21 Trước khi đi, Cơ Diêu Hoa còn nói sẽ bắt nốt Vô Tình đến đây, khiến bọn họ lo lắng như kiến bò chảo nóng, nhưng cố gắng thế nào cũng không thể động đậy được.
22 Thập Nhị Bả Đao đã giết chết tám tiêu sư, chỉ còn lại hai tiêu sư vẫn đang miễn cưỡng chống đỡ. Bất quá họ có cố gắng đến mấy cũng không thể cố gắng được thêm nữa.
23 Quan Hải Minh sắc mặt âm trầm nói : - Ngươi mà biết điều này thì ngay cả một điểm hy vọng sống nhỏ nhoi cũng mất luôn đó!Võ Thắng Đông cười lạnh nói :- Dù sao thì ngươi cũng sắp chết, nói cho ngươi biết cũng không hại gì.
24 Tây Môn Công Tử đã phạm một sai lầm không thể cứu chữa. Y có thể chế trụ kiếm của Lãnh Huyết, nhưng tuyệt đối không nên đoạn gãy kiếm của Lãnh Huyết. Đoạn gãy kiếm của Lãnh Huyết đồng nghĩa với không khóa chết kiếm của chàng nữa.
25 Lãnh Liễu Bình nói dứt lời, lập tức quay đầu bỏ đi. Độc Cô Uy lớn giọng gọi với theo :- Lãnh huynh! Lãnh huynh!Vô Tình lên tiếng nói :- Lãnh Liễu Bình là một hảo hán!Độc Cô Uy quay đầu cười lạnh nói :- Chỉ cần vài câu nói đã khiến cho Lãnh Vô Đao phải bỏ đi, điểm này ta thật khâm phục ngươi.
26 Lãnh Liễu Bình tránh khỏi một loạt lá thông của Vô Tình ném tới, người đã thoái lui bảy tám trượng, tránh thêm mười hai điểm tinh quang, lại thoái lui thêm hơn trượng nữa, né được một mũi phi đao thì đã lùi thêm mười thước, đợi đến khi hắn né được phi tiêu và Thiết Tật lê thì đã thối lui tiếp mười sáu thước nữa.