1 Ngày đó tại tiểu viện trên Hắc Mộc Nhai, Đông Phương Bất Bại đã bị bại trận( mặc dù là bị 4 người vây công, lại lo cho thương thế của Dương Liên Đình, nhưng chung quy thua vẫn là thua), thì chẳng sống ở đời làm chi nữa.
2 (Đông Phương giáo chủ là ái nam ái nữ song giờ dùng thân xác Đinh Thục Nghi là nữ nên từ giờ dùng xưng hô là nàng)
Lại nói trong một tháng qua, thông qua thăm dò tin tức, Đông Phương Bất Bại đã hiểu sơ sơ thân phận của thân thể này.
3 Hôm sau, Đinh Thục Nghi sau khi dùng điểm tâm xong thì đến Luyện Võ đường, bắt đầu tu luyện, không biết là loại võ công gì.
Luyện Võ đường là nơi con em, đệ tử trẻ tuổi Hàn gia đến luyện tập, đếm sơ cũng đến trăm người.
4 Đời trước Đông Phương giáo chủ là cao thủ võ lâm, nội công thâm hậu, nên hiểu rõ tầm quan trọng của việc đả thông kinh mạch đối với việc việc luyện võ, đặc biệt luyện nội công.
5 Tâm Tình thoải mái, tiến vào tu luyện, Đinh Thục Nghi nhanh chóng đả thông được đường kinh mạch cuối cùng.
Sau nàng lại mất vài tháng vận hành chu vòng, tổng cộng chỉ mất tròn một năm đã đả thông 108 kinh mạch, vận hành đủ 108 chu vòng.
6
Đinh Thục Nghi 7 tuổi, tiến vào Tiên Thiên cảnh, lại học tập xong chữ nghĩa ở Huyền Thiên đại lục này, bắt đầu tiến vào vũ kỹ đường học tập.
Vũ Kỹ đường của Hàn gia là một gian lầu lớn gồm ba tầng: tầng một tất cả đệ tử hàn gia đều có thể vào, tầng hai dành cho các đệ tử ưu tú, tầng ba là vũ kỹ cao cấp chỉ gia chủ, thiếu chủ và các trưởng lão mới được lên, hiển nhiên là hiện tại Đinh Thục Nghi chỉ được vào xem sách ở tầng 1.
7 Đinh Thục Nghi 11 tuổi, sau ba năm tu luyện, tu vi vẫn là Tiên Thiên cảnh giới, tuy tốc dộ chậm nhưng nàng biết dụ tốc bất đạt nên cũng không nôn nóng, (nếu người khác biết sẽ nói, chậm ư, ta 10 tuổi mới đả thông được vận hành được 100 chu vòng đã là đệ tử ưu tú rồi, tốc độ của ngươi chậm vậy ta là rùa bò à.
8
Đinh Thục Nghi, 12 tuổi, tu luyện có bước tiến mới, nàng đã đột phá Tiên Thiên cảnh, bước vào Toàn Thiên cảnh. Trường tiên sử dụng vô cùng thuận tay, tiên pháp biến hóa đến xuất quỷ nhập thần, đây là kết quả khổ luyện suốt 5 năm qua của nàng.
9 “ Tháng sau tại kinh thành Đại La quốc diễn ra đại hội trao đổi của các dược sư trên toàn Thiên Huyền đại lục, cứ 25 năm mới diễn ra một lần. Lần này tỷ đi theo ba vị sư phụ (dược sư trong Hàn gia) định rủ muội đi cùng.
10 Cứ hai năm một lần, Hàn gia lại tổ chức đại hội gia tộc, để các đệ tử trẻ tuổi (từ 10-20 tuổi) thi đấu bộc lộ năng lực, cũng để trưởng bối lựa chọn hạt giống tốt nhằm bồi dưỡng.
11 Nghỉ ngơi một canh giờ, sửa sang lại y phục, Đinh Thục Nghi tiếp tục giao đấu một trận nữa, nàng nhất định phải thắng trận này, mới có tên trong danh sách tiến vào chiến trường Thiên Huyền.
