1 Kịch truyền thanh – Phần kịch bản 【Sáng sớm. Tiếng tạt nước, tiếng ai đó phá vỡ không gian】Kỷ Vô Địch: (kêu to, những lời này càng khoa trương càng tốt, ngân dài ra một chút càng tốt) Thúy Hoa, ngươi sao lại mọc râu mép rồi?Tả Tư Văn: (cắn răng, từ “Lại” nặng thêm ngữ khí) môn chủ, người lại đi Di Hồng viện sao?Kỷ Vô Địch: (thở dài rất bất đắc dĩ, làm bộ) A Tả, ta là một nam nhân.
2 Chương 1 – Môn chủ vô địch (nhất)Kỷ Vô Địch bị nước lạnh dội cho tỉnh. Câu đầu tiên y nói sau khi mở mắt là: “Thúy Hoa, râu ngươi sau lại dài thế?”Mặt Tả Tư Văn nữu khúc, sau đó cắn răng cười nói: “Môn chủ, người lại đến Di Hồng viện sao?” Một chữ ‘lại’, đem căm giận ngút trời trong lòng hắn nói ra đến lâm li tẫn trí.
3 Chương 2 – Môn chủ vô địch (nhị) Lao phòng thứ hai đột nhiên vươn ra một cánh tay, láng mịn như mỡ, nhỏ gầy như cọng hành. Kỷ Vô Địch gặp qua rất nhiều tay đẹp, nhưng đôi này so với những đôi y từng xem qua đẹp hơn chút đỉnh.
4 Chương 3 – Môn chủ vô địch (tam) Tả Tư Văn gật đầu nói: “Du lịch cũng được. Thế nhưng ngân phiếu, bạc, tay nải, y phục đều lưu lại. ”Kỷ Vô Địch trơ trẽn hỏi lại: “Vậy có cái gì ta có thể mang đi?”Tả Tư Văn không biết từ đâu xả ra một đống vải màu xám, “Có thể dùng để che thân.
5 Chương 4 – Môn chủ vô địch (tứ) Lăng Vân đạo trưởng vui mừng nhìn Kỷ Vô Địch, “Nghĩ không ra Kỷ môn chủ dù say mê võ học, vẫn không quên cứu khốn phò nguy, thực sự khiến người khâm phục.
6 Chương 5 – Môn chủ vô địch (ngũ)Ngón tay Viên Ngạo Sách nắm thư chậm rãi chặt lại, ánh mắt từ trên thư quyển chuyển quá, thẳng tắp bắn về phía khuôn mặt đang liều mạng chen vào trong thiết sách, “Chỉ cần ngươi thả ta ra, ta trả ngươi gấp mười lần cơm nước.
7 Chương 6 – Môn chủ vô địch (lục) Tả Tư Văn đưa Lăng Vân đạo trưởng đi quanh một vòng rồi đưa về phòng, đang chuẩn bị hảo hảo ngồi xuống uống chén nước thì thấy Kỷ Vô Địch ghé vào bên bàn bát tiên [1], dùng ấm trà của hắn đấu khúc khúc.
8 Chương 7 – Môn chủ vô địch (thất) Sớm đã biết trên đời này không dễ có chuyện tốt như thế. Viên Ngạo Sách sắc mặt bất biến, “Ước pháp tam chương thế nào?”Kỷ Vô Địch buông rìu, từ trong ngực móc ra một cuộn giấy, chậm rãi mở ra nói: “Đầu tiên, ngươi phải thay đổi hoàn toàn, ra khỏi lao phòng rồi không được làm xằng làm bậy, giết người phóng hỏa, bắt cóc cướp giật…”“Ta lúc nào thì bắt cóc cướp giật?” Viên Ngạo Sách mặt bắt đầu biến sắc.
