141 Thiên Tinh Tử nhìn chúng nhân, lại nhìn nhìn mặt đất sa hoa nơi xa nói: - Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh, là vật của Thái Đan tông, không bao lâu nữa người của Thái Đan tông sẽ đến, - Ừ.
142 Trước mộ phần, Chung Sơn mang vẻ mặt đau thương đang quỳ lạy, chúng đệ tử Khai Dương Tông cũng đều quỳ lạy tiễn đưa Thiên Tinh Tử. Thiên Tinh Tử đã chết, tông chủ Khai Dương Tông đã chết, ai cũng có thể cảm nhận được sự trang nghiêm trong lúc này.
143 - Đề cập qua? Ha ha ha, ta đến là vì tiểu kính tử. (cái gương) Nê Bồ Tát đi thẳng vào vấn đề. Nghe Nê Bồ Tát nói như vậy, Chung Sơn cau mày lắc đầu nói: - Sư tôn có nói qua ta có thể cự tuyệt.
144 Trước Trường Sinh Điện, chúng triều thần đều nhìn về phía xa xa, trong mắt lộ vẻ khó hiểu. Đó là ai mà khiến bệ hạ bỗng nhiên bỏ cả triều chính mà chạy vội đi? Chúng đệ tử Thái Đan tông cũng đờ người ra, sắc mặt trở nên âm trầm.
145 - Mấy năm nay đã làm khổ nàng rồi. Bên trong Chung phủ, Chung Sơn nhẹ nhàng vỗ vai nói với Bảo Nhi. - Không có gì, vì lão gia thì khổ mấy thiếp cũng chịu được.
146 Tam đại trưởng lão đều có tu vi hợp thể kỳ, bởi vì Thái Đan tông có phương pháp tu luyện đặc thù, tất cả thành tựu đều ở chỗ tông chủ, sơ dĩ như vậy nên tam đại trưởng lão chỉ dừng lại ở Hợp Thể kỳ mà không tiến thêm được nữa.
147 Dưới chân Xích Dương phong có một sơn cốc. Bên trong sơn cốc này đang có hai người, một người chính là tám năm về trước đã từng tranh đoạt Không Linh Châu nhưng bị thua trong tay Chung Sơn.
148 Kim Đan kỳ, Chung Sơn mở to mắt ra, hắn cảm thấy vô cùng thoải mãi tựa nư muốn thét to lên một tiếng. Hồng Ngưu mở to mắt lên, nhìn thấy Chung Sơn lấy một cái bình nhỏ, hắn đổ ra bốn hạt tái thăng đan đút vào trong miệng.
149 Từ hôm nay, Huyền Tâm Tử chính thức trở thành tông chủ Khai Dương Tông đời thứ hai mươi. Trưởng lão kia vô cùng trịnh trọng đem tín vật Khai Dương vũ khúc cho Huyền Tâm Tử.
150 Tử Huân trưởng lão trừng mắt nhìn Chung Sơn. Mười năm rồi, nhưng không nhừng nói với bản thân mình là hãy quên khuôn mặt mới chỉ nhìn thấy một lần đó đi nhưng trong mười năm đó lại không thể quên được, mà trái lại gương mặt đó cứ như ác mộng ,không ngừng xuất hiện trong đầu.
151 Chung Sơn cảm giac mình bị Thiên Sát áp bức đến mức không thể nhúc nhích được chút nào. Thiên Sát đạt đến Kim Đan tầng thứ mười, bây giờ dường như đang phát khùng hướng về mình.
152 Hai đại trưởng lão lúc này đang ở trên đám mây, nhìn về phía dưới. Về phần Tử Huân trưởng lão thì nàng cũng không hiểu, ngày đó tại sao mình lại chọn hắn.
153 Ở phía sơn côc có một đại hán râu quai nón, thân hình có chút hơi thô lỗ, bàn chân liên tiếp đạp tới phi thiên lên trên trời. nhìn qua thì thấy đó là một người thân lực bất phàm, ít nhất là cường giả Nguyên Anh kỳ.
154 Tử Huân trưởng lão nói: - Vô ý xông vào doanh, tội quấy nhiễu! Chết! Thiết huyết tướng quân coi chừng Tử Huân trưởng lão, tịnh chưa bị sắc đẹp của Tử Huân trưởng lão mê hoặc, mà giống như đang phân tích xử lý chuyện này thế nào.
155 - Cha. Thủy Vô Ngân một lần nữa kêu lên. - Chúc mừng đại nhân, chúc mừng thiếu công tử. Những người ở phía sau cũng lên tiếng chúc mừng. - Đi thôi, chúng ta đi vào đăng ký một chút, sau đó báo về phía triều đình, xác nhận các ngươi làm quan ở đây.
156 Sinh phẩm sao? Thủy Vô Ngân kinh ngạc nói. Bởi vì trong trí nhớ chỉ có khu buôn bán đấu giá có pháp bảo lục phẩm. Lão bản béo mập tuy giới thiệu cho Chung Sơn nhưng lại quan sát biểu tình đồng thới của cả ba người.
157 - Ta và Thủy Vô Ngân có quan hệ gì không quan trọng. Quan trọng là ngươi không đắc tổi nổi với ta đâu. Chung Sơn lạnh nhạt nói. Nghe Chung Sơn nói vậy dường như cả sáu người ở đây đều bị hù dọa.
158 Trong một căn phòng trên một hòn đảo di động, phía dưới là một dòng nước, hai bên là hai gian phòng hết sức trang nhã. Chung Sơn ngồi khoanh chân bên trong, không ngừng điều tức luyện công.
159 Thiết Huyết tướng quân, chẳng lẽ lần hội đàm này ngươi làm chủ sao? Thiên U công chúa nhếch miệng cười nói. Thiết Huyết tướng quân thần săc nghiêm trang, trầm giọng nói: - Phương Sơn hội đàm là đại sự cả hai triều tại hạ đâu có thể làm chủ được.
160 Chung Sơn lẳng lặng nhìn lên Phượng Sơn, đây là buổi hội đàm hết sức cơ mật nên có người đứng bên ngoài làm nhiệm vụ ngăn cách thanh âm để phía dưới không thể nghe thấy gì cả.