81 Chung Sơn chuẩn bị rời khỏi thì bỗng nhiên nam tử mặc áo bào màu trằng lại xuất hiện ra trước mặt hắn, chặn đường hắn lại, tốc độ của người này thật nhanh, nhanh đến nỗi, Chung Sơn chỉ mới nhìn thấy một tàn ảnh đã thấy hiện ra trước mặt mình.
82 - Ầm. - Phập. Một tiếng vang thật lớn kêu lên, Chung Sơn lại thổ ra một ngụm máu tươi. - Bịch. Chung Sơn nặng nề đâm về phía vách tường bằng thủy tinh, bất tử kiếm rơi xuống đất, tuy bị người ta đánh lén, như Chung Sơn biết không cần phải đấu lại, đấu pháp lưỡng bại câu thương của Chung Sơn chính là mong muốn Sơ Cửu ra tay.
83 Thiên U công chúa bởi vì tâm tình không tốt cho nên giọng nói cũng trở nên gay gắt, nhưng một câu “phụ thân ngươi cũng không bảo vệ được ngươi” đã đánh sâu vào trong lòng của Cổ Lâm.
84 Trong núi sâu, trên bờ một khe suối nhỏ. Bản thân Chung Sơn, đang bôi thứ gì đó lên mặt Thiên Linh Nhi. "Chung Sơn, với bộ dáng thế này có thể lên đường sao?" Thiên Linh Nhi ngồi trên một tảng đá lớn, tùy ý để Chung Sơn bôi cái thứ nhựa cây ẩm ướt lên mặt mình.
85 Trong khe cốc, Chung Sơn đang mải mê chiến đấu, mặc dù trong thời gian ngắn không thể giải quyết lũ bò cạp trong cốc, nhưng bọn chúng cũng không phải vĩnh viên vô cùng vô tận, lấy Lôi hoa có lẽ phải chậm một chút, nhưng mà cơ hội luyện tập kiểu này đích thực là rất khó có được.
86 “Mạnh thật!” Lôi Đình kinh hãi nói. Thi tiên sinh bay thẳng đến sau lưng mọi người, dẫu sao thì thực lực Thi tiên sinh cũng thấp nhất. Lúc này bốn người Trình Cơ Giác bên cạnh hoàng đế liền hộ chủ, tuy nói với tu vi của hoàng đế không sợ lôi bò cạp, nhưng lúc này là cần phải tận trung, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hoàng đế sẽ không xuất thủ, nếu không còn là hoàng đế sao? Lông tóc Chung Sơn dựng cả lên, vặn vẹo uốn ẻo thân thể bên trong đống đổ nát, để thân hình vào trạng thái tốt nhất để bản thân không khó chịu Lại nói tiếp, Chung Sơn hiện tại còn có chút cảm kích đám người này, nói như họ không đến, thì kẻ phải dẫn dụ lôi bò cạp chính là mình.
87 Chung Sơn rống to, vừa ấn tay lên, hàng loạt luồng điện từ song chưởng tuồng vào trong thân thể, đôi mắt Chung Sơn trợn trừng, có phần ý nghĩ chịu không nổi, tựa như chỉ cần trong phút chốc, sẽ bị lôi điện giật chết.
88 Ngày thứ tám, bản thể của Chung Sơn đã bị lôi điện thấm đến ngày thứ tám. Đại Côn Quốc, Chung Phủ Tuyên thành. Chung Sơn bế quan trong một căn phòng, ở trước cửa phòng, Anh Lan đang đi qua đi lại không ngừng, cau mày nghe quản gia bẩm báo mọi chuyện.
89 Là người sao? Thiên Linh Nhi vô thức hỏi đã khiến cho nữ tử áo xanh không khỏi chua xót mà lau lau mũi. - Ta là di nương, Niết Thanh Thanh. Nữ tử áo xanh lập tức lau vết bẩn trên khuôn mặt của Thiên Linh Nhi rồi nói.
90 Chung Vũ, Chung Xã, Chung Chính, ta chỉ còn ba đệ đệ là các ngươi. Chung Thiên cảm khái một hồi rồi nói. - Đại ca, đều là người một nhà, không cần phải như vậy, chúng ta là huynh đệ, nghĩa phụ chính là cha, có thể đồng cam dĩ nhiên cũng có thể chia sẻ hoạn nạn với nhau.
91 Tuyên thành Chung phủ. Chung Sơn mở cửa phòng ra, có một thanh âm vang lên. Bởi vì Chung Sơn đã nghe thấy chuyện ầm ĩ ở ngoài sân. Tại sao lại có nhiều người như vậy? Chung Sơn từ từ đi tới trước tiểu viện.
92 Đây là thắt chặt lợi ích ư? Anh Lan nghĩ đến những lời mà Chung Sơn nói khi nàng còn bé. - Thắt chặt lợi ích, ha ha, cứ xem là như vậy đi. Chung Sơn mở miệng cười nói, hiển nhiên mọi chuyện không đơn giản như vậy, tuy nhiên đối với việc Anh Lan hiểu biết như vậy đã là đủ.
93 Tô Liêm Hiền bỗng nhiên phát hiện ra rằng, trong nháy mắt mình đã rơi vào thế hạ phong. Ta Chung Sơn tự nhận mình trước nay luôn lạm việc không trái với đạo trời, chỉ là một thương nhân ở Đại Côn quóc mà thôi, thậm chí còn chăm lo cho người dân ở dây.
94 Liêm Hiền vừa nói xong, mọi người ở trong trướng đều trở nên trầm mặc, giờ khắc này bọn họ cũng không thể nào tưởng tượng nổi. Chuyện này đúng là do Chung Sơn gây nên, Chung Sơn thật là đáng sợ, chỉ trong một thời gian ngắn hắn đã thay đổi càn khôn, vô cùng thần kỳ.
95 Trong khoảng thời gian ngắn này, Chung Sơn cũng không hề hạ lệnh ra tay, bởi vì ở trên tường thành tầm bắn của tiễn thủ cũng chừng có năm mươi mét, cho dù có lao tới thì lực đạo cũng không lớn.
96 Liêm Hiên, làm sao vậy? Cửa thành sắp phá tại sao ngươi lại tỏ ra buồn rầu vậy? Tô gia lão tổ tông nghi hoặc hỏi. - Quá dễ dàng, không hợp lý, không hợp lý.
97 Hai mắt Tô gia lão tổ tông đầy những tơ máu, lão hét lên một tiếng rồi lao vọt về phía Chung Sơn. Chung Sơn vung kiếm lên chống đỡ, Tô gia lão tổ tong cũng vung kiếm lên, dường như muốn chết cùng Chung Sơn.
98 Chung Sơn nhẹ nhàng lấy ra một quả Không Linh CHâu đặt lên Thiên Địa Đồng Lô. Nhìn Không Lunh Châu, Chung Sơn cấp tốc cắt đứt đầu ngón tay rồi dùng máu tươi tưới lên Không Linh Châu.
99 - Thái Trung, ngươi không muốn để cho Anh Lan biết về ngươi sao? Chung Sơn thở dài nói. - Ha ha, có sao đâu, ta là một thái giám, ta không muốn để cho Anh Lan biết nó có một tam thúc là hoạn quan.
100 - Hôm nay sắc phong Chung Thiên, Chung Chính là thái tử của Đại Tình vương triều. Chung Sơn trịnh trọng nói. - Tạ ơn phụ hoàng. Chun Thiên và Chung Chính lập tức nói.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Số chương: 50