101 Bên trong Kỳ Trân Các có tổng cộng mười lăm giá sách trên đó chất đầy những thư tịch, - Linh nhi, những tài liệu này vì sao lại chép từ Ngọc Giản? Hình như trong Ngọc Giản đã ghi rất nhiều rồi mà? Chung Sơn nhìn năm mươi bộ thư tịch nói.
102 Nghe thấy lời nói của Niết Thanh Thanh, đồng tử Chung Sơn co rút lại, nhưng Chung Sơn không tin Niết Thanh Thanh dám làm như vậy. Niết Thanh Thanh là một người tâm địa độc ác, có thể hoàn tiafn không nói những lời này mà giết mình.
103 Ở trong sơn cốc, truyền tới một tiếng kêu của Bi Thanh Ti. Chung Sơn lập tức qay người lại, tỏ vẻ oan khuất nói: - Lần này là ta tới trước. Chung Sơn vừa nói dứt lời, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bi Thanh Ti ửng đỏ lên.
104 Âm Nguyệt hoàng triều đã để lại vết sẹo trên mặt ngươi, ngươi chính là đã chiến đấu cùng Âm Nguyệt hoàng triều sao? Chung Sơn nhíu mày nhìn về phía Nam Phách Thiên, nhìn về phía vết sẹo này mà hỏi.
105 Chung Sơn chỉ mới đạt tới Tiên thiên tầng thứ sáu mà thôi. -Không ngờ tu vi của hắn đã tới tiên thiên tầng thứ sáu, lần trước ta thất bại, định rằng sẽ khiêu chiến với hắn, chỉ là không ngờ hắn lại dám khiêu chiến với một Tiên thiên tầng thứ chính, quả nhiên là muốn chết.
106 Trong một đêm trăng, ở sơn cốc phía đông Khai Dương Tông. Giờ phút này có ba người lao xuống dưới. Chung Sơn, Thiên Sát và Bi Thanh Ti. Năm ngày trước đã theo yêu cầu của Thiên Tinh Tử mà đi lang vực tìm Nê Bồ Tát.
107 - Môn chủ của Thiết Thương Môn, Thương Vô Địch. Bi Thanh Ti nhẹ nhàng nói. - Ừ. Chung Sơn hơi gật đầu nhìn về phía người được gọi là Thương Vô Địch. Đại trận của Thiết Thương Môn đã bị phá vỡ, người thương môn chết như ngã rạ.
108 - Các ngươi theo ta! Nghe Chung Sơn nói những lời này, Triệu Sở Hướng cảm thấy ấm lòng, ánh mắt cảm kích nhìn về phía Chung Sơn. Thấy Triệu Sở Hướng nhìn mình bằng ánh mắt cảm kích, trong lòng Chung Sơn rất vui mừng.
109 Chương môn Minh Kiếm lâu cùng với Lôi Đình tướng quan từ trên không bay xuống, rất đông các đệ tử Minh Kiếm Lâu chạy tới,, bất luận là Kim Đan kỳ hay Tiên thiên kỳ đếu cấp tốc đứng xung quanh chưởng môn.
110 Tất cả đều quỳ xuống, hai mắt đẩm lệ nhìn Thương Vô Địch trước mặt. Thương Vô Địch sắc mặt trắng bệch nhìn Triệu Sở Hướng, khẽ mở miệng nói: - Các ngươi đều là đệ tử của ta thế nhưng đều không thể tiếp nhận truyền thụ của ta.
111 Lang Tương có tu vị cực kỳ kinh khủng, tuy rằng là chó sói nhưng vẫn có lý nên chưa giết ba người ngay từ đầu. - Ba người bọn ta phụng mệnh tông chủ Khai Dương Tông đến đây tìm một vị tiền bối.
112 Chung Sơn và Bi Thanh Ti ở trong lang vực không ngừng phi hành lên không trung, ở trên đường bonj họ rất ít gặp lang tướng, ngẫu nhiên mới gặp một số lang sói cấp thấp.
113 Hai mắt nam tử nhìn chằm chằm về phía tảng băng khổng lồ. Hắn cũng không xao động, bởi vì hắn có rất nhiều thời gian phá lớp băng cứng này. Nam tử khẽ xoa xoa bàn tay, khóe miệng hiện ra một nụ cười lạnh.
114 Anh Lan đứng bên cạnh Chung Sơn tự nhiên là sẽ không bị dính hồng loan mê vụ. Sau khi bắn tiễn xong, Anh Lan thối lui ra phía xa. Chung Sơn cầm lấy đại đao nhảy ra, bây giờ chính là thời khắc suy yếu của Diệu tiên nhân.
115 Chung Sơn hít một hơi thật sâu rồi đi tới trước mặt của Bi Thanh Ti. Hắn từ từ đỡ thân thể của Bi Thanh Ti ngồi xuống, sau đó khẽ cởi cúc áo trến người của nàng.
116 Tới buổi tối, Chung Sơn không trở lại thạch động nghỉ ngơi. Đến lúc gần nữa đêm Chung Sơn mới vào trong động để kiểm tra xem có chuyện gì không rồi lập tức đi ra ngoài ngồi khoanh chân luyện công.
117 Chung Sơn không giải thích nhiều mà cầm một chén nước đen đi tới trước mặt Bi Thanh Ti, sau đó dùng bàn chải nhúng vào nước đen đó rồi xát lên mái tóc màu bạc mỹ lệ của Bi Thanh Ti.
118 Ở phía đông bắc, Chung Sơn và Bi Thanh Ti đang chạy băng băng trong rừng. Hơn mười ngày trước, hai người đã ra khỏi lang khu mà nơi trước kia bị đám hồng y nhân vây bắt.
119 - Thiên Tinh Tử, ngươi là một tên khốn kiếp! Nê Bồ Tát ngửa mặt lên trời, mở miệng mắng. Sau tiếng rống to đó, Nê Bồ Tát đạp chân bay thẳng lên trời, căn bản không để ý đến Chung Sơn và Bi Thanh Ti nữa.
120 - Sơn gia gia. Thiên Linh Nhi quay đầu lại thì thấy Thủ Sơn đang ngủ. - Sao? Thủ Sơn dường như bị Thiên Linh Nhi đánh thức, vẻ mặt vô tội hỏi. Thiên Linh Nhi không biết làm thế nào đành đi tới chiếc ghế, uống một ly trà sau đó nằm xuống nhìn lên trời.