121 Chung Sơn ngồi xuống, con tiểu lang giống như một tiểu hài tử dùng cái đầu của mình cọ cọ vào cánh tay của Chung Sơn, Chung Sơn cũng đưa tay xoa lên đầu nó.
122 Trên cốc khẩu, đại lang màu đỏ rực ngừng lại, nhẹ nhàng tựa trên mặt đất, bình ổn mà đứng. Tiểu lang vui vẻ chạy về phía trước, đến bên cạnh đại lang, Chung Sơn cũng theo sát sau.
123 Lôi Đình tướng quân mới vừa lên cường giả Nguyên Anh kỳ, uy lực năm đạo lôi điện mạnh mẽ hơn trước đây mấy lần, năng lượng lôi điện cực kỳ cường đại. Tuy bộ phần đều bị lưng Chung Sơn ngăn cản, song vẫn có rất nhiều vẩy hướng ra bốn phía xung quanh thân thể Chung Sơn, cả người hắn chợt giống như bị lôi điện bao phủ.
124 Thanh Vân lang tướng chạy tới, nhưng làm sao cũng không nghĩ ra là loại sự tình này. Cầu cứu, cư nhiên là cầu cứu, tiếng cầu cứ của thiếu chủ, toàn bộ lang tộc, trừ chí tôn, người được tôn quý nhất chính là thiếu chủ.
125 “Tội đáng muôn chết!” Lôi Đình tướng quân quỳ rạp xuống hổ thẹn nói. Đồng thời lòng hận thấu xương. Nếu không phải kẻ đó, bản thân sao không phạm phải sai lầm lớn thế này? Đều do hắn, đều do hắn! Lục Đạo hết cách, quay đầu nhìn về phía Lôi Đình tướng quân đang quỳ, lệ khí chợt lóe trên mặt.
126 Đại Tình vương triều, trong Trường Sinh Điện. Tảo triều bắt đầu, trăm quan san sát, văn võ đứng thành hai hàng. Lúc này, võ tướng Anh Lan đi ra giữ. Anh Lan án theo lễ tiết nói: - Bệ hạ, dư nghiệt Đại Côn quốc đã an định, thuộc hạ chờ lệnh, bình định ngũ quốc, tạo thời thịnh thế.
127 - Thiên địa càn khôn Triệu hoán. Chung Sơn rống to lên một tiếng, cơ thể tựa hồ như không thể nào kiểm soát được, hắn điên cuồng dũng mãnh xuất ra một giọt máu trên lòng bàn tay, phối hợp với chú ngữ và phương pháp kỳ dị mà Chí tôn truyền thụ ình.
128 Ngày hôm sau, bản thể của Chung Sơn lại một lần nữa đi về phía Khai Dương Tông. Theo khế ước của lang tộc, Chung Sơn lại một lần nữa có thêm thủ đoạn bảo vệ tính mạng nữa.
129 Thiên Linh Nhi bị thương ở trong sơn cốc. Mà luồng nội lực màu xanh này nhanh chóng khiến cho Thiên Linh Nhi cảm thấy thanh tỉnh hơn rất nhiều, nàng cũng nhận thấy Chung Sơn không ngừng đưa chân nguyên vào trong người mình, bây giờ trong lòng Chung Sơn chỉ có một ý niệm là cứu sống Thiên Linh Nhi, cho dù phải trả giá bất cứ điều gì cũng được.
130 Bản thể của Chung Sơn hướng nhanh chóng chạy về vương triều của mình, trong khi ẩn khu lúc này cũng đang ở trong cung điện. Bên ngoài tòa cung điện, có một lượng lớn thị vệ đứng ở đó canh gác, ngoại trừ bệ hạ thì bất luận ai cũng không được tiến vào đó nửa bước.
131 - Lôi Đình tướng quân, người đó đã chết rồi sao? Thi tiên sinh mở miệng hỏi. - Con mẹ nó thật là không may, tiểu tử kia tử vận thật là tốt, mỗi lần hắn đều có thể trốn thoát.
132 Thanh Vân hơi nhích chân đã xuất hiện trước mặt Chung Sơn, đứng trên đỉnh đầu một con hồng sắc đại lang. Chung Sơn thấy Thanh Vân tự ý bắt đầu thì chỉ hơi nhíu mày chứ không nói gì.
133 - Hồng lang, tạm thời ta không biết ngươi tên gì, thế nhưng ngươi là kim đan đệ bát trọng, trước mắt rất nguy hiểm thế nên ngươi cũng không cần phải cùng ta đối mặt với cái chết, lúc nào cũng có thể chạy trốn được.
134 Một tháng sau, Chung Sơn đã trởi lại Khai Dương tông. Ở Khai Dương điện lúc này, Chung Sơn đang cúi đầu với Thiên Tinh tử. - Lôi Đình chết rồi sao? Thiên Tinh tử nhỏ giọng hỏi.
135 Sư tôn yên tâm, Linh Nhi là thê tử của đệ tử, đệ tử phải nhất định đợi nàng trở về, làm cho nàng mỗi ngày đều cảm thấy vui vẻ. Chung Sơn trịnh trọng nói.
136 Chung Sơn khẽ uống Cửu Vạn Hoa Nhưỡng vào bụng, hơi nóng của rượu nhanh chóng tản ra trong người. Sau đó Chung Sơn khoanh chân mà ngồi xuống, nhắm mắt điều tức một hồi sau rồi đánh sâu vào trong các huyệt đạo.
137 Lão giã đến trước tiểu ốc, rút cờ xí kỳ trận ra. Hồng quang bên ngoài nhà tranh vừa lui, trận pháp nhanh chóng biến mât. Bảo Nhi lau nước mắt, mở cửa phòng ra.
138 Bên dưới về phía tây là một quảng trường, trên quảng trường là một bia đá rất lớn khắc ba chữ “Thái Đan tông”. Mặc bắc là Thái Đan tông chìm trong mấy mù, không thấy rõ bên trong gồm có những gì, rõ ràng là một huyễn trận.
139 An tĩnh nhìn đại trận trước mặt. Chúng nhân đợi nửa canh giờ, đột nhiên, cạnh biên đại trận nơi xa hơi lắc, phân thân tà ma thứ nhất đi ra, chỉ là trên thân tà ma này giống như lây dính một lượng máu tưới rất lớn.
140 Ở trên Thiên Lang đảo, cơ hồ cường giả tất cả các tông môn đều ngửa mặt lên trời, cảm nhận được điều không tầm thường, tuy không rõ ràng như Chung Sơn nhìn thấy ở trước U Ảnh tông.