201 - Làm sao vậy, tiên sinh? Thiên U công chúa nhíu mày nhìn chằm chằm Chung Sơn. - Ngươi có thể chạm vào Thiên sao? Ngươi muốn chết à! Cổ Lâm hai mắt tóe lửa giận dữ nói.
202 Tiệc rượu đã được bày ra trong Tây Uyển Cung. Thiên U công chúa và Cổ Lâm ngồi ở hai chiếc bàn phía trên. Thủy Kính tiên sinh, Chung Sơn, A Đại, A Nhị ngồi ở hai bên.
203 Cự Lộc vương phủ. - Cự Lộc Vương đâu? Lễ quan Đại Quang đế triều lo lắng hỏi. - Vương gia đã tới Tây Uyển Cung để dự yến tiệc của Thiên U công chúa. Quản gia vương phủ nói.
204 Ngày hôm sau, trên hoàn đảo di động ở đại đô đốc phủ. Trong một cái đình trung tâm hồ nước, trên bàn đã dọn lên rất nhiều cao lương mỹ vị. Đại đô đốc Dịch Diễn đứng sừng sững trong đình, tay cầm thức ăn cho cá không ngừng ném xuống hồ khiến cho rất nhiều con cá lao đến tranh cướp/ Dịch Diễn cứ đứng như vậy, hết sức chuyên tâm.
205 Thấy Chung Sơn trung thành như vậy, trong lòng Thiên U công chúa dâng lên sự cám thán kèm theo xúc động. Đãi nhân dĩ thành, nhân đãi dĩ thành, quả đúng như lời tiên sinh nói, điều đó lại ứng nghiệm ngay trên người Chung Sơn.
206 Ngày hôm sau, bên ngoài Thiên Không Chi Thành. Chung Sơn đang đứng trên ngọn núi cao nhìn về phía xa xa, A Đại đứng phía sau Chung Sơn nói: - Tiên sinh, những người đó vẫn đi theo chúng ta.
207 Đỗ Nạp nói ra những lời bi tráng như vậy Chung Sơn cũng cảm thấy hành động của nàng nên trong tay cầm một viên đá rồi nhanh chóng bắn ra. - Keng……. TRong nháy mắt hòn đá đã cắt đứt thanh kiếm.
208 Tại Tây Uyển Cung, Thiên Không Chi Thành. Chung Sơn, Thiên U công chúa, Thủy Kính tiên sinh, A Đại, A Nhị và Cổ Lâm đều tề tụ đông đủ, sau sáu tháng Chung Sơn đi nghe ngóng đã tìm được ra một vài con đường và đang giảng giải ọi người hiểu.
209 - Mở tiệc chiêu đãi Thiên U công chúa và Tuệ Quang La Hán sao? Đại đô đốc lại chuẩn bị vi phạm quân lệnh mà khiến cho Đại La thiên triều và Cực Lạc Niết Bàn xảy ra mâu thuẫn? Thiết Huyết tướng quân lo lắng nói.
210 - Đại đô đốc, đây chính là con tử hư ấu long mà mười năm trước bệ hạ đã ban tặng. Đại đô đốc không dám ăn, lúc này đây lại lấy ra, như vậy………. . Thiết Huyết tướng quân vẻ mặt tiếc của nói.
211 - Đại Lan Yên Vân, Thiên U công chúa? Tuệ Quang La Hán mở to hai mắt nói. - Thiên U công chúa, không nhất định là như vậy. Thiên Long Bồ Tát lắc đầu nói - Không nhất đinh là Thiên U công chúa, Đại Lan Yên Vân chỉ có hoàng đế Đại La thiên triều và công chúa, thái tử mới có.
212 Chung Sơn mang theo A Đại đi tới Thiên Lao. Ở trên đường, Chung Sơn nhanh chóng khôi phục vẻ mặt ban đầu, bỏ đi lớp ngụy trang. Ở trước cửa Thiên Lao lúc này đã có hai quan viên, một người chính là lễ quan của Đại La thiên triều, một người chính là quan viên của Đại Vũ đế triều.
213 Lục Kiến Bằng nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn, trong lòng vô cùng kinh nghi bất định. - Ngươi nghĩ lại đi, một trăm năm thời gian, ta không hạn chế thời gian tu hành của ngươi, hơn nữa còn hỗ trợ, sau một trăm năm đó, ngươi muối đi thì đi muốn ở thì ở, ta không hề ép buộc.
214 Lúc này, hai mắt của Tue Quang La Hán đang nhíu lại, nhìn Cự Lộc vương một cách lạnh lùng. Dịch Diễn mang theo đại quân rời khỏi thì Tuệ Quang La Hán cũng biết mất, đầu mi của Cự Lộc vương nhíu lại, trong lòng có một dự cảm bất hảo.
215 Chung Sơn, Thiên U công chúa, A Đại và A Nhị đứng thẳng từ trên nhìn xuốn. - Tiên sinh, Dịch Diễn sẽ cẩn thận mà điều tra chúng ta? A Đại không tin hỏi.
216 Dịch dung, dịch dung thì làm không nổi. Đại Vũ đế triều, mấy chục tòa thành trì phụ cận đã triệt để tiến vào trạng thái giới bị chiến tranh. Tất cả người trong thành đều không được ra ngoài thành, hơn nữa còn phải chứng minh rõ thân phận.
217 Một chưởng Tuệ Quang La Hán trảo xuống, nháy mắt trong hư không đã ngưng hiện ra một thủ chưởng kim sắc cực lớn, trực bức về phía Thiên U công chúa. A Đại bước lên, hai quyền chụm vào nhau, đánh thẳng lên trời.
218 Động tác của hai người Chung Sơn và Thiên U công chúa đều nằm trong mắt Ngư tướng. Khóe miệng Ngư tướng nhếch lên nụ cười lạnh. Tu vi Chung Sơn vừa nhìn hắn đã rõ, Kim Đan kỳ tầng thứ tư, mà Thiên U công chúa hiện tại nhiều nhất chỉ là thực lực Nguyên Anh kỳ.
219 Tuệ Quang La Hán tức giận nói: - Thiên U công chúa được cứu rồi. Cự Lộc Vương lo lắng hỏi: - Ngươi nói Thiên U công chúa đã khôi phục. Tuệ Quang La Hán lạnh giọng nói: - Khôi phục! Không thể nào.
220 Thiên U công chúa hơi không tin, mở to hai mắt nhìn hỏi: - Tiên sinh, chúng là Tịnh Thế Tuyết Liên/ Chung Sơn gật gật đầu, không chút dấu diếm nói; - Đúng vậy! Thiên U công chúa nhìn chằm chằm vào Chung Sơn nở nụ cười nói: - Tiên sinh còn có bao nhiêu bí mật mà Thiên U không biết? Chung Sơn khẳng định nói: - Công chúa đến chết vẫn muốn bảo vệ Chung Sơn rời đi.