1 Tiết TửXuân hàn se lạnh. Gió xuân từ từ giống xuyên thấu qua cuối đông lạnh lẻo. Nhưng cũng lờ mờ quay quanh trôi theo,lần đầu mở ra xe hoa thơm ngátThiếu niên hướng bước đi tiến vào thư phòng.
2 Khuôn mặt tuấn tú kia vẫn giấu ở giữa kí ức của Vân Chu Tước. Nàng vẫn nhớ kỹ hình dạng hắn,giọng nói hắn. Lúc hắn nhìn nàng thì ôn nhu dáng tươi cười… Nam nhân trước mắt.
3 “Đừng…” Phong Nhật Lam chặt chẽ nắm lấy bạch đoạn. Tay dùng sức giật lấy. Liều mình muốn đem vật đoạt được hít thở một chút rồi kéo ra. Trong bóng đêm.
4 Nàng đoán không ra nam nhân trước mắt. Ngồi trong quán trà náo nhiệt, Vân Chu Tước yên lặng đánh giá người ngồi đối diện – Phong Nhật Lam. Nghĩ xem rốt cuộc hắn là dạng người nào?Có nên cùng hắn tiếp tục cuộc chơi.
5 Tất cả đều giống như che loạn rồi. Nàng như là bị mê hoặc. Giống như con rối gỗ bị hắn kéo đi. Rời khỏi chợ. Trở lại quán trà. Tiến vào phòng… Lờ mờ. Nàng biết sẽ phát sinh cái gì.
6 Hắn bế nàng mệt mỏi đi?Phong Nhật Lam khuôn mặt tun tú tươi cười. Nhẹnhàng luồn tay qua thắt lưng che khất ánh mắt Vân Chu Tước. Nhìn nàng ngủ rất say.
7 “Nghênh Tụ. ” Thấy một thân ảnh hồng nhạt chạy tới đây. Phong Nhật Lam giang hai tay. Khuôn mặt tuấn tú giơ lên tươi cười sủng nịch. Ôm tiểu cô nương vào lòng.
8 Đó là một khối ngọc bội hình vuông. Hình ảnh điêu khắc trên đó là một đôi uyên ương. Có một sợi tơ hồng xuyên qua. Cẩn thận kết thành một kết đồng tâm.
9 “Muội đến thăm huynh. Ly đường ca. ”_ Vân Chu Tước đứng ở trước bia mộ. Mâu quang thâm u. Nhìn tên trên bia mộ. Sau vài ngày chn chừ không quyết. Nàng vẫn đến.
10 “Lam ca ca, ca thật sự không tha thứ cho Vân tỷ tỷ sao?” Hương Ngênh Tụ mở to mắt, tò mò nhìn Phong Nhật Lam. Mấy tháng nay giang hồ vô cùng náo nhiệt.