9 Chương 8 – Môn chủ vô địch (bát) “Khái khái. ” Lúc Viên Ngạo Sách từ trong lao phòng ra xong, Tả Tư Văn và Hữu Khổng Vũ cũng ‘vừa vặn’ xoay người. Kỷ Vô Địch nhưng vẫn đưa lưng về phía nhà tù, lễ phép hỏi thăm: “Được chưa?”“Ân.
10 Chương 9 – Môn chủ vô địch (cửu) Cơm tối qua đi, đầu Tả Tư Văn lại bắt đầu đau. Bởi vì Kỷ Vô Địch kiên trì muốn ở chung một phòng với Viên Ngạo Sách. “Môn chủ.
11 Chương 10 – Cân ban vô địch (nhất) Kỷ Vô Địch thỉnh Viên Ngạo Sách lên giường, mặc cho y bưng trà rót nước, thấy đích thân hầu hạ không có kết quả, đành phải đưa ra một kiến nghị khác: “A Sách, chúng ta đi thanh lâu chơi đi?”.
12 Chương 11 – Cân ban vô địch (nhị) Dưới sự ma ma thặng thặng (lề mề) của Kỷ Vô Địch, phải đến khi trăng treo đầu cành hai người mới về được tới Huy Hoàng Môn.
13 Chương 12 – Cân ban vô địch (tam) Sáng sớm ngày kế, trời mới tảng sáng, Kỷ Vô Địch đã bị Tả Tư Văn dùng cả lôi kéo xách để túm ra khỏi ổ chăn. “A Tả. Cho dù ngươi muốn cùng ta bỏ trốn, ít nhất cũng phải chờ ta lĩnh xong tiền tiêu vặt tháng này đã.
14 Chương 13 – Cân ban vô địch (tứ) Chung Vũ dừng mã xa xong từ bên ngoài tiến đến, vừa vặn thấy một người thanh niên vẻ mặt đầy máu hấp ta hấp tấp hướng bên ngoài chạy đi.
15 Chương 14 – Cân ban vô địch (ngũ) Chung Vũ quăng xác xong trở về, Viên Ngạo Sách đã tắt đèn đi ngủ. Kỷ Vô Địch mượn cớ có thích khách, mặt dày mày dạn ở lại trong phòng hắn chiếm lấy một góc trên mặt đất, lại có vẻ rất là thoả mãn.
16 Chương 15 – Cân ban vô địch (lục) Vũ Đương, Thiếu Lâm từ trước đến nay vẫn là thái sơn bắc đẩu của võ lâm. Ngay cả lúc Kỷ Huy Hoàng như mặt trời ban trưa, cũng không che khuất được quang mang của hai đại phái.
17 Chương 16 – Cân ban vô địch (thất) Kỷ Vô Địch trở về phòng, Viên Ngạo Sách đang nhắm mắt tĩnh tọa. Y đi qua đi lại, nghĩ đơn giản không có việc gì làm, liền lấy cái ghế, ngồi ở bên giường Viên Ngạo Sách, hai chân dẫm lên trên y phục, bó gối ngồi nhìn hắn.
18 Chương 17 – Cân ban vô địch (bát) Cách thọ đản còn có hai ngày, giang hồ nhân sĩ đến trước vội vàng kết giao với nhau, dạo chơi ngắm cảnh. Từ xa nhìn lại đỉnh núi Vũ Đương, có thể thấy được những mảng đen đen như đám kiến lui lui tới tới.
19 Chương 18 – Cân ban vô địch (cửu) Trình Trừng Thành trong lòng phiền muộn. Không nghĩ tới hắn trăm phương ngàn kế muốn cùng Kỷ Vô Địch lôi kéo làm quen, nhưng lại không có cửa mà vào.
20 Chương 19 – Hồ lộng vô địch (nhất) Lăng Vân đạo trưởng thấy Kỷ Vô Địch không chịu đáp ứng ngay, liền thừa dịp trước lễ thọ đản cho y hảo hảo suy nghĩ.