1181 Sáng ngày hôm sau, asohon Kagetsu và chị em Lâm Liên, Lâm Dung ở trong khách sạn. Tiến hành thương thảo với các điều khoản cụ thể của hợp đồng với Joanie.
1182 -A! Dịch Trữ Hinh bất ngờ kêu lên, cũng khó trách được cô, bất ngờ có một người xuất hiện trước mặt, hơn nữa lại là một người da đen cao to vì vậy khó trách bị doạ một phen.
1183 Đường lớn Hoàng Gia Edinburgh là đường lớn trung tâm của thành Edinburgh cũ, từ Hữu thành Edinburgh đến cung điện Holyroodhouse cũng có người gọi nó là cung thánh giá chữ thập.
1184 Rooney xem rất chậm và tỉ mỉ, và thỉnh thoảng lại liếc nhìn bọn người Phương Minh Viễn. -Hai người là người Nhật Bản? Rooney lấy tay chỉ vào Asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly nói.
1185 -Thấy chưa? Joseph chỉ vào xe cảnh sát ở góc phố, hưng phấn nói : Lục yêu quý, ngươi xem 2 nguời mà cảnh sát Rooney đang dẫn đi kìa. Còn lại, toàn là đàn bà! Lục Thiên Hữu lại không cao hứng như vậy, bởi vì Lục Thiên Hữu biết, tuy Phương Minh Viễn và Trần Trung bị cảnh sát Scotland mang đi, nhưng ít nhất vẫn còn hai tên vệ sĩ bên cạnh.
1186 Cũng không mất nhiều thời gian, những người còn có thể đứng bằng đôi chân của mình cũng chỉ có 6 người Joseph, Lục Thiên Hữu, Vương Hoa Lập và Vương Đông Cường, anh Tăng, anh Lã, còn lại bao gồm cả những người trong kia đều nằm trên đường phố lạnh như băng.
1187 Thành phố Chương Châu thuộc một tỉnh phía nam Hoa Hạ, là một vùng đất cũng không lớn lắm. Nơi đây nhiều rừng rậm, diện tích đồng bằng số lượng có hạn cho nên từ xưa tới nay dân chúng nơi đây chủ yếu sinh sống bằng nghề buôn bán.
1188 -Đám người Lục Thiên Hữu bị bắt giam, không hề ảnh hưởng đến việc Phương Minh Viễn bọn họ du lịch ở Endinburgh. Mà so với những khu du lịch nườm nượp người trong nước, ở Scotland, du lịch càng là một kiểu hưởng thụ về tâm linh.
1189 Phương Minh Viễn trước tiên ngồi xuống, nhìn đồng hồ nói: -Ông Philip, bây giờ ông có thể nói cho tôi biết, ý của ông chứ? Trước mắt tôi vẫn đang trong thời gian nghỉ phép.
1190 -Rầm! Rầm! Nghe âm thanh truyền đến từ trong văn phòng Lục Văn Chương, các công nhân của ngành khai thác mỏ Hoa Tân từng người một câm như hến, tránh ra xa xa, để tránh trở thành tai bay vạ gió dưới sự tức giận của Lục Văn Chương.
1191 Lục Văn Hoa rời khỏi văn phòng của Lục Văn Chương với vẻ mặt trầm ngâm. Mà vào buổi chiều, Lục Văn Chương đem người rời khỏi Chương Châu, đi tới thành phố.
1192 Sau khi Hoa Hạ cải cách mở cửa, một thời gian rất dài đều thực hiện các tư tưởng của chính phủ về chính sách thay đổi kỹ thuật với thị trường không tồi.
1193 -Tham tán Hoa Hạ tại Anh? Phương Minh Viễn có chút ngạc nhiên, người của bộ ngoại giao sao lại cũng đến đây rồi. -Sau khi ông Ollila tới không bao lâu thì bọn họ cũng tới.
1194 Lục Văn Chương vẫn ngồi chồm hổm trên tấm thảm , ánh mặt chần chừ bất giác nhìn về phía Tiêu Lễ. Tuy rằng nói y không quan tâm đến chuyện chính trị quốc gia, ngay cả người lãnh đạo quốc gia hay chủ tịch tỉnh cũng chỉ biết một vài chức danh còn những cái khác thì không hề biết.
1195 Philip nhìn thoáng qua Lục Văn Chương, đúng lúc này cũng đưa mắt nhìn qua,mặt đối mặt cả hai đều cảm thấy bất đắc dĩ. Khó mà trách được cơn nóng giận của Phương Minh Viễn, đối với Lục Thiên Hữu là không thể buông tha nhất định phải đem xử lý theo pháp luật! Chuyện cũ của Lục Thiên Hữu thật sự khó coi, nếu nhóm bạn gái của Phương Minh VIễn rơi vào tay của Lục Thiên Hữu thì chắc chắn là sống không bằng chết.
1196 -Cái này thì Philip nghi ngờ chần trừ một lát, đưa mắt về phía Lục Văn Chương. Lục Văn Chương chần trừ một lát, nhưng vẫn không nói gì, Phương Minh Viễn hạ giọng nói: -Ba điều kiện này không còn đường thương lượng nữa.
1197 Chương 305: Trọng điểm chú ýOllila và Phương Minh Viễn bàn luận với nhau một mạch cho đến khi mặt trời xuống núi ở Phía Tây thì mới rời khỏiPhương Minh Viễn tiễn ông ta ra khỏi ngôi biệt thự, mắt dõi theo cho đến khi xe ông ta khuất về phía xa.
1198 Cái điều kiện hậu đãi như thế, lại được nói ra từ miệng những nhân viên quản lý cấp trung, đương nhiên sẽ làm rất nhiều người bán tín bán nghi, nhưng cũng có rất nhiều người vô cùng dao động trong lòng.
1199 Dịch: Nhóm dịch Quan Trường Nguồn: Mê truyện Phương Nhai vốn cho rằng, một đời của mình cũng trải qua thông thường giống như 1 người bình thường, tuy rằng cuộc sống ở trong tỉnh Tần Tây cũng hạnh phúc hơn rất nhiều đồng bào khác, nhưng lại không xuất hiện cuộc sống sung túc thoải mái , Chỉ bắt đầu từ cái năm mà Phương Minh Viễn đến thành phố, thì cuộc sống của anh cũng hoàn toàn thay đổi.
1200 Dịch: Nhóm dịch Friends Nguồn: Mê truyện Sau khi ở lại Phần Lan một tuần, chổ dừng tiếp theo của Phương Minh Viễn là Thụy Điển của vùng Bắc Âu, ở đây.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50