1 Từ đất Cam Túc người ta có thể Sang Tây vực bằng hai con đường. Một làqua ải Gia Dụ Quan¸ hai là Ngọc Môn Quan. Nhưng do địa hình hiểm trở¸ đường xá gập ghềnh nên chỉ trừ đám quanquân triều đình¸ chẳng khách thương hồ nào muốn vượt vạn Lý TrườngThành bằng ải Gia Dụ.
2 Nửa tháng Sau, có một thiếu niên chưa đến đôi mươi, thần thái ung dung,gương mặt Sạm đen. Dù không thể gọi là nữ nam tử nhưng lại có Sức thu hútkỳ lạ.
3 Ðất Hán Trung nằm cạnh giòng Sông Hán Thủy, bên kia bờ đã là đất HàNam. Bên đò qua Sông có một tửu quán chuyên bán các loại rượu ngon nhấtTrung Nguyên.
4 Hai ngày Sau, Thẩm Thuyên Kỳ cáo biệt người thân, rời núi Thiên Thai trởlại Hà Nam. Ðúng ngọ ngày thứ ba, chàng dừng chân cạnh hồ Thiên Dương thuộc địaphận phủ Giang Tây.
5 Hơn hai tháng Sau, ngoại thành Tây An xuất hiện một hán tử giang hồ. Gãmặc lam bào, ngoài khoác một chiếc áo choàng cổ lông đem xám. Khônghiểu bằng loại da gì nhưng những giọt mưa rơi xuống đều trơn tuột đi.
6 Ðầu xuân, trên đường quan đạo xuôi nam có hai chàng công tử thong thảcho ngựa phi nước kiệu. Người mặc hắc bào dong dong cảo, mày kiếm, mắtSao, bộ ria mép xanh rì càng làm tôn vẻ hiên ngang.
7 Thuyên Kỳ âm thầm rời tổng đàn thúc ngựa, giục ngựa đi nhanh về hướngnam, được hơn trăm dặm, chàng ghé vào một tiển trấn nằm ngay quan lộđông tây, nam bắc của vùng Tây Thục.
8 Canh hai đêm ấy, Khoái Ðao Mạnh Du Tử đến tìm Thuyên Kỳ, gã kínhcẩn nói. - Lúc chiều, hội chủ có cho mọi người thưởng tính Sắc bén và cứng rắn củaSừng Ðịa Long.
9 Ăn uống xong, Thuyên Kỳ và hai thuộc hạ xuống lầu, chuẩn bị lên đường. Ðang đứng chờ tiểu nhị dắt ngựa, bỗng thấy một đoàn nhân mã đông đingang qua. Trên lưng con ngựa ở giữa đoàn là một lão nhân bạch bào, hai táy tróingược, y phục vấy máu, đầu tóc bù xù nhưng thần thái vô cùng cao ngạo.
10 Hai tháng Sau¸ Thuyên Kỳ cùng bốn nương tử và hai gã họ Lăng vượtNgọc Môn Quan. Mùa này vùng quan tái vẫn chưa có giọt mưa¸ nắng gắt và cát bụi mịt mù¸làm cháy làn da mịn màng của các nàng mbnữ.
11 ba ngày sau, đoàn người của Hỏa Vương trở lại Tây Vực. Độc YTrương Thúc cũng có mặt. Đi khỏi trấn Ước Dã vài dặm, ThuyênKỳ thúc ngựa đến bên họ Trương, giải huyệt đạo cho lão rồi dịu giọng nói:- Tiền bối tuổi hạc đã cao, tại hạ không nỡ xuống tay.
12 Nhắc lại, đêm ấy Thuyên Kỳ rời núi Thiên Thai, hai ngày sau đã đếnhồ Phiêu Dương. Chàng không dám bận võ phục vì sợ lộ đôi bàntay nên khoác bộ áo thư sinh màu trắng.
13 Sau mười ba ngày bôn hành, họ đã đến chân núi Võ Đang, lúc đầugiờ tỵ. Giao ngựa cho bọn đạo sĩ tuần sơn, sáu người dùng khinhcông lên núi. Chưởng môn các phái đều đông đủ.
14 Hai tháng sau, trong lúc Thuyên Kỳ chuyên tâm luyện kiếm dưới sựdạy dỗ của Nam Hải Lão Tổ, thì võ lâm xôn xao vì tin Ma ĐăngThần Quân đã dùng công phu Ma Đăng mê hoặc dân Miêu ở vùng Vân Quý,Quảng Tây.
15 Đầu tháng hai, Gia Cát Tâm từ giả mọi người về Hồ Nam tảo mộnhân tiết thanh minh. Lý Giáo Chủ tặng cho gã ngàn lượng bạc làmlộ phí. Bốn ngày sau Thuyên Kỳ phát giác Thần Võ bí kíp biến mất, không cònnằm trong ngăn bí mật ở đầu giường chàng nữa.
16 Đoàn người của Thuyên kỳ khởi hành về lại Chiết Giang. Công chúa Oa Thiên Phượng ríu rít cạnh Thuyên Kỳ, trầm trồ tán thưởng cảnh vật dọc đường. Lần này họ không ghé qua Lạc Dương mà lại đi thẳng xuống Khai Phong, sang Từ Châu, vượt sông Hoài xuống Nam Kinh, rồi từ đó mới về Chiết Giang.
17 Khi Thu Trinh rời thuyền lên bờ ở bên Hàn Dương, nàng dùng trúcphù mà Thuyên Kỳ để lại, hỏi thăm bọn khất cái. Chúng cho biếtrằng Tử Kiếm Tần Hán Biệt cũng có mặt nơi đây.
18 Tần Hán Biệt hờ hững hỏi: Tổng đàn quý bang toạ lạc nơi nào ?Nữ lang hạ giọng : Tiện thiếp chỉ có thể dẫn đường cho thiếu hiệp, chứ không có quyền tiết lộ địa điểm.
19 Sáng hôm sau, Khổng Lan đích thân tiễn hai ngươi lên đường, nàng trao cho chàng lệnh bài tối cao của Thiên Diện Bang. Đó là một thẻ bằng vàng to bằng bàn tay, trên có khắc một chiếc mặt người rất tinh xảo và ba chữ: Thiên Diện Bang.
20 Mùa xuân năm ấy, tổng đàn võ lâm mở đại yến mừng lục phu nhân Khổng Lan. Hơn trăm hào kiệt sáng lập Huynh Đệ Hội, giờ đây trở thành đội cận vệ của Minh Chủ võ lâm.