61 Khấu Anh Kiệt im lặng lắng tai chờ nghe Thành Ngọc Sương kể về ẩn tình của tiên sư. Nhưng qua một hồi lâu mới thấy Thành Ngọc Sương thở dài lên tiếng :- Ta bị sư phụ người viết giấy từ hôn buộc phải bỏ đi.
62 Nhưng hắc y nhân vừa rời khỏi mặt đất liền bị một luồng chấn lực đánh bật trở lại ngã ngửa ra. Khi hắn kịp định thần lại thì đã thấy Khấu Anh Kiệt đứng sừng sững ngay trước mặt, một chân giẫm lên ngực hắn.
63 Mặt hồ phản quang ánh nắng chiếu lên vách đá ven bờ thành những vòng sáng nhấp nháy nhìn thật vui mắt. Mấy con chim bói cá đậu trên những cành cây nhỏ vươn ra bờ nước chăm chú nhìn xuống mặt sông, thỉnh thoảng bay vụt xuống nghe bõm một tiếng, miệng cắp một con cá nhỏ trắng ngời ánh bạc tương phản với bộ lông xanh biếc của nó, bay trở về đúng nơi nó vừa xuất phát, nuốt vội con mồi vừa bắt được rồi tiếp tục công việc muôn thủa của nó.
64 Đó là một người bận Hoàng y, đầu đội nón lá, đang ngồi buông câu, dáng điềm nhiên như không biết việc gì đang xảy ra quanh mình. Người này ngồi ở một chỗ hõm của một ghềnh đá lớn sát với bờ sông, nếu Quách Thái Linh không bị đánh bay tới mỏm đá thì không sao nhìn thấy được.
65 Quách Thái Linh theo chân hoàng y nhân đến trong một khu rừng, đến ngay chỗ Quách Thái Linh để con ái mã Hắc Thủy Tiên, họ mới ngừng chân lại. Hoàng y nhân chỉ tay vào con ngựa thị ý muốn nàng nhanh lên ngựa rời khỏi đây.
66 Lại nói, Chu Không Dực không hề nao núng, chờ cho mũi lạt đâm tới điểm trước người mới xuất thủ điểm nhẹ ra một luồng chỉ lực. "Ko. . . ong" một tiếng, chiếc "Nga Mi lạt" bị bắn tung lên trời.
67 Đại sảnh đường "Bảo Lũy sảnh" treo tám ngọn hồng đăng hình lục giác nên sáng hơn trước đây nhiều. Giữa sảnh đặt một bộ bàn ghế phủ gấm rất sang trọng, trà nước đã được dọn ra chu toàn.
68 Ánh dương quang xuyên qua cành lá tạo thành những đốm sáng nhỏ in xuống mặt đất đung đưa theo từng trận gió. Bầu trời quang đãng, gió xuân hây hây, núi non muôn dặm lục biếc chen hồng, cảnh sắc thật mê nhân.
69 Quách Thái Linh chừng như qua một đêm không ngủ, từ nửa đêm đến thấu gà gáy nàng cứ trăn trở trên giường như người trong cơn bệnh, rồi cuối cùng mới vật vờ thiếp đi trong một giấc ngủ khó khăn.
70 Không lâu sau, chiếc thuyền câu trượt lên bãi Kim Sa. Người chèo thuyền là một lão chài quay nhìn đôi nam nữ nói :- Đến nơi rồi. Nhưng chỉ sợ hai vị rất khó đi xa thêm nữa.
71 Khấu Anh Kiệt thấy Thượng Khôi còn lưỡng lự, đanh giọng quát :- Ngươi có thổi không thì bảo. Thượng Khôi đành rút tiêu ra. Khấu Anh Kiệt lại nói :- Ta nhắc lại, phát tín hiệu bình thường.
72 Quả thật như vậy, đây là nhân vật khét tiếng ở Miêu Cương, có ngại hiệu giang hồ là Thanh Mao Thú Lê Thiết Hoằng. Quách Thái Linh chăm mắt nhìn chúng một lúc rồi ghé miệng vào sát tai Khấu Anh Kiệt hỏi :- Huynh có biết ai trong số mấy người khách đó không?Khấu Anh Kiệt hỏi lại :- Có phải lão nhân ngồi giữa hai thiếu niên là Thanh Mao Thú Lê Thiết Hoằng mà muội kể đã giao chiến với Chu Không Dực không?Quách Thái Linh gật đầu đáp :- Chính hắn.
73 Quách Thái Linh bám chặt ngay sau lưng không buông tha cho hắn, lúc ấy chỉ thấy nàng tung người thêm một cái lướt nhanh tới, trường kiếm trong tay lướt lên phát ra một luồng bạch quang nhằm thẳng vào lưng bạch y nhân.
74 Một vòi máu phun ra từ cổ họng Hộ Cửu U. Mắt mụ ta vẫn chưa nhắm lại, trừng trừng nhìn Khấu Anh Kiệt đầy oán hận như mụ ta vẫn còn sống. Cuối cùng thi thể mụ từ từ đổ xuống.