Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yêu Anh Nhiều Hơn Em Có Thể (Rũ Bóng Nghiêng Chiều)

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 89
Chương mới nhất: Chương 89: Một Đêm Nồng Nàn
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Tình yêu có những lý lẻ riêng của nó, không nằm trong dự định hay sự do lý trí quyết định. cũng nhờ có tình yêu mới làm cho con người có đủ sức mạnh vượt qua mọi thứ.

Danh sách chương Yêu Anh Nhiều Hơn Em Có Thể (Rũ Bóng Nghiêng Chiều)


Chương 41: Thay Đồ Cho Em

41 Trong phòng, khi Đạt vén màn đi vô giường, Liên nhìn anh rồi ái ngại quay đi. Với thân thể của cô bây giờ, cô không thể bước xuống giường, cô muốn nhờ sự giúp đỡ từ dì tám, Nhanh hay Lê cũng được, nhưng lại không có ai trong phòng ngoài Đạt.


Loading...

Chương 42: Ăn Đường Đi Em, Cho Đỡ Đắng

42 Ngày hôm sau, Bửu với Cúc tới nhà, hai người đi thẳng lên phòng. Đạt không muốn hai người ở lại lâu nên sau vài câu thăm hỏi là Đạt lấy cớ muốn Liên nằm nghỉ mà đuổi hai người về.


Chương 43: Mất Mặt Cũng Sợ Nhưng... Em... Sợ Mất Vợ Hơn

43 Chiều hôm sau, khi Đạt về tới phòng thì không thấy Liên đâu, anh vội vã đi kiếm khắp nhà. Lát sau, bà Ngự cho anh biết, bà Chung đã tới thăm và xin phép đưa cô về bên đó tịnh dưỡng thì anh mới thôi không tìm kiếm nữa, bà còn nói thêm rằng bà có ý định giữ bà Chung ở lại một đêm, để ngày sau hẵng về nhưng chính Liên là người lên tiếng xin về trong ngày hôm nay.


Chương 44: Chỉ Cần Em Không Đuổi Anh Là Được

44 Đạt tới nhà Liên thì trời đã quá khuya, cả nhà đều đi ngủ, tất cả các cánh cửa đã được đóng kín, Đạt định đưa tay đập cửa nhưng anh biết là không nên.


Chương 45: Anh Đã Trao Cho Em Rồi Thì Nó Thuộc Về Em Mãi Mãi

45 Vì lạ chỗ mà cả đêm Đạt không ngủ được, thế nên anh dậy từ rất sớm. Biết cô đang giận mình nên Đạt không hề muốn phiền hà gì cô thêm, anh tự động kéo chiếu xếp lại rồi đem dựng ở góc gần tủ, còn gối thì đem vô tủ cất.


Chương 46: Cô Đâu Phải Là Sắt Đá Mà Không Biết Thương Biết Xót

46 Có những ngày Đạt vẫn phải tới hãng để trông coi công việc, xử lí giấy tờ, muốn vậy, anh phải tranh thủ đi thật sớm, khi trời còn chưa sáng, gà còn chưa gáy rộ, và về tới nhà Liên khi trời đã tối mịt, gà đã lên chuồng đi ngủ từ rất lâu.


Chương 47: Em Vợ Phải Gọi Là Dì

47 Nghe anh bệnh, bà Chung sai Cúc đem vào một ít trái cây đã xắt. Cô bước vào phòng thì thấy trên bàn có nhiều món ăn bổ dưỡng mà bà Chung đã sai người nấu cho Liên.


Chương 48: Yêu Là Phải Biết Cách Nắm Tay

48 Đến trưa Đạt toát mồ hôi, anh dần khỏe hơn, thấy anh bớt bệnh, bà Chung vô thăm nhưng anh đang ngủ, bà cùng Liên ra ngoài nói chuyện.

- Má thấy con cũng mạnh rồi, con định chừng nào về bên đó?

- Má không muốn con ở lại nhà hả má?

- Sao con lại nói vậy, từ sau khi con đi lấy chồng, má nhớ con nhiều, nói gì tới việc cha con bây giờ lại không còn, nhà mình bây giờ trống trải lung lắm.


Chương 49: Có Con Sóng Tình Từ Lâu Âm Thầm Vỗ Nhịp

49 Sau một thời gian chỉ quẩn quanh trong nhà, cô đi dạo để hít thở khí trời, cũng lâu lắm rồi cô chưa được về nhà, cái cảm giác thân quen ùa tới, bước chân cô cứ thế xa dần.


Chương 50: Về Với Anh...

50 Liên vừa đi tới cửa buồng đã thấy Đạt quăng giỏ đồ lên xe, cô cất tiếng gọi nhưng anh đã ngồi vào ghế và lái xe chạy đi ngay sau đó. Liên lập tức chạy theo.


