Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tru Tiên 2

Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 192
Chương mới nhất: Chương 129: Hoàn Trả (1)
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Nguồn chương 125 -> sau : facebook. com/fanfictt2/Thần Châu hạo thổ rộng lớn vô biên, tuy có ức vạn nhân khẩu, nhưng dọc ngang muôn ngàn dặm vẫn không thể đi hết toàn bộ đất đai của hạo thổ.

Danh sách chương Tru Tiên 2


Chương 100: Cảnh Trong Đêm

161 Tru Tiên IITác giả: Tiêu Đỉnh đọc truyện mới nhất tại. Chương 100: Cảnh trong đêmDịch giả: Diệu YênBiên tập: Diệu YênNguồn: Bachngocsach Cảnh ban đêm dần dần thối lui trước ánh sáng ló dạng của ngày mới.


Loading...

Chương 101: Điều Kiện

162 Vương Tông Cảnh tản bộ trên đường, đón lấy những tia nắng ấm áp của ngày mới. Nhìn về phía chân trời xa xa, hai mắt hắn khẽ híp lại. Sau một đêm náo động điên cuồng mới được yên lặng trong chốc lát, giờ phút này thành Lương Châu cũng từ từ náo nhiệt trở lại.


Chương 102: Nhận Lời

163 Chương 102: Nhận lờiVương Tông Cảnh nhìn Ba Nhạc không nói gì, chỉ khe khẽ lắc đầu, Từ Mộng Hồng cùng Tây Môn Anh Duệ bên cạnh cũng nhíu mày, chỉ có Ngao Khuê cười nhạt một tiếng, tiếng cười mang theo vài phần ác ý, hắn đứng bên cửa lớn tiếng nói: “Ngươi biết cừu nhân của ngươi có bao nhiêu sao? Ngươi biết tối ngày hôm qua có bao người đến Ba gia sao? Ngươi bây giờ ra đường tùy tiện chỉ mười người trong cái thành Lương Châu này thì cũng ít nhất năm người trong số đó có thể là cừu nhân của nhà ngươi, biết không? Ha ha ha ha…… Giúp ngươi giết cừu nhân, điều đó khả thi sao?”Lần này, Từ Mộng Hồng cùng Tây Môn Anh Duệ cũng không có ngăn cản Ngao Khuê, ngay cả Vương Tông Cảnh cũng trầm tư một hồi, nhẹ giọng nói với Ba Nhạc: “Hắn mặc dù nói khó nghe, nhưng ý tứ trong lời nói cũng không sai, chuyện này chúng ta làm không được.


Chương 103: Nam Hài

164 Chương 103: Nam hài“Sao mấy ngày nay tự nhiên ngươi chăm đến nơi này của ta vậy?” Lão chưởng quỹ Hương Tửu Cư có chút bất đắc dĩ nhìn Vương Tông Cảnh đang ngồi dựa lưng vào tường ở bàn bên kia.


Chương 104: Hiểu Lầm

165 Chương 104: Hiểu lầmBa Nhạc cũng sợ hết hồn, nhất thời cảm thấy đầu óc trống rỗng, mấp máy miệng lại không nói được ra lời. Nam hài kia sờ sờ cái đầu tròn của mình, suy nghĩ một chút, nhanh như một làn khói đã chạy tới bên người Ba Nhạc, vươn bàn tay trắng trẻo mũm mĩm đặt lên trán nó, xoa lên xoa xuống, ngoài miệng nói: “Ngươi bị bệnh sao?”Từ trong lòng bàn tay nhỏ xíu kia, một dòng khí tức ôn hòa mà ấm áp truyền đến thái dương Ba Nhạc, nó theo bản năng lắc lắc đầu, cũng không biết tại sao đột nhiên cảm thấy trên người ấm áp hơn một chút.


Chương 105: Lợi Hại

166 Chương 105: Lợi hạiRảo bước đi trên con đường mòn, Vương Tông Cảnh ngẩng đầu nhìn sắc trời, chỉ thấy mây trắng nhẹ bay, trời cao xanh thẳm, xa xa phía chân trời là dãy Man Sơn hung vĩ, từ chỗ hắn đứng có thể thấy rõ đỉnh núi lập lờ ẩn hiện giữa màn sương khói trắng như tuyết kia.


Chương 106: Quay Đầu

167 Chương 106: Quay đầuTrong miếu Thổ Địa cũ nát, vì nửa bức tường bị đánh sập, đá vụn bụi bặm đầy đất khiến ngôi miếu vốn dĩ không rộng lắm lại càng thêm chật chội.


Chương 107: Chiếu Cố

168 Chương 107: Chiếu cố“Đệ tử Thanh Vân Môn?” Trong ngôi miếu Thổ Địa cũ nát đã sập hơn một nửa nhất thời lặng ngắt như tờ, sắc mặt mọi người hết sức khó coi, qua một hồi lâu, cũng là Tây Môn Anh Duệ mở miệng đầu tiên hỏi Ngao Khuê: “Ngươi không nhìn lầm chứ?”Ngao Khuê lắc đầu, thanh âm mang theo một chút do dự, nói: “Không biết……”Tây Môn Anh Duệ nhìn hắn một cái, bỗng nhiên nói: “Mấy năm qua hầu như chúng ta đều ở cùng nhau, do có quan hệ của tông môn cho nên trước giờ đều ẩn núp mấy đại phái chính đạo đặc biệt là Thanh Vân Môn, chưa bao giờ cùng bọn họ giao thủ.


