121 250 triệu đôla, cho dù là ở hội đấu giá nào, cũng là một cái giá trên trời làm người ta khó tin. Mà hôm nay, cái giá trên trời này lại xuất hiện, mặc dù không có đạt tới dự liệu 500 triệu đôla của Gia Vệ, thế nhưng sau khi trải qua phân tích của Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh, Gia Vệ biết quyền kinh doanh mỏ khoáng này bán đấu giá được 250 triệu đôla đã là một cái giá cực kỳ cao rồi.
122 “Công ty châu báu Tiểu Điền tham gia so đấu. ”Gia Vệ mới đi tới trước đài chủ tịch, liền nghe một người dùng Anh ngữ nói ra lời này. Gia Vệ quay mặt nhìn lại, chỉ thấy một nam nhân mập lùn bên cạnh là một nữ thư ký dáng vẻ thướt tha mềm mại, lời này chính là vị nữ thư ký kia nói, mà nam nhân trung niên béo lùn thì trên mặt lại là biểu tình cao cao tại thượng (như kiểu trời đất bao la, Vạn ca ta là lớn nhất đó :v), các công ty xung quanh hắn so với công ty châu báu Tiểu Điền cũng không nhỏ, nhưng nam nhân trung niên béo lùn vẫn giống như là xem thường bọn họ.
123 Ngữ khí của Gia Vệ khiến cho tất cả mọi người lại sửng sốt. Trương Lệ Anh mặc dù tuổi không lớn, thế nhưng cho dù là Trương Huyền Vĩ cũng chưa từng dùng ngữ khí như vậy nói với Trương Lệ Anh, bởi vì Trương Lệ Anh tuổi còn nhỏ nhưng thoạt nhìn lại giống như là người đã sống lâu năm, tâm cảnh cực kỳ cao.
124 5000 đôla, mặc dù không nhiều lắm, thế nhưng tại trên đường phố đổ thạch này lại thật sự hiếm thấy. Ở đây nguyên liệu đổ thạch thô chất lượng bình thường, rất khó đổ được phát tài, mà bây giờ có người trả 5000 đôla mua khối nguyên liệu đổ thạch thô của Trương Lệ Anh, rất nhiều người đã tụ tập lại đây.
125 Trương Lệ Anh trên mặt lộ ra thần sắc không thể tin được, làm cho Gia Vệ nghi hoặc. Gia Vệ cảm giác luôn luôn rất chuẩn, cho dù là nguy cơ gì, hắn đều có thể cảm ứng trước được, giống như là có giác quan thứ sáu vậy.
126 Trong hội trường đổ thạch, lúc này đã là tình trạng núi người biển người. Phí Vô Ứng cũng không đến mức quá tham lam, chí ít đến xem so đấu đổ thạch không cần tiền vé vào cửa, cho nên người trong hội trường đổ thạch thành ra cực kỳ đông đúc.
127 Đối với việc Lâm Lang cùng Hồng Hạo Vũ biết tên hiệu của Gia Vệ, Gia Vệ cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao bọn họ là người từng tham gia qua hội bán đấu giá, sẽ có tư liệu lưu lại.
128 Khối nguyên liệu đổ thạch thô thứ nhất của Phí Vô Ứng giải ra ngọc thạch Băng Chủng, điều này khiến cho sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi. Cho dù là Trương Lệ Anh cũng là vẻ mặt ngưng trọng, ngay cả nàng cũng không có nhất định nắm chắc hai khối nguyên liệu đổ thạch mình chọn giải ra sẽ được ngọc thạch tốt hơn của Phí Vô Ứng.
129 Giọng điệu cứng rắn của Phí Vô Ứng vừa nói ra, đại biểu công ty châu báu Tiểu Điền liền trở nên ồn ào, công ty bọn họ giải ra Lão Khanh Pha-lê chủng, hơn nữa còn không nhỏ, tại bọn họ xem ra, ngọc phỉ thúy Lão Khanh Pha-lê chủng của họ so với Huyết phỉ thúy không may mắn thì giá trị cao hơn.
130 Giải thạch thứ hai dĩ nhiên là sư đệ Thạch vương Ngô Vĩ Tông. Ông ta cho người mang một khối đổ thạch không lớn lắm lên máy giải thạch, khối đổ thạch này là một hình hộp chữ nhật, chiều dài không ngắn, khoảng chừng hơn nửa thước, có điều bề rộng cùng dày lại chỉ có đến 10cm.
131 Lần giải thạch thứ hai kết thúc, giá trị phỉ thúy ngọc thạch sáu người đầu tiên giải ra cũng không kém nhau nhiều lắm, thế nhưng bắt đầu từ vị trí thứ bảy, ngọc thạch của bọn họ cùng với sáu người trước có chênh lệch rất lớn.
132 Khối đổ thạch thứ ba của ông ty châu báu Tiểu Điền giải ra là một khối Lão khanh Pha-lê chủng phỉ thúy, nhưng cũng không phải là Đế vương lục, giá trị tuy cao, nhưng lại không phải cao quá mức.
133 Thất tinh liên châu Thất thải phân tranh xuất hiện gây chấn kinh còn chưa dứt, chỉ có một bộ phận rất ít thấy được Gia Vệ đi lên đài, mà trong nhóm số ít người này, lại có một số người bởi vì không nhận ra Gia Vệ nên đối với Gia Vệ lên đài không hề hứng thú, lại lần nữa đưa ánh mắt tập trung đến kiện Thất tinh liên châu Thất thải phân tranh thần kỳ kia.
134 Hào quang chói lọi như ánh mặt trời, bao phủ toàn khán đài một tầng kim sa. Ai ai cũng đực mặt ra, ngay cả Trương Lệ Anh và Ngô Vĩ Tông cũng không phải ngoại lệ, hai người bọn họ trợn trừng mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ.
135 Vẫn là bên trong phòng thí nghiệm u tối kia, ngay tại khi Gia Vệ cầm lấy Thái Dương thần ngọc cảm thấy nhiệt bên trong cơ thể chạy loạn cả lên, âm thanh cứng ngắc trong phòng thí nghiệm vang lên.
136 “Láo xược…” Nghe Gia Vệ tự xưng là ‘lão tử’, Trương Huyền Vĩ cũng không thể để im được nữa, ông ta trực tiếp vỗ bàn đứng dậy, hai mắt trợn lên tức giận nhìn Gia Vệ, nhiều năm tại vị, cũng dưỡng thành một chút khí thế thượng vị giả.