61 Vân Dật Long kinh ngạc, khẽ nói: - Chẳng phải tiếng của lão ma Quân Trung Thánh đó sao? Nhạc Phụng Linh gật đầu: - Chính lão ma ấy, chẳng rõ lão ta lại giở quỷ kế gì nữa đây? Vân Dật Long cười gằn: - Đã thế này rồi, bất luận lão ta giở quỷ kế gì thì cũng phải liều mạng với lão ta một phen thôi.
62 Vân Dật Long cười khẩy: - Lão có biện pháp tự cứu gì nào? Quân Trung Thánh nhếch môi cười: - Trong số tuyệt học của lão phu có một môn “Toái cốt đoạn cân” bây giờ đành phải sử dụng thôi.
63 Vân Dật Long nhẹ gật đầu: - Phải rồi, Vân mỗ đi đây. Đoạn như thể u linh lướt đi về hướng khuất dạng của bọn Quân Trung Thánh. Lúc này Song Hồ và Độc Mãng đã giải huyệt cho Nhạc Phụng Linh, Tân Mộ Hoa và Hắc Bá Vương.
64 Triển Ngọc Mai vội hỏi: - Việc gì vậy sư gia? Hãy mau bói một quẻ coi. Ôn Thông Thần vòng tay nói: - Học sinh tuân mệnh. Liền tức xếp bằng ngồi xuống đất, từ trong lòng lấy ra một chiếc tíu gấm, mở ra chỉ thấy nào vẩy rùa, vỏ ốc, mảnh ngói … lỉnh kỉnh to nhỏ đủ cỡ, bởi sự ma sát lâu ngày nên thảy đều bóng loáng, trơn tuột.
65 Hải Ngu thiền sư mặt lộ vẻ vui mừng, gắng gượng nói: - Thí chủ có biết Lăng Hải Phong ở đâu không? Song Hồ đảo mắt nhìn quanh một vòng, đoạn đưa tay chỉ nói: - Hiện chúng ta đang ở ngay dưới Lăng Hải Phong, đằng kia kìa.
66 Vân Dật Long đang tột cùng thắc mắc, bỗng thấy Hải Ngu thiền sư toàn thân run lên thì đứng phắt dậy: Vân Dật Long và mọi người lại giật mình sửng sốt, đồng thời họ còn phát hiện một điều hết sức kinh khủng, đó là dáng vẻ của Hải Ngu thiền sư lúc này giống hệt lão hòa thượng Trí Quang, ánh mắt sáng quắc và ngập vẻ ghê rợn.
67 Vân Dật Long mừng rỡ: - Quái lạ thật, tại sao bây giờ. . . Quan Sơn Phụng tiếp lời: - Hiển nhiên là vì Ba Đa Hồng bị mất một cánh tay nên đã không thể giở ảo thuật ra được nữa.
68 Song Quan Sơn Phụng đã nắm vội tay chàng giữ lại, lo lắng nói: - Long ca hãy khoan! Vân Dật Long chững bước: - Phụng muội muốn nói gì? Quan Sơn Phụng chau mày: - Tuy Long ca võ công cao hơn Quân Trung thánh, nhưng lão ma ấy vô cùng xảo quyệt, rất có thể lão có quỷ kế gì đó, phải thận trọng đề phòng mới được.
69 Trong đại sảnh lập tức hỗn loạn, mọi người hiện diện thảy đều kinh hoàng thất sắc. Lão Triển Bằng cùng Kim Bích Ngũ Vệ cúi xuống cạnh Vân Dật Long, thảng thốt gọi: -Tiểu cung chủ… tiểu cung chủ… Độc Mãng và Song Hồ cũng cúi xuống trước mắt Quan Sơn Phụng luống cuống hét to: -Tiểu thư.
70 Lão Triển Bằng đành chững bước đáp: - Tôn giá muốn gì? Quân Trung Thánh lắc đầu cười: - Lão phu bắt buộc giáo huấn tổng quản vài lời, sống đến từng tuổi này mà tổng quản không biết thông quyền đạt biến khuất tất cầu toàn! Lão Triển Bằng nghiếng răng: - Tôn giá chưa xứng đáng để giáo huấn lão phu đâu, gì mà thông quyền đạt biến, khuất tất cầu toàn hả? Quân Trung Thánh mỉm cười: - Triển tổng quản không chấp nhận cũng chẳng hề gì, lão phu nói nghe thử thì có sao đâu? Lão Triển Bằng đã chuẩn bị liễu diệp phi đao sẵn sàng, định chờ đến lúc sau cùng cuộc đàm phán sẽ bất thần ra tay, hy vọng có thể đổi mạng với Quân Trung Thánh, bèn lạnh lùng nói: - Tôn giá nói đi! Quân Trung Thánh vẻ ngạo nghễ: - Chính Nghĩa Đoàn đã khống chế võ lâm giang hồ đã rất nhiều năm, sự xuất hiện của Vân Dật Long đã làm chấn động giang hồ, cơ hồ khiến cho đống tro tàn Kim Bích Cung bùng cháy trở lại … Lão Triển Bằng cười nhạt: - Kim Bích cung chỉ còn 1 người sống, không bao giờ quên được mối hận thù trăm năm về trước, một ngày nào đó quyết phải khôi phục nghiệp xưa, Linh mã tái tung hoành thất hải, Bạch kiếm sẽ lại càn quét thiên hạ! Quân Trung Thánh thản nhiên cười: - Điều ấy gần như Vân Dật Long đã thực hiện được, nhưng rất tiếc đối thủ hắn gặp lại là lão phu, sự thành công sắp đạt được của hắn lại biến thành ảo ảnh! Lão Triển Bằng cười khẩy: - Sự thắng bại chưa biết rồi đây sẽ về tay ai, tôn giá nói vậy hơi quá đấy! Quân Trung Thánh lại cười phá lên: - Nếu lão phu không nắm chắc mười mươi thì đâu dám buông lời ngạo mạn! Đoạn trần giọng nói tiếp: - Lão phu sở dĩ mời tổng quản đến đây là để hỏi một câu, tổng quản muốn Kim Bích cung bị hủy diệt ngay tức khắc, Vân Dật Long táng mạng, hay là muốn Kim Bích cung tồn tại và Vân Dật Long sống còn! Lão triển Bằng thầm kinh hải, song ra vẻ thản nhiên cười khẩy nói: - Tôn giá nghĩ mình có khả năng như vậy sao? Quân Trung Thánh cười hỏi ngược lại: - Vậy chứ tôn giá có dám chắc tối nay giữ được Kim Bích cung và ngày mai đúng hẹn quyết chiến chăng? - Hừ, lão phu không muốn nói khoác, nhưng Kim Bích cung thật sự kiên cố như thành đồng vách sắt, tôn giá có thiên binh vạn mã cũng khó thể công phá được.
71 Dương Mị cười: - Đó là tôn chủ võ lâm Trung Nguyên, tên là Quân Trung Thánh, rất nhiệt tình hiếu khách, đối xử vô cùng tử tế với đại tẩu, đại ca. Mạc Học Văn sầm mặt: - Vậy là đại ca và đại tẩu đã bị y lợi dụng rồi! Am Mị vội nói: - Đâu phải lợi dụng, chỉ giúp đỡ y thôi! Mạc Học Văn nghiêm giọng: - Đạc ca và đại tẩu đã lầm, y chẳng phải người tốt đâu! Âm Dương Song Mị đồng thanh lên tiếng: - Lẽ nào lại như vậy, y là tôn chủ võ lâm ….
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50