1 Chương 1: Thu ThủyThiên Hạ bảo có Trọng Bích thai. (thai là đài)Mùa đông hàng năm, Vi Trường Ca sẽ dành phân nửa thời gian ở đây thưởng tuyết. Từ trên đài cao nhìn xuống phía dưới, ốc vũ lầu các san sát của Thiên Hạ bảo đều thu vào đáy mắt, ban ngày phủ tuyết, từ xa nhìn lại, cũng chỉ thấy một mảng xanh ngọc mông lung, như là lớp lớp ngọc bích.
2 Chương 1: Thu ThủyThiên Hạ bảo có Trọng Bích thai. (thai là đài)Mùa đông hàng năm, Vi Trường Ca sẽ dành phân nửa thời gian ở đây thưởng tuyết. Từ trên đài cao nhìn xuống phía dưới, ốc vũ lầu các san sát của Thiên Hạ bảo đều thu vào đáy mắt, ban ngày phủ tuyết, từ xa nhìn lại, cũng chỉ thấy một mảng xanh ngọc mông lung, như là lớp lớp ngọc bích.
3 Chương 3: Quỷ trấn“Vi Trường Ca, có phải ta đang nằm mơ hay không?”Tô Vọng Ngôn nhìn cảnh tượng trước mắt, thì thào đặt câu hỏi. Vi Trường Ca cười khổ —— mùa đông này, y vốn muốn tìm một nơi an tĩnh, cùng Tô Vọng Ngôn thong thả uống rượu bên lò sưởi, bất quá hiện tại xem ra là không có khả năng nữa.
4 Chương 4: Dạ điếmVi Trường Ca Tô Vọng Ngôn nhìn thấy, nhưng không nói lời nào, chỉ coi như không phát hiện. Vương Tùy Phong nói: “Xấu hổ, thực sự là xấu hổ! Ta chỉ biết là lúc mình đi ngủ vẫn còn tại phòng ngủ ở Kim Lăng, không hiểu sao vừa tỉnh lại đã ở đây? Thực sự là mạc danh kỳ diệu… Mã tổng tiêu đầu, ngươi tới đây thế nào? Có đầu mối gì không?”Mã Hữu Thái nhăn nhó mặt mày, chỉ nói: “Ta cũng như Vương đại tiên sinh, lúc ngủ còn ở trên giường mình, tỉnh lại thì phát hiện đã nằm trong một cái quan tài lớn rồi! Phi, mụ nội nó thật là xui!”Liền nghe Đằng Lục Lang ở bên âm trầm nói: “Ngược lại ta không nghĩ có gì xui xẻo cả —— vào quan tài, còn có thể tự bò ra, trải nghiệm như vậy cũng không nhiều, mấy lần sau vào lại quan tài, chỉ sợ không ra nổi nữa đâu.
5 Chương 5: Dạ xoaBắt đầu của sự tình này, là một đôi phu thê trẻ tuổi tới Trường Nhạc trấn. Toàn bộ mùa đông đó, việc làm ăn của khách điếm Quy Lai cũng không tốt cho lắm, mấy ngày liền lại còn đặc biệt lạnh.
6 Chương 6: Thu hồ hànhPhong tuyết lay động, thanh âm của một nữ tử, chầm chậm, nhẹ nhàng gọi: “Lăng tiểu thư… Lăng tiểu thư…” Tiếng gọi đó, nhất thời như là cực xa, nhưng nghe kỹ hơn thì lại như kề sát bên tai, từng tiếng tha tha thiết thiết, nghe vào trong tai lại không biết vì sao khiến người ta lạnh gáy.
7 Chương 7: Hình Thiên“Chờ chết?”Lai Quy khách điếm, Mã Hữu Thái hỏi ngây ngô. Đôi mắt Vi Trường Ca sáng lên, cười nói: “Ta đoán ý của Nguyệt Tương Tư thật sự chính là để cho Lạc phu nhân ‘chờ chết’.
8 Chương 8: Huyễn CảnhNgoại trừ Triệu Lão Thực vừa ra khỏi Trường Nhạc trấn liền tự về nhà, thì tám người còn lại đều đi theo Triệu Họa trên con đường hướng về phía Huyễn Cảnh.
9 Chương 10: Sát khí“Ta thật hối hận đã cứu nàng. ”Hoa Lộng Ảnh nhắm mắt lại, như là tự giễu, cười đến thê lương. “Hai mươi năm qua, mỗi lần ta nhắm mắt lại nhớ về dáng vẻ chàng hôm đó —— đứng trước mặt ta, lạnh như băng, nói rằng, ta thật hối hận đã cứu nàng.
10 Vĩ thanh: Cộng lỗi nhất mộng phù sinh*(*Lầm chung một giấc mộng vô định)Thiên Hạ bảo có Trọng Bích thai. Mùa đông hàng năm, Vi Trường Ca luôn dành phân nửa thời gian ở đó ngắm tuyết.
11 Lời cuối sách: Ta tìm đường về phía ĐôngCó một vị nam tử như chi lan. Tháng bảy năm đó, trải qua cuộc đấu tranh cung đình thảm khốc, nam tử từ kinh thành Lạc Dương tìm đường về thái ấp ở phía đông, đường qua Lạc Thủy.