1 Mở đầu: Hai mươi lăm năm trước, vào một buổi tối, hai thế lực lớn ở thế giới ngầm - "Ngục Thiên Minh" và "Thang Diễm Minh", bởi vì tranh giành địa bàn, Minh chủ hai phen hẹn nhau tại Đài Trung, một chỗ hẻo lánh cạnh bờ biển rồi tiến hành một hội nghị thượng đỉnh*, cuối cùng hai bên cùng đạt được một sự đồng thuận, lấy Đài Trung làm ranh giới, phía bắc là "Ngục Thiên", phía nam là "Thanh Diễm" từ đó về sau việc ai người nấy làm, nước sông không phạm nước giếng.
2 Cho đến kiệt sức, Tân Tránh mới buông tha Đường Khúc Dĩnh, để lẫn nhau chìm vào giấc ngủ, chỉ là mộng đẹp đang lên, buồn ngủ đang nồng đậm, một tiếng thét kinh hãi vô tình cắt đứt giờ khắc ấm áp này.
3 Chương 3:Bịt mũi, Lôi Hạnh Nhi chịu không nổi mà đưa tay đi quơ quơ cổ mùi rượu đang ngưng trệ không đi trong không khí. Cái thế giới này luôn có chuyện tình làm người ta không hiểu nổi, chú rể không đợi ở nhà cùng cô dâu xinh đẹp cùng đêm đẹp cảnh đẹp, chạy đến trong nhà người ta đem chính mình chuốc đến say mèn, này tới cùng là ý tứ gì?Làm cho hiểu như thế nào, không hiểu nổi thì thế nào, xui xẻo là cô phải đợi ở chỗ này nhìn hắn, ai bảo "Tương viên" từ trên xuống dưới mỗi người đều có chuyện bận rộn, chỉ có cô nhàn rỗi không chuyện gì, cho nên không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn tiếp nhận nhậm mệnh, chiếu cố hắn cái con ma men này.
4 Ngồi ở trên ghế tựa ngoài ban công, Tân Tránh mặc cho gió đông rét lạnh tạt vào khuôn mặt. Tránh được nhất thời, trốn cũng không được cả đời, hắn thật sự không nên tiếp tục vùi ở "Tương Viên".
5 Bước đi nhẹ nhàng, Đường Khúc Dĩnh tâm tình vui vẻ hướng đường về nhà đi tới, rất lâu không có cái loại cảm giác thoải mái này, tan tầm về nhà không còn là một chuyện rất mệt mỏi, buổi tối cũng không làm người ta như thế gian nan nữa, mặc dù Tân Tránh luôn là qua mười giờ mới về đến nhà, cũng cởi không đi khoảng cách cao quý ưu nhã kia, nhưng là thái độ của hắn rõ ràng thay đổi, cô tựa hồ không còn là một người phụ nữ làm hắn căm thù đến tận xương tuỷ, hắn đã không còn như dĩ vãng một dạng lạnh lùng không để ý tới cô.
6 Lo lắng thoáng chốc ngồi, rồi thoáng chốc lại đứng dậy tới tới lui lui đảo quanh, Tân Tránh vừa nhìn đồng hồ treo trên tường, vừa nói thầm , "Đã trễ thế này, người chạy đi nơi nào chứ?"Thật châm chọc, hắn rốt cuộc trở lại, người phu nữ đó chọc lòng hắn phiền nhưng không thấy bóng dáng, khiến cho hắn thật vất vả chuẩn bị tốt tâm tình liền toàn bộ đều tan rã, hiện tại trừ lo lắng, khẩn trương, hắn không biết mình còn có thể nghĩ cái gì?Vò vò tóc, Tân Tránh phiền não thở dài, người phụ nữ đáng chết này, cô chính là có bản lãnh làm cho hắn bình tĩnh không được, cô rốt cuộc chạy đi nơi nào? Cô có thể hay không chạy đi gặp cái tên thanh mai trúc mã đó? Tên khốn kiếp kia, nếu dám đụng đến một sợi lông măng của lão bà hắn, chỉ đợi cùng Diêm La Vương trình diện đi thôi!Ghê tởm! Hắn thật sự hận thấu loại cảm giác suy nghĩ lung tung này, đây là ông trời đang trừng phạt hắn sao? Kết hôn tới nay, hắn không phải cố ý lạnh nhạt cô, thì chính là trốn tránh cô, ngồi ở trong nhà chờ người vẫn luôn là cô, hiện tại, hắn cũng nếm đến khổ sở khi phải chờ đợi, loại tư vị này thật là đáng chết cực kỳ khó chịu!Trời ạ! Chờ đợi thêm nữa hắn sẽ điên mất thôi! Đi tới quầy rượu, Tân Tránh quyết định rót ình ly rượu, vừa lúc đó, cửa chính mở ra, Đường Khúc Dĩnh mệt mỏi đi vào nhà.
7 Mắt nhìn cảnh vật ngoài xe, tâm lại phiêu hướng nào không biết, mặc dù đã rời đi Tân gia, Đường Khúc Dĩnh vẫn là không có biện pháp bình tĩnh lại, cô cái gì cũng không cách nào suy nghĩ, đầu lại nhét được tràn đầy, lời nói của Tân Khải Xương giống như quỷ mị thật chặt đi theo cô, không ngừng tại trong đầu tái diễn, khiến cho cô một giây đồng hồ cũng không thoát khỏi được.
8 "Anh hôm nay thế nào có rãnh rỗi tới?" Thấy Tân Tránh đã lâu không lộ diện, Mạnh Vĩ Giác cười trêu ghẹo nói. "Thật lâu không có tới nơi này nên đi xem một chút, thật nhớ anh đó.
9 "Con nói cái gì, Tiểu Dĩnh không thấy?" Kinh ngạc lui về phía sau mấy bước, Cố Viện Thu run rẩy ngã ngồi ở trên ghế sofa. Kiên cường ôm lấy vợ, Đường Vệ Hàn bình tĩnh hỏi: "Tân Tránh nói rõ ràng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?""Ba, mẹ, thật xin lỗi con cũng không biết sự việc là như thế nào, hai ngày trước chúng con còn vội vàng vì tiểu bảo bảo đặt tên, hôm nay cô ấy lại đột nhiên để lại giấy thỏa thuận ly hôn cho con, còn bảo con không cần đi tìm cô ấy, con cũng làm không rõ ràng lắm xảy ra chuyện gì?" Hắn vẫn cho là Khúc Dĩnh kiên trì muốn giúp bảo bảo đặt tên là bởi vì người mang thai tương đối tùy hứng, hiện tại nhớ tới mới biết, này căn bản là dấu hiệu cô ấy muốn rời đi, có thể nghĩ, cô ấy là cỡ nào thương hắn, nếu không cô ấy sẽ không buộc hắn giúp đứa bé đặt tên.
10 Năm năm sau "Tương viên""Khúc Dĩnh, con gái của chị sau khi lớn lên gả cho con trai em có được hay không?" Nhìn tại con trai của Tân Tránh và Đường Khúc Dĩnh - Tân Thiệu Kỳ, Hà Lạc thật muốn chảy nước miếng, tiểu tử này so với ba nó còn đẹp trai, xinh đẹp hơn, thật làm người đố kị chết!Đường Khúc Dĩnh còn chưa lên tiếng, Lôi Hạnh Nhi đã cướp lời nói: "Không được, con gái chị lớn tuổi hơn con trai chị ấy, sao có thể gả cho nó? Người duy nhất có thể lấy gả cho Tân Thiệu Kỳ chỉ có con gái của em.