1161 -Anh là ai? Phương Minh Viễn bình tĩnh hỏi. Bất luận là kẻ nào, không rõ đầu đuôi thế nào mà bị đuổi cút thì đều không hề vui vẻ gì. Chú Triệu không một chút do dự, trong khi mọi người còn chưa có chút phản ứng kịp thời thì La Thiên Uy lại bị ăn vài cái tát, đánh cho La Thiên Uy nổ đom đóm mắt, khóe miệng chảy máu, đầu óc choáng váng ngồi bệt dưới đất.
1162 Tim của Vu Thanh Sơn dường như bị một bàn tay khổng lồ nào đó bóp chặt, trong phút chốc y dường như không thể thở nổi. Người đàn ông trung tuổi trước mắt nhìn qua rất bình thường vậy mà không ngờ lại là cha của Phương Minh Viễn, là con cả của Phương gia.
1163 Vu Thanh Sơn và La Thiên Uy quả thật phải khóc thét, sợ không nhớ lâu? Chỉ cần một vị Phó tham mưu trưởng, thiếu tướng hạm đội Nam Hải ngồi ở đây còn sợ không nhớ lâu được hay sao? Lẽ nào ngươi còn phải gọi thêm một vị Ủy viên Bộ chính trị mới được.
1164 Chu Nguyên Trọng lập tức đứng như phỗng, ông ta thật không ngờ mình lại có thể gặp lại Vu Khải Lập trong trường hợp như thế này! -Bác Chu! La Thiên Uy lập tức nhảy từ trên ghế xuống, kích động kêu to.
1165 Vu Khải Lập lúc này cũng đã lâm vào khốn cùng. Tuy rằng người yêu cầu Phương Thắng và Từ Tường dập đầu nhận tội là La Tiên Uy nhưng chính xác mà nói, Vu Thanh Sơn mới là người bị hại, thái độ của anh ta mới là quan trọng nhất.
1166 Phương Minh Viễn lại quay đầu nhìn Từ Tường, nói khẽ: - Dượng, con đang tính phái người đưa anh họ tới bệnh viện kiểm tra, tốt nhất là mong không có lưu lại vết sẹo nào, dượng có đi không? Từ Tường ánh mắt hằn học nhìn Từ Nịnh, Từ Nịnh chột dạ cúi đầu.
1167 Ba sắc bén mà trực tiếp nói đến suy nghĩ trong lòng, khiến Phương Minh Viễn không hề đề phòng xuống xe như chạy thoát thân có vẻ rất khốn đốn, da mặt hắn lại dày, cũng không ngại trực tiếp nói cho ba biết, hắn định lấy công lao vĩ đại của ông Vi Tước làm mục tiêu, phải xây dựng một hậu cung.
1168 Nhìn sắc mặt bất đắc dĩ của Phương Minh Viễn, Trịnh Gia Nghi không kìm nổi lấy tay che miệng khẽ cười, dưới ánh nắng mặt trời lộ ra vẻ đẹp khó tả. Ánh mắt của Trịnh Gia Nghi lại chuyển sang Asohon Kagetsu, Vũ Điền Quang Ly và chị em nhà Lâm Liên, tuy nói, cô ta luôn rất tự tin về vẻ ngoài xinh đẹp của mình, nhưng cô ta cũng không thể không thừa nhận, trước mặt bốn người phụ nữ, cô ta vẫn là người có áp lực khá lớn.
1169 Cuộc hành trình Âu Mỹ của đoàn người Phương Minh Viễn, từ ban đầu không hề thuận lợi như vậy. Khi bọn họ bay tới sân bay London, sân bay quốc tế bởi vì một trận tuyết rơi lớn đột nhiên xảy ra, nên không thể hạ cánh, may mà bọn họ đã từng hạ cánh thêm dầu ở Pháp, có đủ nhiên liệu, vì vậy dưới lời đề nghị của Phương Minh Viễn, máy bay đổi hướng hạ cánh xuống sân bay quốc tế Glasgow thành phố lớn nhất trong lãnh thổ Scotlanhd.
1170 Quả thật là có chút cảm giác là con heo đang bay trong không gian, không chỉ là Joanie Rowling có cảm giác như vậy, lúc này Phương Minh Viễn cũng có cảm giác giống như vậy.
1171 Phương Minh Viễn tất nhiên là không biết, vào lúc mình đang tính toán làm thế nào để có được bản quyền và quyền cải biên << Harry Poster>> từ trong tay Joanie Rowling, thì Trịnh Gia Nghi cũng đang tính làm sao để nhờ vào sức ảnh hưởng của hắn, giúp Joanie thoát khỏi khó khăn.
1172 Khách sạn mà Trịnh Gia Nghi chọn, mặc dù bên ngoài có vẻ rất bình thường không hề được để mắt đến trong thành phố, nhưng trang trí bên trong lại đậm đà phong cách của Scotland.
1173 Khi Joanie ôm đưa con gái Jessyca đến lúc đó đã là 5 giờ 30 chiều, trên đường Edinburgh sớm đã sáng đèn Chỗ bọn Phương Minh Viễn ăn cơm chính là phòng ăn dưới tầng trệt của nhà khách sạn.
1174 Thực ra Trịnh Gia Nghi đã xem xong từ lâu rồi, phần kém của cô ấy chỉ là hai phần kết cục cuối cùng. Nhưng vì muốn thể hiền tình yêu của mình với tiểu thuyết, làm cho Phương Minh Viễn càng coi trọng cuốn tiểu thuyết này Trịnh Gia Nghi cố tình làm giảm tốc độ của mình.
1175 George. Lennon. Stahl là một toà soạn ở Manchester, ông chủ của toà soạn Stahl mới thành lập chưa được ba năm này là một người đàn ông da trắng đã 45 tuổi.
1176 Phương Minh Viễn không hề nhớ ở kiếp trước Rowling rốt cục đã xuất bản bộ tiểu thuyết Harry Potter và hòn đá phù thuỷ ở nhà xuất bản nào nữa. Nhưng hắn ta lại nhớ lần đầu tiên Harry Potter và hòn đá phù thuỷ xuất bản chỉ có vẻn vẹn 500 quyển, có điều dù là như vậy thì Joanie vẫn vì thế mà vui vô cùng.
1177 -Joanie, ngài Stahl làm sao thế? Hai người không kí được hợp đồng à? Diana hỏi với vẻ mặt khó hiểu. Joanie gật đầu nói: -Diana, đúng là bọn chị không kí được hợp đồng.
1178 Khi bọn Phương Minh Viễn từ nhà Joanie trở về đã là hơn mười giờ tối, trên đường đã không còn bao nhiêu người rồi. Vợ chồng Diana đích thân tiễn bọn họ về đến tận khách sạn, Joanie và Jessyca cùng đi, tối nay bọn họ cũng sẽ ở lại khách sạn này.
1179 Cho tới lúc này, Phương Minh Viễn bọn họ mới thấy rõ khuôn mặt chính diện của người phụ nữ này, quả nhiên là một khuôn mặt thanh thoát, khiến người ta thấy đặc biệt yêu thích, chẳng trách bị ba chàng thanh niên quấy nhiễu.
1180 Lục Thiên Hữu, Vương Hoa Lập và Vương Đông Cường không hẹn mà cùng âm thầm mắng trong lòng một tiếng “Quỷ hút máu”! Joesph rất rõ ràng là đang thuận thế mặc cả.