141 Dịch giả: Phượng Vũ Biên tập: Phượng Vũ Nhóm Dịch: Đội Dịch Từ Thiện Nguồn: BachNgocSach “Phi phi phi, phi phi, phi phi phi. . . . . . ” Một loạt những tiếng phun nước miếng vang lên trong phòng bếp trên Đại Trúc Phong.
142 Gió mạnh đập vào mặt, sương trắng càng lúc càng gần, chỉ nghe tiếng xé gió, sau đó là vô số bóng đen xông vào trong làn sương mù mỏng. Sâu trong sơn cốc, tại một nơi sâu trong u cốc quanh năm bị sương mù bao phủ, hầu hết các địa phương nơi này đều mang khí tức âm trầm, nhưng đối với với đám đệ tử Âm Ma Tông quanh năm tu hành thì cũng không có nhiều ảnh hưởng lắm.
143 Pháp quyết đồng thời thi triển, ánh sáng màu lam tỏa ra, trong động phủ giữa trời gió tuyết, hai người đồng thời cùng xuất ra pháp thuật kỳ dị giống nhau lên Long Châu.
144 Mới bước vào huyệt động đã ngửi thấy bên trong tràn ngập một cổ hơi thở tanh hôi, hoàn toàn khác so với những huyệt động xung quanh, nguyên nhân hẳn là do Hắc Sát Cự Nha sống ở đây.
145 Thiên Âm Tự, Thanh Vân Môn!Trong sơn cốc tĩnh mịch qua một khoảng thời gian như vậy đã hoàn toàn biến thành một mảnh yên lặng như tờ. Mấy trăm năm qua, hai môn phái này đã hô phong hoán vũ, tung hoành bễ nghễ khắp dải đất Thần Chây này, trong thiên hạ nào có kẻ nào không nghe nói đến.
146 Đây là một quán rượu không lớn, cánh cửa gỗ đã được mở ra, phía trên có thể thấy được những vết loang lổ, hẳn là đã rất lâu rồi. Trên tường ở hai bên cũng có bốn chiếc cửa sổ được mở ra, đều được chống lên bằng những thanh gỗ, để cho ánh nắng mặt trời xuyên vào trong quá rượu, hơn nữa phía sau còn có thể thấy được một cái sân nhỏ, cũng có cửa sổ mở ra, trước sau rất là thông thoáng sáng sủa.
147 Trong sơn cốc tĩnh mịch, Ngao Khuê đang đi đi lại lại trong sơn động đầy vẻ lo lắng giống như kiến bò trên chảo nóng, không thể nào yên tĩnh dù chỉ một phút.
148 Trên vách núi hiểm trở trong một u cốc. Ngẩng đầu nhìn lên, bên dưới trời xanh là dãy núi Man Sơn hùng vĩ chắn ngang phía trước, giống như một bức tường thành cao ngất, che chắn bão cát và băng tuyết đến từ phía bắc, giúp cho bên dưới chân núi phía nam Man Sơn bừng bừng sức sống.
149 Từ trong ngõ nhỏ cuối phố vọng ra tiếng thở dốc nặng nề, một nam nhân nửa người nhuộm đỏ máu tươi đang trốn trong góc. Cả người hắn rũ rượi dựa vào vách tường.
150 Âm Ma Tông từng xuất hiện rồi biến mất trên địa bàn của tu đạo giới Lương Châu, thời gian này ước chừng khoảng mười năm. Tất nhiên, không thể nói bọn họ là thứ bèo dạt mây trôi, chẳng qua bởi vì bọn họ trải qua một thời gian dài nhưng lại không có được một cái sơn môn tốt mà thôi.
151 “Hồng tỷ” Ba người cùng nhau lên tiếng. Mấy ngày không gặp, thân thể Từ Mộng Hồng dường như gầy hơn một chút, gió thổi làm áo hồng lay động, khiến cho người ta cảm thấy nàng như có thêm vài phần tiều tụy.
152 Quán rượu nhỏ nhỏ trước kia lúc này nhìn lại vẫn không có gì khác biệt, vẫn an tĩnh như vậy, vẫn khung cửa sơ sài cùng cảnh vật hoang vắng phía trước, cửa sổ vẫn được mở lên, lão chưởng quầy vẫn ở phía sau quầy ngủ gà ngủ gật, rồi tiếng gà vịt kêu bên trong tiểu viện ngẫu nhiên truyền ra, tất cả những thứ đó dường như lộ ra một cỗ hương vị không tranh với đời.
153 “Trong tay Ba gia?”Từ Mộng Hồng gật gật đầu, lại bồi thêm một câu, nói: “Tưởng lão đầu nói vậy”Vương Tông Cảnh và Tây Môn Anh Duệ liếc mắt nhìn nhau thì Ngao Khuê đã mở miệng hỏi: “Cái lão Đại Oảnh Lâu kia ấy hả?”Từ Mộng Hồng “Ừ” một tiếng, nói: “Tưởng lão đầu và chúng ta xem như quen biết, thường ngày vẫn bán tin tức trong thành Lương Châu này, nếu lão đã nói như vậy thì hơn một nửa cũng có lý do của nó.
