101 "Ngươi…. . Ngươi…. . " Vị Quý phi này bắt đầu cứng lưỡi, thật sự là không biết nên nói chuyện với cô nương Lam Ánh Nhi này thế nào. Lại nói, hôm nay nàng ta cực kì tức giận chạy đến Cung Ánh Tuyền này, hoàn toàn là vì hành động đêm qua của Hoàng thượng.
102 Xuân Hỉ chặn lại nói: "Hai người bọn họ là đi theo Quý phi nương nương đến đây, vì cô nương đang tắm, Quý phi nương nương xông vào nô tỳ không ngăn được, nhưng hai hạ nhân kia dù thế nào cũng không được vào.
103 "Thiên Trạm!" Vệ Lai nghiêng đầu suy nghĩ một chút, Tiên Đế là Hoắc Thiên Lăng, như vậy hắn tên Hoắc Thiên Trạm sao! "Được mà! Thiên Trạm!""Khụ!" Hoắc Thiên Trạm sắp bị sặc nói: "Là lúc không có người ngoài nàng mới gọi ta như vậy!""Được rồi đừng giả vờ nữa!" Nàng vỗ một cái vào vai hắn, "Ngươi chẳng phải cũng xưng ‘ta’ suốt đó sao, có bản lĩnh thì xưng trẫm với lão tử!"Hoắc Thiên Trạm cau mày, nha đầu này lại thế rồi! Cái kiểu du côn này là học được ở đâu vậy?"Được rồi được rồi!" Thấy sắc mặt hắn không tốt, Vệ Lai thức thời ngậm miệng.
104 Nói xong, vung tay lên, lập tức có mấy cung nữ đi lên phía trước, "Hầu hạ Quý phi nương nương thay quần áo, rồi đưa Quý phi về cung yên, im lặng suy nghĩ ba mươi ngày.
105 Vệ Lai lui về sau một bước, bỏ tay hắn ra. "Bắt đầu là lúc nào? Có thể sớm hơn bao lâu? Có thể sớm hơn ngươi và Hoàng hậu sao? Coi như hết Hoắc Thiên Trạm, hậu cung ba nghìn mỹ nữ đối với Hoàng gia mà nói vốn là việc không thể bình thường hơn, ngươi không cần phải giải thích với ta!""Hoàng hậu là một người tốt!" Hoắc Thiên Trạm gấp gáp nói: "Nếu như nàng cần gì có thể tìm nàng ấy, nàng ấy sẽ không hại nàng.
106 "Được!" Vệ Lai rất sảng khoái gật đầu. Thứ nhất nàng cũng có chút hứng thú với việc đi săn, thứ hai là thật sự cảm thấy hôm nay không thích hợp để nói với hắn chuyện đi khỏi đây, nói không tốt sợ rằng khiến hắn mất hứng.
107 Vệ Lai không để ý đến hắn, trước mặt nhiều người như vậy lại cố tình đi đến trước mặt nàng, chỉ vì một câu này thôi sao?Nàng còn chưa ngốc đến mức vào thời điểm này nói chuyện về Tiên Đế với hắn, chứ đừng nói đến thời tiết quỷ quái gì đó.
108 Vệ Lai nghe vậy, thuận thế quay đầu, ko ngờ lại nhìn thấy vị Quý phi hôm qua đến CungÁnh Tuyền gây chuyện đang đứng trước Hoàng thượng và Thái hoàng Thái hậu.
109 "Dạ!" Tô Nguyệt Như ngọt ngào đáp một tiếng, đi đến trước Lão thái thái, "Mẫu hậu có gì dặn dò?""Con đến gần chút, kê tai tới gần đây!"Tô Nguyệt Như làm theo, hai người rỉ tai nhau một phen, sau đó Lão thái thái hài lòng gật gật đầu.
110 "Không phải ta ầm ỹ!" Vệ Lai nghiêm mặt, nhìn lại Hoắc Thiên Trạm rồi lại quét mắt một vòng nhìn tất cả mọi người đang đứng ở sân. Sau đó hừ nhẹ một tiếng, cao giọng nói: "Là Quý phi nương nương và Thái hoàng Thái hậu đưa ra đề nghị tuyệt vời này làm cho lão tử thật hăng hái!"Nàng cố ý nhấn mạnh bốn chữ Thái hoàng Thái hậu, mặt Lão thái thái lúc đỏ lúc trắng, giống như kẻ cắp bị bắt tại trận.