12 15 đệ tử theo hướng dẫn của Hàn Hạo Thành bước vào trong một truyền tống trận, nháy mắt vầng sáng bao trùm bọn họ, nhắm mắt lại cho khỏi chói, đến lúc mở mắt ra, bọn họ đã đặt chân ở một địa phương khác, chính là chiến trường Thiên Huyền hoang vu.
13 Ngày thường chiến trường Thiên Huyền không có mặt trăng cũng không có mặt trời, chỉ là một mảnh hoang vu, nhưng ở trong này có một hiện tượng đặc thù, đó chính là mặt trời vàng và mặt trăng máu!
Ban ngày nếu có mặt trời vàng, khắp nơi sẽ tràn ngập một màu vàng, làm cho người ta cảm thấy cả người rất sảng khoái, hơn nữa thực lực cũng nhất định sẽ tăng lên, bất quá lực lượng này có hạn, mà ngày đó thực lực của tất cả yêu thú đều sẽ yếu bớt, cho nên ngày này là thời cơ tốt nhất cho tất cả mọi người đi chém giết yêu thú, tăng tích phân.
14 Thương thế đã trị liệu ổn thỏa mọi người tiếp tục đi đến thành trì kia, trên đường đi gặp rất nhiều nhóm người vội vã di chuyển về một hướng. Thấy lạ, bọn họ truy hỏi thu được một ít thông tin hữu ích.
15 Truyền thừa chi địa nằm trong 1 cái sơn mạch cách thành Nhiên Hạng không xa.
Sơn mạch Tử Vong.
Từ xa nhìn lại chính là một mảng màu đen nồng đậm, tăng thêm vào trong sơn mạch không bao lâu chính là chứng kiến từng đống xương trắng khiến cho tất cả mọi người đem ngọn núi này gọi thành sơn mạch Tử Vong, nó thật sự tràn đầy sắc thái tử vong, cái danh xưng này cũng quá chuẩn xác đi.
16 “Chúng ta đi hướng nào đây?”
“Hướng Tây Nam, có một cỗ khí tức cường đại, có lẽ là ở đó?”
Đinh Thục Nghi không nắm rõ tình hình sơn mạch này, để tránh lạc đường, nàng đành nhập hội đi cùng bọn họ.
17 Sau khi gặp lại ở sơn mạch Tử Vong, Đinh Thục Nghi lại nhập vào đội ngũ của Hàn gia, tiếp tục săn yêu thú, hồng hồ ly kia vẫn bám sát nàng, vẫn tham luyến thịt yêu thú do nàng chế biến, dần trở thành bạn đồng hành, do bộ lông đỏ rực nàng gọi nó là Hỏa Nhi.
18 Lúc Đinh Thục Nghi quay lại thì bọn họ đã động thủ, yêu thú ở gần bị bỏ mạng, cây cối đỏ ngã, lộ ra 1 khoảng trống. Lão giả A Vũ cùng tráng hán đang giao thủ quyền cước trên không trung, A vũ đang ở thế hạ phong có lẽ không duy trì được bao lâu.
19 Đinh Thục Nghi lẫn trong đám người tiến về vùng đất trung tâm. Chiến trường Thiên Huyền chỉ còn ba tháng nữa là mở ra, nếu không nhanh tiến về đây, đợi khi chiến trường đóng lại rồi, sẽ không quay về được, phải hai mươi năm nữa mới mở ra.
20 Thời điểm tia nắng ban mai đầu tiên xuất hiện, toàn bộ thành trì lâm vào trạnh thái sôi trào.
Mọi người nhao nhao đi đến thành trì trung tâm, bất luận hôm nay bọn họ có thể tiến vào môn phái hay không, bọn họ đều có thể rời đi chiến trường Thiên Huyền – nơi không thấy được mặt trời cùng ánh trăng này rồi.