1 Đầu hạ. Ánh mặt trời nhu hòa theo cửa sổ hắt vào, dừng ở bóng dáng trước gương đồng, nữ tử một thân giá y đỏ thẫm, hai gò má hồng hồng, thẹn thùng vô hạn.
2 Tô Cẩn từ trong đau khổ tỉnh lại, trái tim vẫn còn truyền đến cảm giác đau đớn. Cha, nương. . . . . . Đại ca, chị dâu. . . . . . Mắt nàng còn chưa mở ra, lệ đã rơi đầy mặt.
3 “Có chuyện gì, huyên náo như vậy còn ra thể thống gì!”Binh lính cùng nhau trả lời,“Hồi Hầu gia, là tiểu thư của Tần tướng quân, nói là bằng hữu của Tô tiểu thư, muốn đưa nàng đoạn đường.
4 “Không được!” Triệu Thuần lắc đầu,“Hôm nay trước khi đi đón dâu, ta đã đến Hộ bộ, đem tên của nàng nhập vào gia phả Triệu gia. Hiện tại Tô Cẩn là thê tử danh chính ngôn thuận của ta.
5 Tô Cẩn đi lảo đảo ra khỏi đại môn Tô gia. Gắt gao ôm hai bình tro cốt, như là thứ quý trọng nhất trong sinh mệnh của nàng, nàng ngẩng đầu, cuối cùng nhìn thoáng qua đại môn màu đỏ thắm, ba chữ to phủ Thừa tướng nét bút cứng cáp hữu lực, không quay đầu lại rời đi.
6 Thời điểm Tần Tích trở lại Tần phủ mặt trời đã lặn. Trong phủ đã lên đèn, liền bữa tối cũng đã dùng qua, Thu Ý đỡ nàng xuống xe ngựa, nhìn Tần phủ được bao phủ bởi vầng sáng của đèn, trong lòng càng kiên định.
7 Tần Tích đẩy tay Tần phu nhân ra, khăn nhiễm máu nhất thời rơi xuống chân. Nàng đứng ngạo nghễ, lưng thẳng tắp, đôi mắt nhìn Tần tướng quân không vui không buồn.
8 Nói được câu đầu tiên, những câu sau sẽ càng dể nói hơn. Trương Viễn càng trấn định, kỳ quái liếc nhìn Vân thị, tiếp tục dựa theo lời Tần Tích hướng dẫn, nhẹ giọng nói,“Nô tài không dám nói dối, di nương nếu không tin, có thể đi Tịnh Từ Tự hỏi Tịnh Tâm sư thái, sư thái là người phật môn, chắc chắn sẽ không nói dối.
9 Vừa nghe lời này, Tần Tích nhịn không được đánh giá Tần San một lần nữa. Chỉ thấy dưới ánh nến là khuôn mặt xinh đẹp, thân hình thướt tha. Nhất là một đôi mắt thể hiện rõ sự quan tâm cùng lo lắng, giống như câu nói vừa rồi của nàng chỉ là tò mò bình thường!Nhưng mà, nàng lại biết, sự tình căn bản không giống như nàng tưởng.
10 Đôi mắt Tần San chợt lóe, ánh mắt nhìn Tần Tích thâm trầm hơn. “Nguyên lai muội muội đi Tịnh Từ Tự cầu hộ mệnh phù cho tổ mẫu?!” Tần San chùi nước mắt bên khóe mắt, liếc nhìn Tần Tích oán trách,“Muội muội thật là, đây là thật tốt chuyện a, sao phải che giấu.
11 “Ngươi còn có mặt mũi ngồi!”Mắt lão thái thái trợn lên. Ngày thường lão thái thái rất ít khi tức giận, Vân thị nghe lão thái thái sẵng giọng, trong lòng “lộp bộp”, thân mình bà cứng đờ, cái mông vừa mới ngồi lên ghế dựa bỗng chốc liền trượt xuống.
12 Ai dám cãi lại mệnh lệnh lão thái thái?!Hạ lệnh xong, tất cả mọi người cúi đầu, thầm nghĩ, lúc này phu nhân cùng nhị tiểu thư có lão thái thái làm chỗ dựa, thật sự đã xoay người.
13 Cùng lúc đó. Trong Xuân Hoa viện của Vân thị là một cảnh tượng khác. Trong Xuân Hoa viện ánh đèn sáng tỏ, giống như ban ngày. Đi vào, Vân thị gắt gao nhịn xuống không đập phá đồ đạc, dùng sức nắm khăn lụa trong tay, khăn lụa bị bà nắm thành một đoàn, bà dùng sức nắm, ngón tay đều trắng bệch.
14 Tần Tích cũng không có khóc thống khoái lâu. Thời điểm truyền tới tiếng bước chân, nàng đã lau nước mắt. “Tiểu thư, đại phu đến. ” Thu Ý đỡ Tần Tích đứng lên, Tần Tích nhìn thấy một nữ đại phu trung niên bộ dáng đoan chính lưng đeo hòm thuốc vào phòng.
15 Rất nhanh Thu Ý trở lại Thanh Phong Uyển. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt, kể lại mọi chuyện nghe được cho Tôn thị cùng Triệu ma ma. “Lý ma ma thế nhưng bị Vân thị thu mua.
16 Hôm sau. Thời điểm Tần Tích tỉnh lại mặt trời đã lên cao, biết hôm qua nàng cả ngày mệt mỏi, Thu Ý không cho người gọi nàng dậy. Tỉnh lại, Tần Tích thấy giường và phòng đều xa lạ, sửng sốt một lát mới cười khổ, nàng mộng, không tỉnh lại nữa.
17 “Nói cho ta chuyện về lục di nương. ” Thu Ý lại kinh ngạc nhìn Tần Tích, “Tiểu thư, người thật sự đã quên?” Chuyện về Lục di nương là đại sự trong phủ, là sự kiện đại oanh động của năm đó, hơn nữa chỉ mới sáu năm, có thể nói mọi người trong phủ đều biết.
18 “Tam tiểu thư luôn đối đầu với người, nàng ta lại được lão thái thái sủng ái, lúc này hồi phủ ngay thời điểm mấu chốt, tất nhiên là có chuyện. ” Tần Tích nâng chung trà trầm ngâm không nói.
19 “Nạp thiếp?” Tôn thị kinh ngạc nhìn Triệu ma ma, Triệu ma ma liền nhắn lại toàn lời của Tần Tích cho Tôn thị nghe, bà nhìn phu nhân mặt mày ảm đạm, than nhẹ, khuyên nhủ, “Phu nhân, nghĩ lại xem người đã sớm chết tâm với lão gia, như vậy hiện nay hắn muốn sủng ai yêu ai, cũng ảnh hưởng gì với ngài đâu? Chúng ta nên vì tiểu thư mà lo lắng a.
20 Tôn thị nhìn xuống con ngươi ánh lên một đạo mỉa mai, lại thuận theo gật đầu, “Vậy thiếp thân an bày cho các nàng ở Tĩnh Tâm Uyển, chổ đó ở trong phủ cũng được coi là khá.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50