1 Tiên Giới, Tiêu Dao Phủ.
Đây là một trong ba siêu phẩm tông môn tại Tiên Giới, đứng song song với Huyễn Ma Tông cùng Quảng Hàn Dao Trì cung. Chỉ là hầu hết mọi người đều rõ, phân chia như vậy chỉ mang tính tượng trưng thôi, chứ tu sĩ Tiên giới chỉ cần có chút kiến thức là có thể biết Tiêu Dao Phủ mới là tồn tại đỉnh kim tự tháp, không vì cái gì, chỉ bằng tông chủ Huyễn Ma Tông Nhan Như Ngọc, song sinh tỉ muội Quảng Hàn tiên tử Liễu Như Vân và Dao Trì thành nữ Liễu Như Yên đều là nữ nhân của Tiêu Dao Phủ Chủ Diệp Trường Sinh.
2 Diệp Phàm ngồi tĩnh tĩnh nhìn Cung Vô Song đang tỉ mỉ ủ trà, hắn có một cảm giác có thể ngắm nàng như thế này nhất sinh nhất thế.
Một hồi lâu, trà đã ngấm, Cung Vô Song rót ra cho hắn một chén trà.
3 "Ly hôn?" - Diệp Phàm buông chén trà xuống bàn, nhàn nhạt nhắc lại.
Cung Vô Song đang chờ đợi phản ứng trên khuôn mặt của Diệp Phàm, dù là bất ngờ, hay nhẹ nhõm, hay vui vẻ,.
4 Cung Vô Song trên mặt không có chứa một tia cảm xúc, đứng ngay trước cửa lớn dẫn vào nhà, đối mặt với một thanh niên ăn mặc quần áo sang trọng là lượt, chỉ nhìn thôi là biết thuộc loại có tiền, khí chất mười phần công tử con nhà không quyền thì quý.
5 Diệp Phàm lãnh đạm đưa mắt quét qua hai bóng người vừa xuất hiện.
Đi phía trước là một lão già râu tóc đã trắng, mặc một bộ trang phục sẫm màu theo phong cách Tôn Trung Sơn.
6 Ân? Diệp Phàm nhướng mày, hắn vừa rồi mới nghe được Minh lão nhắc đến tông sư.
Chắc hẳn đó là một loại cảnh giới phân chia tại Địa Cầu?
Thần thức quét qua một thoáng, Diệp Phàm có thể nhận ra có một luồng khí đầy tạp chất đang vận chuyển trong cơ thể của Minh lão.
7 Nhìn thấy dáng vẻ thất thố của Diệp Phàm, Cung Hàn Nguyệt thoải mái duỗi mình trong ghế sofa, vỗ hai tay vào nhau, tươi cười:
"Bingo!!!"
Thế rồi nhìn thấy hắn cả cơ thể đang căng cứng, sẵn sàng rơi vào trạng thái chiến đấu bất kì lúc nào, nàng phẩy phẩy tay:
"Thư giãn đi.
8 Cảnh báo: Chương này có chút "nhạy cảm", nếu ai không thích đọc có thể lướt qua, sẽ không ảnh hưởng quá nhiều tới cốt truyện. Ở chương tiếp, một số sự việc móc nối tới cốt truyện của chương này sẽ được nhắc lại ~ Chương kế sẽ bắt đầu đề cập tới việc tu luyện.
9 Mắt thấy đã muộn, có lẽ Cung Vô Song sắp về, Diệp Phàm tính toán đi nấu bữa tối.
Một đời trước, người làm cơm vẫn luôn là nàng, do vậy bây giờ hắn cũng muốn nấu cho nàng ăn.
10 Diệp Phàm rơi vào trầm tư, nhưng không được bao lâu, bị tiếng cãi vã vọng lại làm phân tâm.
Trên thực tế, lấy khả năng của hắn mà nói, chuyện này là không thể.
11 Ban đêm, nguyệt nhạt sao thưa.
"Cư nhiên là hắc dạ, thực thích hợp để giết người a" - Diệp Phàm ngửa mặt lên trời, giọng nói nghiền ngẫm.
Mặc dù trên trời trăng sắp tròn, thế nhưng hôm nay thời tiết nhiều mây một cách bất thường, ánh trăng nhạt nhòa không đủ sức xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp là mây.
12 Ý nghĩ vừa hiện lên liền như một nỗi ám ảnh đeo đẳng lấy mà Quý Minh Dương không làm sao dứt khỏi đầu.
"Rốt cục ngươi định làm gì?" - Hắn mồ hôi lạnh ròng ròng, cảnh giác mà nhìn Diệp Phàm.
13 Đối mặt với lão giả thịnh khí lăng nhân, Diệp Phàm buông lỏng eo Cung Hàn Nguyệt, hờ hững tiến lên, quăng ra là một cái tát.
Lão giả trực tiếp bay ngược ra như diều đứt dây, hoàn mỹ ngã đè lên người Quý Minh Dương, khiến hắn đau muốn mạng, lại không nói thành tiếng được, chỉ có thể to mồm ú ớ.
14 Thiên Đạo không gian.
Như đã nói, vùng không gian này độc lập với Địa Cầu. Nó tự mình hình thành nên một phiến thiên địa theo như ý niệm của chưởng khống giả.
15 A?
Đông Hoàng Phi Phi chợt giật mình, mở to hai mắt, tò mò cùng cảnh giác đánh giá người đang đỡ lấy nàng.
Thiên Đạo không gian từ bao lâu nay vẫn chỉ có nàng cùng Dư Thiên Vũ người tranh kẻ đấu, lúc nào đột nhiên nhiều ra thêm nữ nhân này?
Mà để nàng kinh ngạc hơn, nữ nhân làm sao xuất hiện, nàng hoàn toàn không có khái niệm.
16 Đông Hoàng Phi Phi buông thõng kiếm, huyết trên thanh kiếm chậm rãi nhỏ giọt.
Nàng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Dư Thiên Vũ đến chết vẫn không nhắm mắt, thở hắt ra một hơi.
17 Sáng sớm hôm sau, tầng tầng sương khói bao phủ khu biệt thự Tử Yên.
Diệp Phàm mở mắt, hắn vẫn luôn không ngủ, căn bản đến cảnh giới này của hắn, ngủ đã không phải là một nhu cầu thiết yếu, mà chỉ là một thói quen.
18 Bữa sáng của bốn người diễn ra trong im lặng.
Không phải vì không ai biết nói cái gì, mà do đồ ăn Diệp Phàm làm quá ngon.
Tam nữ đôi đũa liên tục hoạt động, chả mấy chốc mấy đĩa đồ ăn trống trơn, mà lúc này Diệp Phàm còn chưa ăn hết một bát.
19 Dương Vân Vũ nhìn quanh phòng họp, một đám người sắc mặt khó coi, Cung Ngọc hai vợ chồng ngoại trừ.
Tuy thế, không một ai đứng lên nói chuyện, tất cả đều trầm mặc, bởi thứ nhất, họ biết Dương Vân Vũ nói không sai.
20 Câu nói của Lan Vi làm bầu không khí phòng họp một lần nữa âm trầm lên.
Dương Vân Vũ chợt phản ứng lại đây, Quý thiếu đến rồi!
Hắn lập tức hung tợn đứng lên, cáo mượn oai hùm mà quát:
"Nha đầu, ta nói thật cho ngươi biết, không có sự hợp tác của Thiên Diệu, Thiên Vũ tập đoàn hiện nay đã là ngọn nến trước gió.
Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50