Chương 108: Bóng Đen

169 Chương 108: Bóng đen“Ba Hùng?” Ba Nhạc cẩn thận ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng lắc đầu, nói: “Chưa từng nghe qua trong nhà có người như vậy. ”Vương Tông Cảnh im lặng không nói gì, chỉ dựa lưng vào vách tường, nhìn tán bạch dương đong đưa ngoài cửa miếu, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá vẽ trên mặt đất những bóng người như đang nhảy múa, hắn tựa hồ hiểu ra điều gì, lại như nhớ lại điều gì, nhưng cuối cùng cái gì cũng không rõ.


Chương 109: Giúp Đỡ

170 Chương 109: Giúp đỡKhông biết từ lúc nào trời đêm đã lấp lánh ánh sao, thương khung như được khảm những viên bảo thạch sáng rực rỡ, đang từ trên cao quan chiếu nhân gian mờ mịt, nhìn cảnh bi hoan ly hợp vĩnh viễn không ngừng của hồng trần.


Chương 110: Nhãn Thục (nhìn Quen Mắt)

171 Chương 110: Nhãn thục (Nhìn quen mắt)Đêm tối,Thành Lương Châu chìm trong màn đêm vô tận, nhưng nếu cẩn thận nhìn kỹ, người ta sẽ phát hiện dưới bóng đêm âm trầm, ngẫu nhiên có vài thân ảnh quỷ dị xuyên qua xuyên lại, lai lịch bất minh, không rõ mục đích.


Chương 111 : Suy Đoán

172 Chương 111: Suy đoánVương Tông Cảnh đương nhiên cũng không đi xa, sau khi ly khai hậu viện, hắn lặng yên không một tiếng động mượn màn đêm yểm hộ, ẩn thân tại một cây đại thụ đã bị thiêu rụi một nửa bên cạnh bức tường hậu viện đổ nát, sau đó lại một lần nữa quay đầu hướng tòa tiểu lâu nhìn lại, xa xa chỉ thấy hai nam hài đang đứng nói chuyện.


Chương 112 : Chết Rồi

173 Chương 112: Chết rồiMàn đêm bao phủ, che đậy vô số địa phương âm u, không biết có bao nhiêu bí mật cũng đồng thời ẩn giấu trong mảnh hắc ám đó. Sau khi Trương Tiểu Phàm cùng Vương Tông Cảnh một trước một sau ly khai phế tích tòa phủ đệ Ba gia, từ một góc hẻo lánh trong thành Lương Châu, trên một con đường khác dẫn đến Ba phủ, hai nhân vật thần bí xuất thân từ Bắc Địa Thiên Long Điện đang nhìn chăm chú phiến phế tích này.


Chương 113 : Tâm Thuật

174 Chương 113: Tâm thuậtThanh Vân Sơn, Thông Thiên Phong. Đã bao tuế nguyệt trôi qua vẫn không có gì thay đổi, hôm nay trên Thông Thiên Phong vẫn là một mảnh an tĩnh, dưới trời xanh mây trắng, bên cạnh là Vân Hải, Hồng Kiều, nơi đây thoáng như nhân gian tiên cảnh bình yên.


Chương 114 : Nguy Cơ

175 Chương 114: Nguy cơNội thành Lương Châu, miếu Thổ Địa. Ánh sáng xuyên qua những khe vỡ trên tường, lưu lại trên mặt đất bụi bặm vài đạo quang ảnh chập chờn như muốn thông báo với những người ở đây rằng một ngày mới đã bắt đầu.


Chương 115 : Mưu Đồ

176 Chương 115: Mưu đồBỗng nhiên xa xa truyền lại một tiếng cười nhẹ, phá vỡ bầu không khí trầm mặc nơi đây, chỉ thấy Kim Bình Nhi mỉm cười trở về, Từ Mộng Hồng theo sau nàng, một đường về đến bên cạnh mấy người Vương Tông Cảnh.


Chương 116 : Nhớ Nhà

177 Chương 116: Nhớ nhà“Sự tình Bàn Cổ Đại Điện lần này là thật. ”Sau khi vào trong miếu Thổ Địa, Từ Mộng Hồng gọi ba người Vương Tông Cảnh đến bên cạnh, vừa mở miệng đã đưa ra một kết luận chắc nịch, khiến ba nam tử đứng quanh nàng đều lắp bắp kinh hãi.


Chương 117 : Con Khỉ Thối

178 Chương 117: Con khỉ thốiTần Vô Viêm cùng Hạ Hầu Qua một trước một sau rời đi, nhìn phương hướng bọn hắn ngự không cũng không phải Tây Man Sơn mà hôm nay người người chú ý, điều này khiến Kim Bình Nhi có chút kinh ngạc.


Chương 118 : Cảnh Cáo

179 Chương 118: Cảnh cáo“Xèo…xèo! Chi chi chi!”Tiểu Hôi gầm gừ liên hồi, nhe ra hàm răng trắng ởn của nó, nhìn bộ dáng có chút tức giận, đối với vị tuyệt sắc nữ tử thiên kiều bách mị kia tựa hồ không chút khách khí, xem ra rất không hài lòng khi bị gọi là “con khỉ thối”.


Chương 119 : Vây Cốc

180 Chương 119: Vây cốcDãy Man Sơn sừng sững tọa trấn cả vùng đất Lương Châu, trải dài vạn dặm về hai hướng đông tây, giống như một con cự Long vắt ngang mảnh đất hỗn loạn tàn khốc này, hùng vĩ vô cùng.


Loading...