1 Thời tiết tại thành phố S có vẻ bớt nóng nực hơn Hồng Kông một chút, tia nắng giữa trưa tràn đầy ấm áp đúng là hợp ý người.
Ở trong cửa hàng đã thử gần bốn bộ lễ phục rườm rà, Dung Tư Hàm mới nhìn thấy người phụ nữ đang ngồi trên sofa nhẹ nhàng gật đầu.
2 Anh nghe được lời nói của cô ngược lại không giận, ngón tay chậm rãi mơn trớn làn da mịn màng của cô: “Buổi chiều anh nên làm thêm ba lần. ”
Cô nhìn anh cười nhạo một tiếng: “Ngựa đực.
3 Nơi tổ chức hôn lễ của Dung Tiễn và Cù Giản thật khiến người ta chấn động.
Nhìn ra bãi cỏ ở phía sau giáo đường là những khóm hoa hồng trắng, tất cả đều được bày biện rất thanh nhã, khi Dung Tư Hàm đi đến cửa trông thấy cảnh tượng này trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc không nói nên lời.
4 Tiệc cưới được tổ chức tại khách sạn Thành Đông, Dung Tiễn sợ Dung Tư Hàm uống nhiều rượu sẽ làm hại dạ dày, vì thế đặc biệt đổ ra hai phần ba rượu vang trong chai, thay bằng nước ngọt.
5 Thẩm Chấn Thiên ở một đêm tại một khách sạn nhỏ trong thành phố S, sáng hôm sau anh ta cùng Dung Tư Hàm bay trở về văn phòng Sở Tư Pháp, hai người vừa đến ngoài cửa phòng thì nghe được bên trong đang thảo luận bừng bừng khí thế.
6 Chuẩn bị vài ngày, rốt cuộc tới lúc ra tòa án.
Vách tường sơn nước sơn màu vàng sẫm, từng hàng ghế ngay ngắn gọn gàng, viên chức có mặt trong tòa án đều nghiêm trang, đám người dự thính lặng ngắt như tờ.
7 Trước đây Phong Trác Luân đều ở nước Pháp, sau khi quay trở về Hồng Kông năm ngoái anh mới mua căn hộ này, nó vốn nằm trên tầng cao nhất tại một tòa nhà cao cấp, nhất là trong phòng khách có một loạt cửa sổ sát đất, cả bầu trời đêm và thành phố rõ ràng ngay trước mắt, vô cùng rung động, lại khiến người ta mê say trong dục vọng.
8 Đêm qua giáo dục nghiên cứu cao thâm quá vất vả, khi vừa tỉnh lại Dung Tư Hàm cảm thấy trời bên ngoài đã sắp tối sầm.
Phong Trác Luân còn chưa trở về, căn hộ im ắng, nhưng bụng cô lại không cảm thấy đói, cô cuộn chăn ngồi dậy ngơ ngẩn một hồi, trong lòng suy nghĩ muốn gọi điện thoại cho anh, điện thoại của Thẩm Hạnh đúng lúc gọi vào.
9 “Đồ rùa rụt cổ! Tôi nhất định phải tố cáo anh! Tố cáo anh tội cưỡng hiếp! Bà đây sẽ đích thân lên tòa án, tiễn anh vào trong tù mười năm!” Thẩm Hạnh xông trận, bàn tay đã túm chặt tóc của Đường Thốc, mắt cô đỏ ngầu hung dữ mắng chửi, sau vụ phong lưu Đường Thốc nhất định chết thảm, bị Thẩm Hạnh túm chặt anh ta chỉ biết ríu rít cầu xin, Thẩm Chấn Thiên cau mày nhìn hai người họ, sắc mặt tái mét lại sứt đầu mẻ trán.
10 Màn đêm như gần như xa, đặc biệt thanh tĩnh, La Khúc Hách mở cửa xe bước xuống, đi mấy bước liền tới trước mặt cô.
“Sắc mặt em không tốt lắm. ” Hắn cúi đầu nhìn kỹ cô, âm thanh trầm thấp mà dịu dàng, “Không thoải mái chỗ nào?”
