101 Tiểu Điền Thuần Nhất Lang đột nhiên hét to hơn, Trịnh Tung đột nhiên động thủ, làm bốn người tướng quân đều khiếp sợ, bọn họ hoàn toàn không nghĩ ra, tại bên người tổng thống, dĩ nhiên cũng có tồn tại gián điệp.
102 Gia Vệ trên mặt xuất hiện dáng vẻ tươi cười, hai mắt nhìn thẳng về phía Tiểu Điền Thuần Nhất Lang, Tiểu Điền Thuần Nhất Lang vẻ mặt kinh hãi đứng ở đó, hai chân cũng bắt đầu run rẩy.
103 “Chúng ta không phải trực tiếp về nước sao? Bây giờ còn đi nơi nào nữa?” Ngồi ở trên máy bay tư nhân của Trác Thiến, Gia Vệ nhíu mày hỏi. Nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành viên mãn, Trác Thiến hành trình tới Libya, không có bị bất cứ chút thương tổn nào.
104 Ông lão đón tiếp mấy người Trác Thiến ở sân bay Naypyidaw gọi là Trương Huyền Vĩ, là người có bối phận già nhất công ty châu báu Trương thị, cũng là người đứng thứ hai trong công ty.
105 Chỉ cần nhìn cách ăn mặc của Gia Vệ, Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông thật không thể nhìn ra Gia Vệ rốt cục là người nghèo hay là người giàu, bởi vì y phục của Gia Vệ căn bản không có nhãn hiệu, nhưng cực kỳ tinh tế, thậm chí Trương Huyền Vĩ nhiều tuổi như vậy có thể nhìn ra, chất vải y phục của Gia Vệ tuyệt đối không kém.
106 Lương Dũng tùy tiện tìm một lý do sau đó liền rời đi, Gia Vệ mấy người cũng đã được như ý nguyện đi về phòng của mình. Nằm ở trên mặt giường lớn mềm mại, vốn tinh thần Gia Vệ hơi uể oải, nhất thời có chút buồn ngủ.
107 Bầu không khí xấu hổ kéo dài được vài giây, Trương Lệ Anh nhanh chóng khôi phục sắc mặt giúp đỡ Gia Vệ thắt lại thắt lưng. Thế nhưng không biết là do Trương Lệ Anh vẫn còn xấu hổ hay Gia Vệ thắt lưng xảy ra vấn đề, thắt lưng lại bị mở ra, lại không thể di chuyển.
108 Cùng Gia Vệ và Trác Thiến cùng nhau tham gia tiệc tối, còn có hai người Trương Huyền Vĩ và Trương Học Đông. Bên người hai người họ, hiển nhiên không có nữ nhân, Trương Huyền Vĩ thì không cần phải nói, ông ta là một lão già, căn bản không cần nữ nhân đi cùng phụ giúp mình, mà Trương Học Đông có ý với Trác Thiến, tự nhiên sẽ không ở tiệc tối có Trác Thiến tham dự mà tìm bạn gái khác.
109 Trong hội trường, Gia Vệ phụ trách đảm nhận làm bạn nhảy của Trác Thiến, ở trong mắt người khác thì chính là làm bạn trai. Tuy rằng Gia Vệ cũng không phải rất cam tâm tình nguyện, nhưng loại cảm giác khiến người ta thèm muốn này, đối với Gia Vệ cũng rất là hưởng thụ, cho nên Gia Vệ cũng không có biểu hiện ra tâm tình khó chịu.
110 Gia Vệ dùng tốc độ chạy nước rút chạy 100m đi tới nơi chỗ quẹo kia, thế nhưng, khi vào trong đó, lại nhìn không thấy thân ảnh Trác Thiến cùng người nam nhân kia đâu.
111 Một cước này của Gia Vệ, không chỉ là khiến Thân Công Kiện trừng to mắt, ngay cả Lương Đống cũng phải trừng to mắt ra. Hai người bọn họ trong lòng đều vô cùng chấn động, nhất là Lương Đống, hắn lúc này trong lòng đang điên cuồng gào thét: đó chính là vương bài a!Thế mà, vương bài Thân Công Kiện, cũng bị Gia Vệ một vệ sĩ nho nhỏ bình thường không được Lương Đống để vào mắt đạp một cước ngã chổng lên trời.
112 Ở trong phòng Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh, Trác Thiến ở đó, hai mắt mơ màng nhìn Gia Vệ, bộ váy dạ hội trên người, đã sắp cởi xuống hết, hai thỏ ngọc trắng noãn dựng đứng lộ ra hơn nửa.
113 Trong phòng khách sạn của Trịnh Tung cùng Tank, Thân Công Kiện đứng ở một bên không dám nói gì, nam tử bị Gia Vệ đánh cho hôn mê kia trên ngực được băng bó lại, nhưng vẫn chưa có tỉnh, mà ở giữa, Lương Đống bị trói trên một cái ghế, bên trái đã tái xanh.
114 Nam nhân nằm trần truồng trên giường kia dĩ nhiên là Gia Vệ, nam nhân cùng Trác Thiến tằng tịu với nhau dĩ nhiên lại là Gia Vệ!Trương Lệ Anh lúc đầu, không hề nghĩ tới đó là Gia Vệ, bởi vì trong lòng của nàng, Gia Vệ sẽ không làm chuyện như vậy.
115 Đi vào trong phòng, Trịnh Tung, Tank, Hồng Vũ cùng Thân Công Kiện đều đang ở đây, đương nhiên trong phòng còn có một người, hắn không đứng như bọn Trịnh Tung, mà được hưởng thụ ngồi.
116 Rời khỏi phòng của Trịnh Tung, Gia Vệ cũng không đi về phòng của mình mà lại đi tới phòng của Trác Thiến. Chỉ bất quá, Gia Vệ chỉ đứng ở cửa, chần chờ không vào.
117 Lương Dũng hai mắt nheo lại, trên mặt xuất hiện vẻ cười nhạt. Một thanh niên mà dám lớn lối, thật sự sẽ rất nguy hiểm. Hắn biết rõ điều đó, khi hắn còn trẻ cũng là một thanh niên vo cùng lớn lối, và bởi vì chính mình lớn lối, nên phải chịu nhiều đau khổ.
118 Ở trong hội trường hội đấu giá, ánh mắt Gia Vệ luôn không rời khỏi cái cửu long khiếu thiên thạch tôn quý kia. Lai lịch cửu long khiếu thiên thạch tôn quý này Trác Thiến đã nói qua cho Gia Vệ, làm Gia Vệ trong lòng càng thêm chấn kinh.
119 “Chính là mỏ khoáng này, thích hợp cho công ty chúng ta nhất. ” Ngay sau khi mỏ khoáng ngọc thạch trung bình thứ hai được bắt đầu bán đấu giá, Trương Lệ Anh liền nói nhỏ.
120 “Khởi điểm 200 triệu đôla?” Gia Vệ vẻ mặt hơi kinh ngạc, cái giá này thoạt nhìn là cao, nhưng so sánh với các mỏ trước đó lại có chút thấp. Thậm chí cực kỳ thấp.