1 Tiểu tử, kỹ thuật bóng của cậu có tiến bộ nha, Mạnh Tử Long vỗ vai Hạ Vũ nói. Tôi mỗi ngày đều chăm chỉ khổ luyện với mục tiêu lớn nhất chính là có thể vượt qua cậu.
2 Ba, con đã trở về. Cô mở chốt cửa nhà mình. Chị đã trở về. Thư Thụy nhận lấy túi xách rồi đi kêu ba. Cô vừa cởi giày vừa nói với Thư Thụy. Nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của cô em gái cô cảm thấy rất vui vẻ mặc dù cô và em gái thực chất không có máu mủ nhưng cô lại thật lòng coi như em gái ruột.
3 Không kịp rồi, không kịp rồi, cái đồng hồ báo thức chết tiệt sao mà cũng không kêu vậy? Cô cầm cái đồng hồ báo thức có lẽ cũng sắp phải bỏ đi, cây kim đã chỉ tám rưỡi mà cô chín giờ đã phải vào làm việc.
4 “Buông tôi ra. ” Cô thực sự tức giận. Tiền thưởng của tôi quan trọng hay xin lỗi của anh quan trọng. Mạnh Tử Long nhẹ giữ cánh tay cô không muốn buông.
5 “Anh. . . ” Cô bị lời nói của Mạnh Tử Long làm cho nghẹn lại không biết phải trả lời thế nào cho tốt. “Long, cậu ở đây làm gì?” Hạ Vũ từ cửa đi vào nhìn thấy Mạnh Tử Long đang ôm một nữ sinh trong ngực.
6 Long, cậu đối với cô gái đó rất đặc biệt. Hạ Vũ ngồi đối diện Mạnh Tử Long khuấy đều tách cà phê. Có sao?Có. Thật ra Mạnh Tử Long sao lại không biết mình đối với cô gái kia rất đặc biệt.
7 “Tiểu thư, xin hỏi cô tìm ai. ”Cô miễn cưỡng bị ngăn lại hỏi ở đại sảnh tập đoàn Long Phỉ. “Tôi…. tôi tìm tổng giám đốc. ” Cô nhìn lễ tân đại sảnh nhỏ giọng trả lời, cô chưa từng thấy qua càng chưa dám tưởng tượng có một ngày cô tới một tập đoàn lớn như vậy nhận công tác, cho nên cô có phần nhút nhát.
8 “Là cô sao?” Mạnh Tử Long còn chưa thấy cô mở cửa đi vào đã lên tiếng. Ôi mẹ ơi, làm sao mà anh ta biết mình đang nghĩ gì chứ, cô đưa tay đặt ở nắm cầm đẩy cửa vào.
9 “Ngày mai đúng chín giờ đi làm, muộn một phút trừ một ngàn đồng. ” Mạnh Tử Long trở lại ghế ngồi nhìn cô. “Một phút trừ một ngàn đồng, như vậy thật quá độc ác, tiền lương của tôi một tháng một vạn, nếu đi muộn mười phút thì tôi đi làm cả tháng không công rồi.
10 Mãi đến khi đi hết đoạn hành lang dài cô mới phát hiện tay mình vẫn bị anh ta kéo, “Này, anh buông tay. ” cô dừng bước ngẩng đầu nhìn Mạnh Tử Long. Thế nhưng Mạnh Tử Long một chút cũng không muốn thả tay cô ngược lại còn nắm chặt hơn.
11 Cô nhìn điệu bộ vui sướng khi người khác gặp nạn của anh ta chỉ muốn ngay lập tức đem anh ta băm vằm. Nhưng mà hiện giờ anh ta là sếp của cô cho nên dù tức giận thế nào cũng không thể làm thế.
12 “Đi thôi, tôi dẫn em đi mua quần áo. ” Mạnh Tử Long lại nắm lấy tay cô. Mua quần áo? Mua quần áo gì chứ? Cô thật sự nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề, đầu óc tổng giám đốc bị nước vào rồi sao, sao lại có chuyện ông chủ dẫn nhân viên đi mua quần áo hơn nữa anh ta lại là người đàn ông hoàn hảo, là bạch mã hoàng tử trong lòng các cô gái, vậy mà lại muốn dẫn một cô gái bình thường như cô đi mua quần áo, chẳng phải là muốn hạ sát cô hay sao.
13 “Em xem thích gì thì tự mình chọn đi. ”“Tôi…. ” Cô biết những trang phục ở đây không hề rẻ, coi như với công việc bây giờ muốn mua những thứ này cũng phải mất mấy tháng làm việc.
14 “ Mẹ, con đã về. ” cô mở cửa thấy Thư Uyển đang quét dọn nhà cửa. “Điềm Điềm, hôm nay sao lại về sớm vậy, con không được khỏe sao?” Thư Uyển cảm thấy kì lạ, bây giờ đang là giờ làm việc cô phải đang đi làm mới đúng, sao lại trở về?“Con không sao, là do con đổi công việc mới, ngày mai mới bắt đầu chính thức đi làm.
15 Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, bởi vì cái quy định kinh khủng kia chậm một phút trừ một ngàn cho nên Cam đại tiểu thư đáng thương của chúng ta mới sáu rưỡi sáng đã phải nhanh nhanh chóng chóng rời giường.
16 Cô khổ sở đứng trước cửa tập đoàn Long Phỉ, mắt nhìn chằm chằm cửa lớn còn đang đóng kín, nhìn đồng hồ mới 8h sáng, còn cách giờ làm những một tiếng, cô thật sự muốn đâm đầu vào cửa quá.
17 Cảm giác được Mạnh Tử Long đang ôm ngang hông mình, cô vội vàng từ trên người anh ta giật lùi lại, đứng trước mặt anh ta, nhìn thấy trên khuôn mặt anh còn nhàn nhạt dấu tay, dấu vết này chẳng phải do vừa rồi cô mơ ngủ nên đánh anh ta sao? Đi làm ngày đầu tiên đã ra tay đánh ông chủ của mình, vậy cuộc sống sau này phải làm sao để đối phó đây….
18 “Vậy tôi cho em ba lựa chọn. ” Mạnh Tử Long trong lòng len lén cười thầm, ba lựa cho đối với cô mà nói đều không có gì tốt. Cô suy nghĩ một chút xem sẽ làm thế nào lựa chọn đây? Anh ta muốn mình sẽ phải là tự động từ chức chứ còn muốn thế nào? Theo lý thuyết nhân viên đánh ông chủ nhất định sẽ bị đuổi việc, mặc dù cô là không cố ý nhưng cũng không thể phủ nhận việc đã xảy ra, bây giờ lựa chọn cái gì?“Thứ nhất: em hôn tôi một cái, thứ hai: tôi hôn em một cái, thứ ba: chúng ta cùng hôn nhau” Mạnh Tử Long nhìn thái độ sửng sốt của cô, anh ta cố gắng nén cười nhưng lông mày cũng đã nhướng lên.
19 “Không cần kích động như thế, em có biết bao nhiêu cô gái muốn được tôi hôn hay không, bây giờ em nên cười thầm trong bụng mới phải. ”Mạnh Tử Long đứng đó kéo ngón tay đang chỉ trỏ của cô xuống.
20 Nhìn thấy vẻ mặt dao động của cô, Mạnh Tử Long lại tiếp tục “Ba em đã già rồi, chẳng lẽ em không muốn ông ấy sớm nghỉ ngơi hưởng phúc sao?”Nghe những lời anh ta nói, nước mắt cô cứ thế rơi xuống.