Dung Tư Hàm không biết nên nói gì với hắn, cô cầm va ly im lặng đứng đó.
11 Có lẽ có người tình nguyện chết vì súng đạn còn hơn bị dìm trong nước.
Đó là một cảm giác hô hấp bị ép ngừng lại, là một cảm giác lăng trì trơ mắt chờ cái chết.
12 Đường Thốc rầu rĩ nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của Thẩm Chấn Thiên, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Thẩm Chấn Thiên cùng anh ta đi ra khỏi bệnh viện, cách một đoạn đường dài thì bỗng nhiên dừng bước, Thẩm Chấn Thiên quay đầu trầm giọng mở miệng: “Người ban nãy, cậu quen biết sao?”
Hai chân của Đường ngốc nghếch mềm nhũn, anh ta ép bản thân đừng rít lên, trầm ngâm một lát rồi mới dè dặt nói: “Tôi…tôi là trợ lý của anh ta.
13 Bàn tay La Khúc Hách vừa động, lấy con dao nằm trên đĩa cắm vào bên phải vách tường trắng xóa.
La trạch rất lớn, trong không gian trống trải, âm thanh bén nhọn của con dao gọt qua gỗ nước sơn đặc biệt rõ ràng.
14 Thẩm Chấn Thiên đứng ngoài cửa, nhìn thấy Phong Trác Luân và Dung Tư Hàm ở bên trong, khuôn mặt như băng đá của anh ta không hề cho thêm biểu cảm.
Thẩm Hạnh đứng bên cạnh anh ta đương nhiên không bình tĩnh như vậy, ánh mắt Thẩm Ultraman dừng trên khuôn mặt hào hoa phong nhã của Phong Trác Luân suốt một phút đồng hồ, sau đó nghiêng đầu tỏ vẻ tiếc nuối nhìn ông anh của mình.
15 Trung thu là tháng mọi người đoàn viên.
Gió đêm xào xạc, thời tiết hanh khô cuối hè pha lẫn với cảm giác mát mẻ của đầu thu phả trên làn da mát rượi mà thoải mái, Phong Trác Luân ôm Dung Tư Hàm ngồi trên đùi mình, lẳng lặng hôn môi quấn quýt, chưa đến một lúc cô đã cắn môi anh rồi bỗng dưng bật cười.
16 Edit: Ngưng Tâm / Beta: Sam
“Chắc là không biết. ” Dung Tư Hàm lắc đầu, nhìn tấm ảnh dần dần biến mất trong ngọn lửa, cô nhíu mày, “Tớ chưa từng nói bất kỳ chuyện gì về anh ta với ai, bây giờ tớ và anh ta không còn quan hệ nào cả, anh ta cần gì tốn công động tới tớ.
17 Edit: Ngưng Tâm / Beta: Sam
La Khúc Hách nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, bờ môi mỏng sắc bén mở ra: “Chỉ cần em mở lời, cái tên Chung Thành này thậm chí ngay cả vụ án này từ nay về sau cũng không gây khó khăn cho em nữa.
18 Edit: Sam
Giọng nói khẽ khàng của Milk nghe ra càng rõ ràng hơn trong bóng đêm, bàn tay Dung Tư Hàm bị buông ra dần dần lạnh thấu lòng bàn tay, ngón tay cô giật giật, ánh mắt ảm đạm nhìn nữ minh tinh loli thời đại mới trước mặt.
19 Edit: Sam
Phong Trác Luân vốn đang hơi khom lưng lắng nghe Milk bên cạnh nói chuyện, lúc này ánh mắt anh vừa dời chuyển bước chân lập tức ngừng lại.
20 Edit: Sam
Mặc dù anh không mang khí thế lạnh băng u ám bức ép người khác, nhưng lời nói sắc bén hờ hững lại thực sự khiến cho mấy vị bác sĩ không dám thở mạnh.