1141 Nhiệm vụ sản xuất dồn dập cũng khiến cho các nhân viên trong nhà máy có thu nhập vô cùng lớn. Hiện tại công nhân trong nhà máy điện tử Đức Quang ở quận Ly Sơn tuyệt đối là những người có thu nhập cao nhất, đi đến đâu cũng có thể ngẩng cao đầu hãnh diện.
1142 -Giám đốc Mã, anh thật sự quá khách sáo rồi! Lâm Khải Đông bước lên vài bước đưa tay ra nói. Tuy nói rằng Mã Đứa Tài chỉ là Giám đốc chi nhánh ngân hàng Công Thương khu vực Ly Sơn, mà xưởng điện tử Đức Quang muốn vay, thì sổ sách, tiền nong cũng như các loại thủ tục liên quan thường thường đều là ở bên ngân hàng Giao Thông, nhưng ngân hàng Công Thương cũng là một đại gia nghiệp, mạng lưới doanh nghiệp cũng rất nhiều, thực lực đứng đầu trong nước, cho nên, mặc dù giữa song phương không có quan hệ đối tác gì, nhưng Lâm Khải Đông cũng rất hứng thú quen biết một vị bằng hữu như vậy.
1143 Lúc lâu sau, hiệu ứng xôn xao bởi Mã Duy Hiên nhận ra được Vũ Điền Quang Ly mới qua đi, do sự nhiệt tình bắt chuyện của Lâm Khải Đông, đám người Mã Đức Tài mới ngồi xuống.
1144 -A! Đẹp quá! Ánh mắt của đám người Mã Đức Tài đều lưu lại trên chiếc di động trong chiếc hộp, không kiềm được mà phát ra âm thanh kinh ngạc. Tỉnh Tây Tần năm 96, điện thoại di động vẫn chẳng khác gì cục gạch lưu hành nhiều năm, nhưng mà cho dù là như vậy, cũng không phải ai cũng có được, hầu hết vẫn có nhiều người còn sử dụng máy nhắn tin.
1145 Có lẽ là do tiếng nói của Lâm Liên hơi lớn một chút, có thể là do bọn Lâm Dung ở trên luôn để ý đến chỗ này, Lâm Dung cùng với Asohon Kagetsuvà Vũ Điền Quang Ly từ trên lầu đi xuống -Ngốc quá, con đang nói những câu ngốc nghếch gì thế!Con gái không thể cả đời không lấy chồng được! Bà Lâm cười nói: -Cũng không phải bảo con phải lấy chồng ngay bây giờ, nếu như không hợp mẹ lại tìm cho con một người khác là được chứ gì! Lâm Liên cắn môi, nhất thời không biết phải làm thế nào cho phải! Phương Minh Viễn lúc này cũng cảm thấy bối rối, tất nhiên hắn biết vấn đề quan trọng bây giờ nhưng bản thân mình lại không thể cho Lâm Liên một danh phận nên cũng không tiện mở miệng ngăn cản.
1146 Cùng với sự phát triển không ngừng của sản nghiệp nhà họ Phương, mỗi năm thành tích đều có sự tiến bộ vượt bậc, đối với chuyện điều chỉnh lương bổng của những lãnh đạo cao cấp trong công ty vẫn cứ tiến hành điều chỉnh lên.
1147 Mã Đức Tài bây giờ vì đã bỏ lỡ cơ hội với Phương Minh Viễn mà hối hận không kịp. Còn Du Kiến Hoa thì càng kiên quyết là mình phải theo đuổi bằng được Lâm Liên.
1148 Có lẽ là đã nghe thấy tiếng dừng xe trong sân, một quân nhân khí phách hiên ngang đi ra từ trong phòng biệt thự nhà họ Phương, đúng là người được Phương Minh Viễn gọi là “Chú Triệu”, Thiếu tướng chủ chốt ban đầu của hải quân Nhai Châu, nhưng “Chú Triệu” hiện giờ đã bị điều vào Tổng bộ hạm đội Nam Hải, đảm nhiệm Phó trưởng tham mưu, trong quân đội thậm chí đã có tin đồn, quân ủy đã xem xét trong thời gian thích hợp, đưa ông ta lên chức Trung tướng.
