1 “Thời tiết buổi sáng thứ bảy trời trong xanh nắng đẹp.
Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, cả thành phố đều đã tỉnh giấc, trên đường lớn rộng rãi, xe cộ đi lại đông đúc tấp nập, đoàn người ồn ào hối hả.
2 “Diệp Khải hẹn cô ăn cơm trưa ở một nhà hàng thịt nướng trong khu thương mại Tinh Quang.
Bình thường công việc của Hạ Duy trong cửa hàng làm móng vẫn rất bận, giữa trưa cô đều gọi giao hàng mang thức ăn đến cửa hàng ăn luôn, có lúc chăm chỉ thì sẽ mang cơm mình nấu đi, buổi trưa hôm nay là lần đầu tiên cô đi ra ngoài ăn cơm.
3 Về đến nhà, Giang Chi Châu liền nghiên cứu tấm danh thiếp đó, mặt trên có in mã QR của cửa hàng, còn có số điện thoại nữa. anh nghĩ nghĩ một chốc rồi quyết định gọi cho số điện thoại đó.
4 Cuối cùng thì Hạ Duy cũng cảm thấy sợ vị Giang tiên sinh này sẽ báo cảnh sát thật rồi. Thế nên sau khi vận động một lúc thì cô cũng đi ngủ, cảm thấy ngủ ngon hơn rất nhiều.
5 Lại là một sáng thứ bảy trời quang sáng sủa.
Từ lần gặp mặt lúc trước của Giang Chi Châu và Phương Uyển đến nay đã qua một tuần rồi, một
tuần ở bên nhau có thể nói là không tệ.
6 Thiên Hạ Cư là một quán cơm Trung là rất nổi tiếng ở thành phố A, phong cách khác lạ, điều kiện tốt,
rất nhiều minh tinh là khách quen tại đây. Nhưng Hạ Duy đến thành phố A đã bao năm rồi mà số lần tớivThiên Hạ Cư cũng chỉ giới hạn trong mười đầu ngón tay.
7 Bây giờ Hạ Duy chỉ muốn chết quách đi xong!
Nếu như chỉ là một chiếc áo chiếc quần bình thường rơi xuống ban công lầu dưới thì thôi, nhưng tại sao. .
8 Toàn bộ năm tầng của Bách hóa Tinh Quang đều có đồ ăn, tầng dưới còn có thánh địa đồ ngọt, có thể nói là Thiên Đường của những người ham ăn. Sau khi Phương Uyển và Giang Chi Châu xem xong phim điện ảnh thì muốn đi quán đồ ngọt mua chút gì đấy để ăn vào bữa sáng ngày mai: "không biết quán đồ ngọt giờ còn mở cửa không?"
Giang Chi Châu nhìn đồng hồ, đã hơn 9h rồi: "Quán đồ ngọt đều mười giờ mới đóng cửa như các cửa hàng khác, nhưng chắc giờ này có lẽ không cũng còn rất ít món.
9 Sau khi thông suốt hết lời nói của Phương Uyển, trong lòng Giang Chi Châu vẫn không hề dễ chịu chút nào. Về mọi mặt Phương Uyển đều rất ưu tú, tuy nhiên khi biết cô ta lừa gạt anh thì anh lại hơi bực mình, nhưng suy cho cùng thì đây cũng là vấn đề của anh, là anh từ đầu đến cuối vẫn không bước qua được con đường này.
10 Hạ Minh kém Hạ Duy bốn tuổi, còn một năm nữa sẽ tốt nghiệp đại học. Hạ Duy đón cậu ở nhà ga, sau đó dẫn cậu đến phòng mình ở chung cư.
"Ôi mẹ ơi, chị! Chị được ở chung cư cao cấp quá!" Hạ Minh kéo rương hành lý trong tay, mắt liên tục nhìn quanh, "Chỗ này rất gần khu mua sắm, bao nhiêu tiền một mét vuông thế?"
Hạ Duy nhún vai: "không biết, chị chưa hỏi Siêu Gầy vì sợ kích thích quá không chịu nổi.
11 Từ khi khi Hạ Duy phát hiện đi làm sớm cũng không thoát được gã họ Giang nữa thì cô liền không đilàm sớm nữa. Nhưng nhắc đến cũng thật kỳ lạ thật, hai ngày nay cô không hề gặp được anh ta trong thang máy, có thể.
12 Hạ Duy hết cảm thán Giang tiên sinh, lại cúi đầu nhìn nhìn mèo vàng trong ngực của anh. Mèo vàng hình như vẫn còn đang chìm trong cảm giác đau buồn vì bị mất râu, cả người đều ỉu xìu buồn bã.
13 Mới chớp mắt đã đến thứ 6, Bát Bảo đã đến sân bay của thành phố A, không thể chờ đợi được nữa liền gửi tin nhắn cho đám bạn thân: “Các đồng chí, tớ đã về rồi đây!! Mình về nhà tắm rửa thay quần áo đãrồi buổi tối gặp nhau ở Thiên Hạ Cư nha!”
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: [OK]
Tiểu Điềm Điềm vô địch: tối hôm nay mình phải trực ban.
14 Hạ Duy mở websites, muốn tìm thử cuộc thi nấu ăn, nhưng đến khi mở ô tìm kiếm ra, cô mới phát hiệnngay cả họ tên đầy đủ của Giang tiên sinh tầng dưới cô cũng không biết.
15 Cuối cùng Hạ Duy vẫn bị Giang Chi Châu cưỡng ép đưa đến bệnh viện gần đây, bác sĩ không chỉ băng bó vết thương cho cô mà còn tiêm cho cô một mũi.
đã lâu rồi Hạ Duy chưa tiêm nên lúc nghe phải tiêm thì hơi sợ hãi.
16 (1) tai họa dồn dập đến một lúc
Tiểu Thu nghỉ việc vô cùng tự nhiên thoải mái, hôm trước vừa nói muốn nghỉ việc, hôm sau đã khôngtới đi làm rồi. Tuy Hạ Duy đã đăng thông báo tuyển dụng trên mạng, nhưng cũng không thuê được người nhanh như vậy.
17 Làm móng cho Vương phu nhân gần 1 tiếng mới xong, trong lúc đó không ít khách vào cửa hàng rồi không đợi được nên ra về. Sau khi hoàn thành thì bản thân Hạ Duy cũng rất thoả mãn, nhưng có vẻ Vương phu nhân không hài lòng: “cô làm gì đây hả? Làm không đẹp như Tiểu Thu làm chút nào.
18 Chén cơm chiên trứng này không giống lần trước Hạ Duy ăn ở Thiên Hạ Cư, không được bày biện tỉ mỉ, bát đựng cơm cũng là một chiếc bát sứ trắng bình thường, nhưng màu sắc của cơm chiên trứng vẫn vàng rực rỡ như trước, mùi hương cũng thơm nức mũi.
19 Giang Chi Châu: ". . . "
anh kéo khay thịt dê nướng ở trước mặt cô về phía mình, vô cảm nói: "Còn nói nữa là chỉ cho cô ăn hai xiên thôi đấy. "
Hạ Duy: ".
20 ". . . " Hạ Duy tiêu hóa lời anh nói xong bèn học anh nở nụ cười nhạo báng như lúc nãy, "anh khoác lác đấy à, tuy anh là ông chủ của Thiên Hạ Cư, nhưng nhìn điều kiện của cô ấy cũng không hề kém chút nào nhé.