1 Tác giả : Tuyệt Độc Độc ^^Văn án :GIÁO SƯ MỤC CỦA SINH VIÊN LẠCTrường Đại học B, gọi là trường nữ sinh cũng không đúng, mà gọi là trường nam sinh cũng không đúng.
2 An Nhiên phóng xuống giường, lấy đồ đi tắm ngay, ăn uống miễn phí thì cô luôn dẫn đầu. Buổi tối, An Nhiên mò ra siêu thị mua thêm đồ ăn vặt, mặc dù cách 2 hôm trước cô dõng dạc đứng trước mặt mọi người tuyên bố sẽ giảm cân.
3 -Các bạn đi học đầy đủ thật, nhưng có 1 bạn có vẻ rất ghét môn này thì phài “Lạc An Nhiên”. An Nhiên chưa bao giờ nghĩ cái tên cha sinh mẹ đẻ của cô khi được lão cầm thú này đọc ra từ miệng của lão thì lại mang mùi kinh khủng như vậy, An Nhiên đứng lên theo lời mời gọi của vị giáo sư yêu kính của cả lớp, cô cúi gằm mặt, tựa như muốn cắm mặt vào bàn, cô thiết nghĩ “nhất định sẽ có ngày cô mang theo con dao đến trước nhà lão ta cắt máu ăn thề sẽ hủy hoại thanh danh lão ta”.
4 William đáp :-Em vừa mở miệng ra thì tôi nghe toàn mùi thịt gà và tôm bay ra. An Nhiên muốn đấm vào mặt lão ta 1 đấm rồi cười to, nhưng thực tế thì lão ta đang cười hả hê vào mặt cô :-Uống không ?William đưa 1 hộp sữa ra cho cô, An Nhiên giựt lấy rồi cắm ống hút vào hút ngay, William nói tiếp :-Con người em thật phóng khoáng.
5 -Một con nhím thích xù lông bị tớ cán chết. Bách Tuấn cười ngặt nghẽo, Trân Trân và Hiểu Hi vào sau, thấy thầy William liền cúi chào lễ phép, Bội Kì cũng vào ngay sau đó, William nói nhỏ :-Các em cứ tập trung xem đi.
6 William nhướn mày :-Tôi sẽ gọi cảnh sát vì có kẻ điên phá chuông cửa nhà tôi. An Nhiên mặt sát khí ngay :-Là em ấn chuông, tại thầy không chịu ra sớm ấy chứ ?William bấm mật mã cổng rồi nói :-Tôi hơi say, nên ngủ hơi trễ, lần sau có tới thì tự vào đi.
7 An Nhiên nhìn chằm chằm rồi nói :-Vậy em chơi game sao đây ?William đáp :-Nghỉ vài hôm đi. Không chết được đâu. An Nhiên vội giải thích :-Hôm nay có sự kiện, tôi không thể không lên nha.
8 An Nhiên đương nhiên biết, nhưng cô bất giác muốn gây sự với anh, cô thấp giọng :-Em đói, mà tiền tháng này em mua thẻ game hết rồi. William đáp :-Theo tôi thấy thì người em toàn mỡ không, em nên rút chúng ra tiêu hóa đi.
9 An Nhiên khóc nhưng là cô khóc không ra tiếng, Thiện Tôn đưa cô đến kí túc xá, căn dặn vài câu rồi chào cô về. Đến tối, An Nhiên gom hết quần áo, máy tính sách vở của cô và chạy bộ đến nhà William, cô ấn chuông cửa nhà anh liên hồi, thấy anh đi ra, cô mừng rỡ như 1 chú chó con.
10 Về đến nhà, William lấy đồ ra khỏi xe rồi đưa cho cô mang dần vào nhà, còn anh thì cất xe vào gara. William đưa 1 túi đồ cho cô rồi nói :- Màu xanh là của em, màu trắng là của tôi.
11 An Nhiên ngồi nhìn anh rồi hỏi :-Thầy có bạn trai chưa ?William vừa nhìn máy tính vừa trả lời :-Có. An Nhiên lại chống cằm hỏi tiếp :-Vậy thầy là cong hay bạn trai thầy là cong ?William chồm tới lấy quyển tài liệu và nói :- Thẳng hết.
12 An Nhiên dùng số tiền tiết kiệm ít ỏi của cô mua một chiếc điện thoại mới, việc đầu tiên là cô hí hửng xin số của thầy Mục, không những không cho mà còn đả kích cô :- Tôi không thích đang trong nhà vệ sinh mà có người gọi đến.
13 Tan học, An Nhiên bị cả bọn Thiện Tôn ép đi mua sắm cho chuyến cắm trại ngày mai, thật sự thì cô hết sạch tiền tháng lẫn tiền tiết kiệm rồi, giờ mà đi nữa thì cô phải làm sao sống cho những ngày tiếp theo.
14 An Nhiên trố mắt nhìn anh, sau đó cô lại nghĩ «vậy là anh không biết Thiện Tôn là bánh bèo, cô phải lừa anh một chút xíu vậy, he he he, xem anh có thích cô 1 chút nào không ? », An Nhiên đáp hồn nhiên :-Là bạn học chung lớp, tên Thiện Tôn, là bạn từ bé của em.
15 William hỏi cô :-Mấy giờ rồi ?An Nhiên nhìn anh rồi nói :-Gần 6h rồi, anh đúng là thầy giáo lề mề …William lấy khăn trùm lên đầu cô rồi đẩy cô ra khỏi nhà tắm, An Nhiên phải thay lại đồ khác.
16 Thầy Mục đi rồi, Vu Tự cảm thán “anh đã cao 180cm rồi mà thầy Mục còn cao hơn cả anh”, mà cô bạn An Nhiên kia đáng yêu thật, đúng là kiểu con gái sôi nổi cậu thích.
17 Đáp lại anh chỉ toàn tiếng gió xào xạc trong tán lá um tùm, lúc nghe tin cô đi lạc 1 mình, phút chốc tim anh đập trật nhịp rất mạnh và cứ thế loạn cả lên.
18 -Bố mẹ tôi vừa đến đây vào sáng nay, tôi không muốn nhìn em lại chạy lung tung. An Nhiên trố mắt ếch ra nhìn anh :-À, vậy anh cho em đến kí túc xá trường đi.
19 An Nhiên giật chăn ra khỏi đầu, xung quanh hơi mờ nhạt, William cũng im lặng, nhưng mắt anh vẫn nhìn cô chăm chăm, như thể cô là thứ còn động đậy được trong đống cảm xúc nam nữ mà anh có.
20 Hi vọng mọi chuyện không tệ như trước nữa, một lúc sau thì Bội Kì cùng Trân Trân và Hiểu Hi nối đuôi nhau đi vào lớp, cả bọn nhìn An Nhiên đang cắm mặt xuống bàn liền hỏi thăm ngay :- Trông cậu thảm quá đi, bị Thiện Tôn nương nương hành hạ sao ?Thiện Tôn đứng dậy, giơ ngón cái chỉ xuống dưới đất và nói :- Bánh bèo An Nhiên hôm nay hết thuốc rồi, mấy cậu tranh thủ xả hận đi nha nha nha.