61 Đi hơn 3 giờ, rốt cục cũng tới một địa phương có công trình kiến trúc. Ở đây, là 1 mảng rào chắn kim loại bao quanh, ở bên trong có một ít kiến trúc đơn giản, một ít xe cộ và vài chiếc trực thăng quân dụng.
62 - Lão tứ, rốt cuộc là trước đây ngươi luyện như thế nào vậy, ngay cả lão đại cũng không phải là đối thủ của ngươi?Tiềm long số 2 vừa đeo bao cát chống đẩy, vừa hướng Gia Vệ hỏi.
63 Dưới con mắt trợn trừng của lão nhị và lão tam, Gia Vệ đem miếng thịt tươi trong miệng nuốt xuống. Gia Vệ cũng không làm ra động tác nôn mửa giống lão đại, bởi vì lúc này Gia Vệ, căn bản không có cảm thấy mình muốn nôn mửa.
64 Bên trong trụ sở huấn luyện, nơi Gia vệ cùng bốn người đứng nghiêm trang. Cách bọn họ năm bước, thiếu tả vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc đang đứng ở đó. Không lâu sau, mấy người binh sĩ mặc áo trắng đi tới, trên tay mỗi người đều cầm một cái hộp, đi tới phía sau thiếu tá.
65 Lão đại gật đầu, nói:- Không sai, lần khảo hạch này không chỉ là sát hạch năng lực của chúng ta, mà còn cho chúng ta nhận rõ năng lực của chính bản thân mình, cũng như cho chúng ta nắm được thực lực bản thân.
66 - Thảo nguyên, phía trước có một thảo nguyên rất lớn. Thanh âm lão Nhị từ trên ngọn cây đại thụ truyền đến, lúc này trông nàng so với đám Gia Vệ ba người con trai quả thực tràn trề sức sống hơn nhiều, tíu tít như trẻ con.
67 - Bíp bíp bíp. . . Bên trong một căn phòng nhằng nhịt các loại dụng cụ tinh vi phức tạp, tiếng "Bíp bíp" vang lên không ngừng nghỉ. Âm thanh càng ngày càng dồn dập, chợt trong bóng tối một đôi mắt từ từ mở ra, nhìn về phía màn hình chi chít số liệu.
68 - Bình Tâm Tĩnh Khí, Thiên Nhân Hợp Nhất. Hóa ra phương pháp hô hấp thời xưa truyền lại có hiệu quả tốt đến như vậy. Gia Vệ đứng trên lưng ngựa đang phi nước đại, vẻ mặt thản nhiên như không.
69 Bóng đen đến quá đột ngột, Gia Vệ cùng lão nhị lão tam đều vô cùng sửng sốt. Cho đến khi Gia Vệ bị một cước đạp trở lại, hắn mới nhìn rõ bóng đen là ai, nhất thời trên mặt hiện rõ nét kinh hỉ khó che giấu.
70 Trong rừng, hai đạo thân ảnh đang lao đi với tốc độ rất nhanh. Hai đạo thân ảnh này, một người thì cao lớn cường tráng, một người thì gầy gò, ốm yếu, hoàn toàn tương phản nhau.
71 - Không sao, ta ở lại với ngươi, chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào căn cứ B. Lão Tam cười khẽ, vỗ vỗ bả vai Gia Vệ. Gia Vệ trầm tư trong chốc lát, liền nói: - Không cần, ngươi cứ về trước đi, có lẽ căn cứ B cũng là cực hạn của chúng ta, còn về căn cứ S, chúng ta căn bản không vào được.
72 Trên quảng trường, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Lãnh Phong. Gia Vệ cũng chú ý tới Lãnh Phong, tuy rằng hắn không biết Thập Nhân Bảng là vật gì, nhưng hắn biết, tên Lãnh Phong này quả thực phi thường mạnh mẽ.
73 Lúc này, Lãnh Phong chỉ nghe được phía sau truyền đến tiếng “Rầm” trầm trọng, giống như một tòa tháp bị sập vậy. Thế nhưng, giống như là thiếu đi một cái gì đó.
74 (lời tác giả) p/s: còn nhớ rõ người trung tướng giúp Gia Vệ tại cục cảnh sát đã hướng về người thiếu tá cúi chào không? Thật ra đây là năm cái căn cứ bất đồng so với căn cứ bình thường hắc, không để lộ đâu, các ngươi tự đoán đi ~…“Cảm ơn ngươi người anh em.
75 Nhìn vẻ mặt ngu ngơ của Gia Vệ, Thỏ mang vẻ mặt khinh bỉ, nói: “Sau này có cái gì không biết, trực tiếp đi hỏi ta là được, giờ ta đi trước mua cái vũ khí đây”.
76 Gia Vệ lắp đặt xong thuốc con nhộng mà mắt thường nhìn không thấy được, 1000 điểm cống hiến cứ xem như không có gì vậy. Tính đi tính lại, chỉ trong thời gian ngắn, Gia Vệ vậy mà đã tiêu hao 3300 điểm cống hiến, hiện tại Gia Vệ vẫn còn 7056 điểm cống hiến, tính ra cũng đủ cho hắn ở chỗ này huấn luyện hơn 3 tháng.
77 “Thật sự, có việc làm tốt như thế ư?” Gia Vệ vẻ mặt kinh hỉ, hai mắt đều mở to ra, trong mắt tràn đầy hình ảnh về tiền, chỉ thiếu ánh sao vàng lấp lánh trong mắt nữa mà thôi.
78 Tất cả mọi người sửng sốt, người trung niên kia mới vừa rồi còn nhe răng cười răn dạy bọn Gia Vệ, bây giờ hắn đã không còn một tia sinh khí trên người, hai mắt trắng dã, chết đến nỗi không thể chết lại.
79 “Gần đây thu hoạch kém hơn, bên trên có chút mất hứng. ” Bên trong hầm mỏ, trong một cái phòng, một người thanh niên ăn mặc tây trang tinh tế, trên sống mũi mang một mắt kiếng gọng vàng, ngồi quay lại trước cửa văn phòng làm việc, đối với một tráng hán đang ở trần tập thể hình nói.
80 Người thanh niên nói chuyện, không có châm chọc, không có khinh thường, giống như là cùng với bạn bè nói chuyện, rất tùy ý, rất chân thật. Nhưng mấy người Hỏa Thương lại nghe ra, ngữ khí của người thanh niên này, mang theo sự tự tin không thể che dấu, không xem bọn họ là đối thủ, có lẽ khinh thường với ý nghĩ đem bọn họ làm đối thủ.