21 Quách Thái Linh tay cầm chắc trường kiếm, mặt tái xanh, môi mím chặt, mắt phát ra những tia lửa thù hận nhìn Thiết Hải Đường. Tên Tổng lệnh chủ nói :- Nha đầu! Người còn dám chặn đường bổn tọa hay sao?Quách Thái Linh nghiến răng đáp :- Thiết Hải Đường! Người dám vào phạm tới linh cữu của cha ta, ta quyết liều mạng với người!Thiết Hải Đường cười nhạt nói :- Để xem người làm được gì ta?Nói xong ngẩng đầu nghênh ngang bước vào linh đường.
22 Theo dự định thì đáng ra lễ tang của Lão trang chủ Quách Bạch Vân phải được tổ chức thật long trọng linh đình, nhưng vì gặp phải biến cố bi thảm bị người của Vũ Nội thập nhị lệnh đến gây náo loạn, tử thương thêm gần ba chục nhân mạng nên đành phải hủy bỏ kế hoạch ban đầu, tổ chức đơn giản và chóng vánh.
23 Thấy ánh đèn chiếu thẳng vào mặt, Khấu Anh Kiệt kinh hãi nhảy tránh sang, nhưng đã muộn. Một hắc y hán tử tay xách mã tấu đang đi thẳng tới, dặng hắng một tiếng hỏi :- Thì ra là Khấu gia! Đi đâu mà khuya vậy?Khấu Anh Kiệt nhủ thầm :- Nguy rồi!Nhưng chàng trấn tĩnh lại ngay, nhận ra đối phương là Phi Mã Tinh Lôi Minh, một trong Thập nhị võ sư.
24 Hợi Chu Tinh Mã Nghĩa nói chưa dứt lời, tay hăm hở vung đao chém bổ xuống đầu Khấu Anh Kiệt!Khấu Anh Kiệt đưa Như Ý đao lên đỡ. Choang một tiếng, hai thanh đao chém vào nhau nổ một tiếng vang rền làm léo lên vô số tia lửa bắn ra tứ tán.
25 Bạch y nữ nhân tỏ ra rất thông thuộc địa hình ở Bạch Mã sơn trang đưa Quách Thái Linh vào đúng biệt lâu của nàng. Thực ra đối với bà ta, nơi này không xa lạ gì.
26 Chiều hôm đó chàng lại ra ghềnh ngắm đàn cá nhảy, cho đến lúc trời sập tối mà vẫn chưa về động, ngồi suy nghĩ vẩn vơ. Vầng trăng treo cao dần trên nền trời không một gợn mây.
27 Còn lại một mình, Khấu Anh Kiệt làm theo lời dặn của Chu Không Dực, không luyện thủy công nữa mà tham cứu và tập luyện võ học trong Kim Lý Hành Ba Đồ và luyện nội công theo mười một chữ khẩu quyết của Quách gia!Hôm đó chàng ăn tối xong, luyện công một lúc, chàng nhìn ra ngoài cửa động.
28 Đã bảy ngày trôi qua mà Chu Không Dực vẫn chưa trở lại. Đối với Khấu Anh Kiệt bảy ngày đó dài như cả năm trời vậy. Chàng hy vọng chuyến này tới kinh thành Chu huynh không gặp chuyện gì bất trắc, nóng lòng gặp ông ta kể lại chuyện Nông Thái và Thương Dã Bình suất lãnh thủ hạ tới đây kể lại để ông có kế sách đề phòng.
29 Khấu Anh Kiệt nhíu mày hỏi :- Tôn giá sao lại cười? Tại hạ thấy có gì đáng cười đâu?Bạch y nhân dứt tràng cười xong nói :- Trước đây chúng ta có mấy bị bằng hữu đến đây.
30 Chu Không Dực đã đứng đó quan sát từ lâu, nhưng không muốn làm kinh động đến trận đấu thì thấy Khấu Anh Kiệt giao chiến một cách tự tin. Tuy vậy ông biết rõ võ công của Hải Đại Không và thủ đoạn thâm độc của hắn nên sẵn sàng xuất thủ tương trợ bất cứ lúc nào.
31 Đưa mắt nhìn quanh, thấy cả trăm thuộc hạ đều chạy trốn mất, chỉ còn lại hơn ba chục thi thể nằm ngổn ngang giữa hiện trường. . . Chu Không Dực tay cầm chắc bảo kiếm bước từng bước một tới gần, rất chậm.
32 Hàn phong thâm dạ, tửu ý tám phần, hương men ngất ngưởng thế mà còn có giai nhân xuất hiện, thử hỏi làm sao không ngây ngất tửu khách cho được?Thiếu nữ chừng hai mươi ba tuổi da trắng môi hồng, mày ngài mắt phượng, khuôn mặt trái xoan, máu tóc đen nhánh đan thành một búi phía sau, lại buộc thêm một dải lụa đen trông càng đẹp.
33 Thái Linh quả thật trong người rất mệt mỏi, chỉ một đêm mà người đã thấy tiều tụy đi nhiều. Trên gương mặt xinh đẹp của nàng hiện nét u buồn đau khổ, đó là những gì xuất ra từ trong trái tim đau khổ của nàng.
34 Mưa vẫn chưa ngớt, một mình đứng giữa hành lang, Trác Minh Quân ngoái đầu nhìn lại gian phòng của Quách Thái Linh chỉ thấy ánh đèn cháy leo lét, hai tấm rèm cửa sổ của nàng phất phơ trong gió đêm.
35 - Đứng lại!Trác Minh Quân thấy Thúy Liên định đi ra liền quát lại nói :- Cô nếu như muốn theo ta thì phải ở yên trong phòng này, dù trời sập xuống cũng không phải là chuyện của cô, còn nếu cô sợ liên lụy thì cứ đi đi.
36 Trong phòng tối om không thấy đèn đuốc gì. Trác Minh Quân đẩy cửa mới biết là không chốt bên trong. Đối với những người thân hoài tuyệt học và từng trải giang hồ như Trác Minh Quân thì bất cứ thay đổi nào dù nhỏ cũng sinh cảnh giác.
37 Hai người ra khỏi khu nhà trọ, tới trước hành lang rẽ sang tử lâu. Phí lão đầu đi trước, quay lại định nói gì thì nghe Quách Thái Linh ra lệnh :- Không được quay lại.
38 Ngôi lầu thật lớn, có đến hàng chục phòng. Quách Thái Linh và Trác Quân Minh sục sạo hồi lâu nhưng không thấy ai cả. Cuối cùng hai người đến trước một căn phòng khá lớn, cửa khóa kín, nhưng bên trong có tiếng người.
39 Nửa đêm. Trời tối đen, gió càng thổi mạnh. Gió Tây bắc thổi qua khe cửa vù vù giữa đêm đông hàn lạnh như cắt da cắt thịt. "Thái Gia khách điếm" chỉ toàn nhà tranh vách nứa cột tre, gió làm rung lên bần bật như sẵn sàng đổ ụp xuống bất cứ lúc nào.
40 Bấy giờ Trác Minh Quân gặng hỏi thấy Quách Thái Linh im lặng, khóe mắt hoe đỏ thì ngạc nhiên hỏi lại :- Tại hạ hỏi ai đã đưa hành lý và ngựa đến đây, sao cô nương không nói?Quách Thái Linh lắc đầu đáp :- Tôi cũng không biết nữa.