiểu oa nhi.
33 _" Này oa nhi như thế nào rồi ca'' Hạ Vũ tiến vào sơn động của mình,nàng biết Hạ Vân đã đưa kia tiểu cô nương vào đó _"Không có gì nguy hiểm cả,nương chỉ cho nàng ta hít chút Thiên Tiên Hoa thôi" _" Thiên Tiên Hoa ư?'' _" Ừ,đây là một loại phấn có tác dụng khiến người ta hôn mê chỉ trong cái nháy mắt,tùy từng loại mạnh yếu của phấn bột này mà đối với người hứng chịu có tác dụng khác nhau.
34 _" Vân nhi,mau mang Băng Băng về phòng nghỉ ngơi,ta có chuyện muốn cùng Vũ Vũ nói" Phượng Nghi mắt trầm ngâm nhìn về phía Hạ Vân. Lời nói ra thực là mong về phòng nghỉ,nhưng chân chính nhường Vân nhi đưa về là muốn trông nom nàng ta.
35 _" Nương,giới chỉ đâu rồi,đâu rồi vậy?" Hạ Vũ thất thanh kêu to,cái này nhẫn không đâu bay đi mất,nói đùa đi,đây là cả gia sản của Phượng gia trong đó,lại nói đó là cái tiên khí.
36 _ " Nương,con muốn hỏi một kiện hết sức quan trọng. . . " Nghe giọng Hạ Vũ có vẻ rất khẩn thiết,Phượng Nghi nhíu mày đầy quan tâm _" Lại có chuyện gì ư? " _" Đúng thế,nương còn nhớ con đã từng nói qua,trong bảo tháp " Sóng lửa nhiếp nhân" tầng một,ngay trung tâm cũng có một viên minh châu không ?" Phượng Nghi nghe vậy cũng giật mình,mắt nheo nheo lại,sau đó tinh quang chợt lóe ra _" Ý con là.
37 _" Cũng không hẳn,ta là có cách. . . " Hạ Vũ nghe xong,tim đánh thịch thịch. Nương nếu có cách tái sinh Phượng Vương,nàng thề sẽ đem tất cả tinh lực đi thực hiện,nói đùa gì chứ,đây là cái thần thú mạnh nhất nha _" Nương,người mau mau nói cho Vũ Vũ đi!" _" Con có nhìn đến chiêu thức của ta khi cứu con không?" Phượng Nghi nhấp một chén trà,tinh tế quan sát Hạ Vũ,đầy chờ đợi _" Nương là nói tới chiêu gọi ra Phượng hồn đó ư ?" _" Đúng vậy,con nhớ tốt lắm.
38 _" Không tốt Vũ Vũ,có biến,mau gọi Vân nhi. . . " Hạ Vũ giật mình kinh nghi,đang yên như thế này nương sao lại nói có biến chứ _" Nương,xảy ra chuyện gì vậy ?" Lại chỉ thấy Phượng Nghi mày nhăn chặt,mặt đầy lo lắng _" Không được,có người xâm nhập pháp trận,đang không ngừng công kích phá bỏ,mau,mau gọi Vân nhi trở lại,chúng ta phải khởi động lên công kích pháp trận.
39 _" Không tốt,Vân nhi,mau đem Vũ Vũ tới truyền tống trận chạy đi. Mau. . . " Phượng Nghi câu nói còn chưa dứt,cả hang động trở nên rung động lợi hại. Hạ Vũ quay ra liếc vào kia chiếc gương,kia lão giả đang không ngừng phát động công kích,mà hai người bên cạnh hắn cũng không đứng im,ra sức tập trung đánh vào các địa điểm khác _ " Nương,thế này không được.
40 _" Vân ca,Vũ tỷ,đi đâu vội vàng như thế,lại không nói với ta một lời. . . " Lời này nói ra không ai khác chính là Thiên Băng Băng. Nàng ta đứng trước cửa động,quần áo sạch sẽ,bình bình thản thản,dường như trận oanh kích này không hề có chút ảnh hưởng nào tới cả.