111 "Nhìn cái gì!" Người đến gần nàng nhỏ giọng trách, sau đó đưa cây cung lên trước, nói: "Cầm lấy, cung của trẫm cho nàng!""Để ta dùng cái này?" Nàng nhíu mày, hỏi lại: "Ngươi đồng ý để ta đi tỷ thí?""Phản đối có tác dụng sao?" Hắn liếc nàng một cái, cũng không biết từ lúc nào, hắn giống như đã bắt đầu gần quen vơi cách nói chuyện này rồi, thậm chí hắn thỉnh thoảng cũng sẽ lấy giọng điệu tương tự nói với nàng mấy câu.
112 "Nữ nhân kia!" Vệ Lai chẳng chút khách khí chỉ thẳng mặt Tô Nguyệt Như, "Cách nhau 20 bước bắn với lão tử, sống hay chết lập tức sẽ thấy ngay! Thế nào? Cách này còn mau lẹ hơn cách ngươi và lão thái thái kia hợp nhau nghĩ ra!""Khốn kiếp!" Đột nhiên giọng nói giận dữ truyền đến, Lão thái thái rốt cuộc cũng không ngồi yên được.
113 "Hoàng hậu tỷ tỷ nói câu này không đúng rồi!" Tô Nguyệt Như đúng lúc xen miệng vào, "Dù Tiên Đế không phải yêu nữ kia hại chết, nhưng ít ra nàng cũng là một kẻ chẳng lành gì.
114 Đối phương khẽ lắc đầu, ý bảo hắn trước không nên tức giận. Hoắc Thiên Trạm đè nén lửa giận, nghĩ lại liền biết Hoàng hậu của mình là đang nghĩ cho Lam Ánh Nhi, thì cũng không lên tiếng nữa.
115 Thuần Vu Yến mang theo Xuân Hỉ đến, tiểu nha đầu rõ ràng là đã khóc, hai mắt hồng hồng. "Khóc cái gì!" Vệ Lai xoay người cốc vào đầu nàng, "Lão tử chưa có chết! Rõ ràng ván vừa rồi lão tử chiếm thượng phong, ngươi nên cười mới phải!""Ánh Nhi!" Hoắc Thiên Trạm khẽ gọi, "Trẫm.
116 Vừa nói chuyện, long xa dừng lại. Bên ngoài có tiểu thái giám đẩy rèm ra, cũng không vì Vệ Lai bị đày vào lãnh cung mà có chút vô lễ nào, nói cung kính như cũ:"Cô nương mời xuống xe! Đến nơi rồi!"Vệ Lai rất hài lòng với thái độ này của hắn, đứng dậy cùng Xuân Hỉ xuống xe.
117 "Ánh Nhi!" Người đang ngồi bị giật mình, theo bản năng gọi nàng. Lúc này tay Vệ Lai tay đã đặt lên cổ họng của hắn, nàng chỉ cần hơi dùng lực một chút, lập tức có thể lấy tính mạng của hắn.
118 Câu nói ấy giống như một cục đá ném vào mặt hồ yên ả khiến cho nổi lên từng đợt sóng. Bất kể là quá khứ hay hiện tại, Lam Ánh Nhi đều không yêu hắn —— Những lời này nói đúng!Hoắc Thiên Trạm khép hờ đôi mắt, rốt cuộc hiểu rõ, thật ra thì hắn vẫn luôn sai.
119 Nàng nói nếu như ban đầu Lam Ánh Nhi chọn ngươi, có lẽ sẽ rất hạnh phúc. Câu nói này, vạch ra giới hạn giữa nàng và Lam Ánh Nhi, nàng không phải là ‘nàng ấy’.
120 "Chúng ta đi đâu đây?" Vệ Lai cứ bị hắn kéo đi, vô ý thức bước đi, ngượng ngùng, nàng không biết đã đi đến đâu rồi. "Ta cũng không biết. " Giọng Hoắc Thiên Trạm có chút mệt mỏi, "Chỉ muốn đi một lúc với nàng, chưa từng đi một mình, có lẽ tương lai cũng sẽ không có cơ hội nữa.