41 Editor: jubbieNhư Vân, hôm nay em làm sao vậy? Lúc nãy thấy em ngồi ăn cơm một mình có vẻ không được vui. Hạ Vũ ngồi ở trên ghế sa lon, nghiêm mặt nhìn Hạ Như Vân quan tâm hỏi.
42 editor: jubbieMạnh Tử Long đáng chết, tên đàn ông chết tiệt. Điềm Điềm trên tay cầm mấy món đồ Mạnh Tử Long chọn mà không trả tiền ở siêu thị hôm qua, vừa đi vừa mắng Mạnh Tử Long.
43 Editor: jubbieNghe được tiếng mở cửa, Điềm Điềm liền để mắt chăm chăm vào phía dưới màn hình máy vi tính. Mạnh Tử Long đẩy cửa đi vào rất tự nhiên, nhìn về hướng Điềm Điềm ngồi, thấy cô đang cúi đầu không biết đang làm chuyện gì, Hôm nay em đi làm vô cùng sớm nha.
44 Editor: jubbieKhông cần lôi thôi, tự tôi ăn không được à. Điềm Điềm cầm lên món gì đó trên bàn, mặc dù ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong bụng vẫn thấy xót tiền, trước giờ cô chưa từng bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua mấy đồ ăn vặt linh tinh kia.
45 Editor: jubbieChuyện gì mà vui vẻ vậy? Hạ Vũ đẩy cửa phòng làm việc tổng giám đốc, vừa đúng lúc thấy Mạnh Tử Long cười cười về hướng bóng lưng Điềm Điềm.
46 Editor: jubbieEm đang làm gì ở đây? Điềm Điềm đang đấu tranh tư tưởng thì Mạnh Tử Long đã chạy đến trước mặt. A. . . Không có. . . Tôi không làm gì cả.
47 Editor: jubbieHạ Vũ không nghĩ Mạnh Tử Long lại có thể nói ra những lời kiên quyết như vậy, nếu như vậy thì anh ta đúng là đã biết mình muốn gì, làm bạn bè ngoại trừ chúc phúc còn có thể làm gì khác được đây, Cậu đã quyết định rồi, vậy tôi chúc cậu thành công.
48 Editor: jubbieNgại quá, tôi không cố ý, anh không sao chứ? Điềm Điềm nhìn âu phục màu xám nhạt của người đàn ông trước mặt đang biến thành màu xám đậm, cúi đầu ý vị nói xin lỗi.
49 Editor: jubbieTriệu Quan Lân đẩy cửa đi vào thấy Mạnh Tử Long đang chăm chú đọc tài liệu, Dáng vẻ làm việc của Tổng giám đốc Mạnh thật là anh tuấn, không biết khuynh đảo trái tim bao cô gái đây.
50 Editor: jubbieĐiềm Điềm sau một hồi gấp gáp chạy ra ngoài, sau cùng cũng phát hiện không có chỗ nào có thể đi, thậm chí còn có cảm giác mọi người chung quanh nhìn cô với ánh mắt khác thường, mặc dù nói là không cần quan tâm đến cái nhìn của các cô gái khác, nhưng người phàm cũng chỉ là người phàm, vẫn luôn quan tâm đến cái nhìn của người khác, căn bản là không thể xem thường công lực của các cô gái đó.
51 Editor: jubbieNhà hàng Pháp kia thật sự nấu rất ngon. Tôi giới thiệu nhất định là không tệ. Mạnh Tử Long sánh vai với Triệu Quan Lân vừa đi vừa bàn về các món ăn Pháp ở bữa trưa.
52 Editor: jubbieMặc dù mới chớm thu, nhưng bắt đầu có chút lạnh, xế chiều gió thổi lạnh căm. Điềm Điềm hoảng hốt cả buổi chiều nên không có tinh thần, càng không dám ngẩng đầu nhìn Mạnh Tử Long, không biết thế nào lại ngủ thiếp trên bàn làm việc.
53 Editor: jubbieMạnh Tử Long giơ tay kéo cổ áo Điềm Điềm lên, Coi chừng bị lạnh, tôi nhìn em đi vào. Động tác dịu dàng tao nhã, ánh mắt ấy sao mà đưa tình đắm đuối, Điềm Điềm có thể nghe rõ trái tim mình đập mạnh và nhanh hơn bình thường rất nhiều.
54 Editor: jubbieBạn có tin nhắn, bạn có tin nhắn. Điện thoại di động phát ra âm thanh non nớt của trẻ con, báo Điềm Điềm có tin nhắn. Cô xoay người, từ trong chăn mở điện thoại ra xem, ‘Tôi về nhà rồi.
55 Editor: jubbieỞ sảnh sân bay rộng lớn, mọi người có thể thấy một cô gái kéo va ly nhìn dáo dác xung quanh, mặc dù đã trễ một tiếng đồng hồ, nhưng hình như cô có chút không cam tâm tìm kiếm người đàn ông kia.
56 Editor: jubbieMáy bay từ từ cất cánh, Điềm Điềm cảm thấy cả người lơ lửng như không trọng lượng, lỗ tai bắt đầu ong ong, chưa từng đi máy bay, Điềm Điềm bắt đầu cảm thấy sợ.
57 Editor: jubbieĐiềm Điềm cảm giác đầu nặng nề, vô thức quay qua tựa vào người bên cạnh, cảm giác mềm mại, ấm áp, chuyển thân người thấp xuống, đổi tư thế cho thoải mái tiếp tục ngủ.
58 Editor: jubbieĐiềm Điềm giận đùng đùng bước ra khỏi sân bay, nhìn con đường xa lạ trước mặt, quay đầu lại nhìn Mạnh Tử Long mới phát hiện anh không còn trong tầm mắt mình nữa, quay người 180 độ kiếm bóng dáng anh ta, nhưng có thể nhìn thấy cảnh vật xung quanh nhưng lại không thấy anh ta đâu.
59 Editor: jubbieĐiềm Điềm, khóc đủ chưa, khóc nữa mắt sẽ sưng lên đó. Mạnh Tử Long kéo Điềm Điềm ra một chút, nhìn mắt đỏ hoe của cô, đưa tay giúp cô lau nước mắt trên mặt, Đừng khóc nữa, khóc không đẹp đâu.
60 Editor: jubbieĐứng ở cửa làm gì? Không vào sao? Mạnh Tử Long thấy Điềm Điềm ngơ ngác đứng ở cửa thì nhắc nhở. Em. . . em. . . Lúc này trái tim nhỏ bé của cô đang dần bình ổn liền đập nhanh hơn bình thường, tay dấu sau lưng không ngừng xoa nắn.