1149 Phương Minh Viễn cười một lúc lâu nhìn “Chú Triệu”, đây chính là điểm thuận lơi của những người vượt thời gian, thêm phiền phức lớn nếu đã biết kết quả, đã biết đại khái quá trình sự việc, vậy thì đa số những thứ trung gian đều có thể đẩy ra ngoài, tất nhiên cũng có thể bố trí, để tránh phiền toái có thể.
1150 Chú Triệu hấp tấp đến, lại hấp tấp đi, luôn đến đi, khi năm mới đến, ông ta phải đem Phương Minh Viễn gặp ai, cũng không nói tỉ mỉ. Phương Minh Viễn đã hỏi hai lần, nhìn Chú Triệu vẫn không nói ra, cũng đi theo ông ta! Đứng bên ngoài cửa biệt thự, mắt nhìn theo chiếc xe Chú Triệu ngồi dần biến mất, lúc này hắn mới quay đầu đi về.
1151 Cũng vì lo lắng về gia sản của nhà họ Phương trên bản đồ kinh tế thành phố Phụng Nguyên càng lúc càng lớn nên có thể đưa suy nghĩ làm thế nào để nâng cao giá trị sản lượng của các doanh nghiệp khác của thành phố! Theo Phương Minh Viễn trong đất nước này luôn tồn tại những người có suy nghĩ tầm thường , đó là khi y phát hiện ra người khác có ưu điểm vượt trội hơn mình, lúc đó y không tự xem lại bản thân, tìm ra ưu thế của đối phương để đuổi theo.
1152 Thuận lợi trên con đường làm quan, hơn nữa Bạch Bình cũng hay giúp đỡ người anh trai này nê hiện giờ Bạch Lâm cũng sống trong một căn nhà lớn 7 phòng, 3 phòng lớn, ông cũng tự mình mua thêm 2 phòng ở 2 bên, và khai thông với nhau.
1153 Người mà Hạ Quân và Hạ Kiện, nhắc đến đúng là Từ Nịnh…, là con một của chú Phương Minh Viễn, Từ Tường là anh họ nhỏ nhất của Phương Minh Viễn, năm nay tốt nghiệp trường đại học công thương thủ đô, từ hai ba năm trước đây y đã muốn vào làm tại tập đoàn Carrefour.
1154 Cả nhà không đi ăn cơm ở bên ngoài. Tuy cách nhà Bạch Lâm không quá hai, ba trạm xe đã có một quán rượu, nhưng Phương Minh Viễn vẫn muốn quán rượu Phương gia cắt cử ra bốn vị đầu bếp cùng với rất nhiều đồ ăn, bày ra một bữa tiệc thịnh soạn ở nhà Bạch Lâm.
1155 Thiết lập một công ty phần mềm? dự định này tôi cũng chưa chắc chắn. Nhưng, sau này thứ đồ như máy tính sẽ phổ biến trong cuộc sống của chúng ta, nhận mấy cao thủ tinh thông máy tính, đối với bất kỳ công ty quy mô cỡ nào, đều cần thiết.
1156 Chương Quân Tử cười lớn, kéo tay Phương Minh Viễn, đi về vào trong viện. -Anh Nam, ba biết hôm nay anh đến, rất vui, ngay cả ăn cơm trưa, cũng ăn nhiều hơn nửa bát đấy! Chương Quân Tử vừa đi vừa nói.
1157 Những lời này của Chương Nguyên Bồi nói đến mức hai người chú Triệu và Chương Quân Tử nhìn vào ánh mắt Phương Minh Viễn với cái nhìn đầy sự khâm phục.
1158 Khi Phương Minh Viễn và chú Triệu đi ra từ nhà họ Chương, đã là 9h30 tối, nếu không phải đã tới thời gian nghỉ ngơi của Chương Nguyên Bồi, sợ rằng hai người vẫn không thoát thân.
1159 Lúc này, Phương Thắng và Từ Tường đã hấp tấp chạy đến ngoài cửa hộp đêm Vân Tiêu. -Chính là ở đây!! Từ Nịnh nói trong điện thoại chính là ở đây! Lúc này Từ Tường đã không điềm tĩnh như ngày xưa.
1160 Vu Thanh Sơn thầm giật mình kinh ngạc, tên này có thể lớn miệng nói ra có một chiếc Mercedes với kiểu dáng hiện đại nhất thay đi bộ, hiển nhiên tiềm lực tài chính của ông ta cũng rất dồi dào.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50