154 Tru Tiên II - Chương 93 Quán trà Đả tự: tunglamthp Một đêm cứ như vậy lặng lẽ trôi qua, trong màn đêm tuyệt nhiên không còn một động tĩnh nào, mọi người chỉ lẳng lặng theo dõi, không ai muốn lên trước tiên, do vậy đến cùng tất cả mọi người đều không ai lên, nhìn trời đã dần sáng, ai nấy đành lặng lẽ thối lui.
155 Tru Tiên II - Chương 94 Hòa thượng Đại Oản Cư, trong phòng chữ Bính. Ánh mặt trời chiếu lên lan can khung cửa sổ, từ đây có thể nhìn thấy trên đường người đến người đi chen chúc nhộn nhịp, còn có những thanh âm huyên náo truyền từ lầu một lên không ngớt, có người giọng trầm thấp, có người cao giọng bàn tán, nhưng cẩn thận lắng nghe, sẽ phát hiện mọi người đều đang bàn luận về Bàn Cổ Đại Điện, mà tiêu điểm của các cuộc bàn tán tựa hồ chính là sự tình phát sinh tại Ba phủ vào đêm hôm qua, cũng không có gì hơn ngoài lời đồn đại Ba gia Lương Châu đạt được một mảnh bí cuốn trân quý, lại có người nói đêm qua Ba gia phòng thủ sâm nghiêm, rõ ràng là trong lòng có quỷ, xem ra mảnh da đó chắc chắn trong tay Ba gia; lập tức có kẻ cười lạnh, nói đổi lại nếu là ngươi gặp loại tình huống này, chẳng lẽ không giữ bí mật cho riêng mình mà đi mở rộng cửa nhà mời thiên hạ đến tìm? Lắng nghe chốc lát, Tây Môn Anh Duệ cầm chén trà trong tay nhấp một ngụm, miệng chậc chậc tán thưởng, lại nói: “Xem ra Ba gia lần này đúng là đứng mũi chịu sào rồi.
156 Tru Tiên II - Chương 95 Bóng đêm Đả tự: tunglamthp - Vương Tông Cảnh dừng lại, ánh mắt lóe lên, sau đó chậm rãi xoay người nhìn hòa thượng mập mạp đang đứng phía sau, mặc dù trên mặt còn mang theo vẻ mỉm cười, nhưng không biết tại sao, Vương Tông Cảnh cảm thấy trong ánh mắt hắn nhìn mình, mơ hồ có vẻ dò xét.
157 Đêm nay, mặc dù trên bầu trời lấp lánh ánh sao, nhưng bóng trăng lại không thấy, khiến cho bầu trời đêm trở nên thê lương. Gió lạnh từ dãy núi Man Sơn hùng vĩ cứ từng đợt ùa tới, dường như mang theo vài phần không khí lạnh lẽo của những cánh đồng băng nơi phương bắc, quét ngang qua tường thành Lương Châu.
158 Đả tự: tunglamthp - Ba Thiên Bằng mặt lộ vẻ sầu thảm, khàn giọng nói: “Vĩnh Hòa, Lưỡng Nghi Quan các ngươi quanh năm nhận của Ba gia chúng ta bao nhiêu hương khói, nay lại cũng muốn bỏ đá xuống giếng?” Đạo sĩ râu quai nón nhe răng cười một tiếng, nói: “Chỉ trách Ba gia các ngươi đen đủi, cho dù chúng ta không đến, tự nhiên cũng sẽ có những người khác tới giết ngươi, tốt nhất nên đem mảnh bí cuốn kia nộp ra đây.
159 Tru Tiên IITác giả: Tiêu ĐỉnhChương 98: Kích đấuDịch giả: Diệu YênBiên tập: Diệu YênNguồn: Bachngocsach Một kiếm kia chấn nhiếp toàn trường. Có lẽ bóng kiếm đột nhiên xuất hiện này quá mức cường đại nên mãi một lúc sau, mọi người trong hoa viên nhỏ này mới chú ý tới việc nữ tử kia đã đi tới bên cạnh đứa bé, đôi mắt sáng ngời nhìn nó, lại nhìn thoáng qua thi hài của cha mẹ nó, đôi mày hơi nhíu lại.
160 Tru Tiên IITác giả: Tiêu ĐỉnhChương 99: Ghét cay ghét đắngDịch giả: Diệu YênBiên tập: Diệu YênNguồn: Bachngocsach Thiếu nữ áo xanh lạnh lùng nhìn Vương Tông Cảnh.