Chương 51: Anh Thích Vợ Mập Nhưng Lỡ Thương Em Rồi

51 Giật mình thức dậy khi trời chưa sáng tỏ, Liên thấy cuộc đời bỗng chốc đổi thay, ánh sáng nhàn nhạt chiếu vào khe cửa dường như cũng tươi đẹp hơn rất nhiều.


Chương 52: Được Ở Bên Người Mình Thương, Không Cần Có Lý Do Cũng Thấy Vui

52 Nắng hoàng hôn nhuộm đỏ góc trời, tia nắng cuối ngày nhàn nhạt phủ lên những lọn tóc nương mình bay xuôi chiều gió ngược. Đạt nắm tay Liên đi dạo dọc bờ kinh Bảo Định, đây là con kinh được đào để vận chuyển các loại đồ hàng tới Sài Gòn – Chợ Lớn.


Chương 53: Trời Có Sập Thì Anh Cũng Chống Lên Cho Em

53 Vừa bước xuống xe là anh chạy như bay tới bậc thềm, mấy ngày nay, anh có việc đi Ô Cấp nên anh rất nhớ cô. Nhưng khi chân anh mới đặt lên bận thềm đầu tiên thì anh đã nghe tiếng Thành từ phía sau.


Chương 54: Sỉ Nhục Người Mình Yêu Là Đau Đớn Nhất

54 Vừa thức dậy là Liên đã mặc quần áo rồi đứng chải tóc trước kiếng soi. Qua mặt kiếng, Liên thấy Đạt đã thức, anh đang nhìn cô từ phía sau. Nhìn cô chăm chú từ trên xuống dưới, anh biết cô sắp ra ngoài, hôm nay cô mặc chiếc áo dài gấm màu tím nhạt, tóc được kẹp gọn ngang lưng, kế bên là đôi hài màu đỏ thiêu hoa.


Chương 55: Võ Huỳnh Như Liên Là Người Đẹp Nhất

55 Vừa bước xuống xe, anh đã nắm chặt tay cô, anh đi bước nhanh làm cô phải chạy theo cho kịp. Đứng yên ngay cửa, Đạt thở từng cơn còn nồng lửa giận. Tay Liên hằn lên vết đỏ, cô xoa nắn cổ tay mà nhìn Đạt.


Chương 56: Không Phải Vợ Người Ta Nên Người Ta Đâu Biết Xót

56 Lời Bửu cứ lởn vởn trong đầu, Đạt không muốn nhớ nhưng không làm sao quên được. Đạt không hờn trách gì Liên, ai cũng có thể có một mối tình trong quá khứ nhưng đàn ông luôn là như thế, anh không thể không quan tâm trái tim của người cùng mình đầu ấp tay gối.


Chương 57: Anh Giận Em Hồi Nào, Sao Anh Không Biết?

57 Đạt bật dậy để đi tìm Liên, trước khi đi anh đưa tay giật chung trà mà Thành đang đung đưa lên môi nhấm nháp rồi đặt mạnh xuống bàn để tỏ thái độ ấm ức của mình, xong rồi mới ba chân bốn cẳng chạy về phía bếp.


Chương 58

58 Vì tay Liên đã bị phỏng nên anh cùng cô về nhà trước, đến tối thì Thành và Diệp mới trở về, ông Duy và bà Ngự thì còn nán lại vài hôm.

Cả ngày nay, anh luôn thấy khó chịu về những lời của Diệp.


Chương 59: Kim Ngân

59 Thành ngồi phịch xuống ghế rồi nhìn chăm chú đôi vợ chồng đối diện, họ đang vui vẻ cười nói với nhau nên chẳng ai để tâm tới tâm trạng của anh lúc này, không hẳn là buồn bực nhưng cũng không hoàn toàn vui vẻ.


Chương 60: Nơi Trống Rỗng Nhất Mà Tràn Đầy Nhất

60 Bãi xe nằm ở phía sau của văn phòng, xung quanh có hàng rào bao bọc, ở giữa có một căn nhà rộng, thực ra, đó cũng không phải là nhà vì nó chỉ có một mái bằng gỗ ở phía trên để che mưa nắng, còn xung quanh thì không có vách.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Cướp Đi!! Cho Cướp Đấy!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 45


Tân Nương Mới Gả

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 53


Cô Gái Zombie Đi Đâu Thế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 41


Đè Một Cái Liền Đính Ước

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48


Chân Trời Góc Bể

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 26


[Quyển 2] Bất Lương Quân Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Cùng Quân Đồng Mộng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Hứa Với Em Một Đời Hoa Nở

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50