1 Ngô Vương mở ra đại kỷ nguyên; Đinh Tiên Hoàng nhất thống thiên hạ; Lý Thái Tổ hùng tài đại lược; Trần Hưng Đạo binh pháp vô địch; Trần Nhân Tông anh minh thần võ; Lê Thái Tổ anh hùng cái thế; Nguyễn Ức Trai tài hoa trác tuyệt; Quang Trung Hoàng Đế chấn nhiếp bát phương.
2 Cơn gió nhẹ bất chợt thổi qua, tiếng lá xào xạc bên cửa sổ phá vỡ sự yên tĩnh trong căn phòng.
Gã thanh niên buông cuốn sách xuống bàn, nâng ly cà phê đã nguội lên nhấp một ngụm, thưởng thức thứ vị đắng gây nghiện của loại đồ uống này khôi phục lại trạng thái sau khi dứt suy nghĩ về những điều ghi chép lại trong cuốn Hồng Bàng cổ phong.
3 Mặt trời màu đỏ đã hạ xuống dưới đường chân trời, giống như máu đang nhuộm vào đường chân trời rồi từ từ nhạt dẫn, cả thành phố như là phủ thêm 1 lớp áo dày màu đen, màn đêm bắt đầu hạ xuống.
4 Hừng đông, ánh nắng len lỏi qua tầng mây chiếu rọi khắp chốn.
Khí trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá, phản chiếu ánh rạng đông khiến chúng trông long lanh như những hạt châu.
5 “Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mùng 10 tháng 3. ”
Nhắc đến Phú Thọ, mười người thì có tới chín người nghĩ đến ngày giỗ Tổ Hùng vương, bởi đó là ngày hầu như tất cả đều được nghỉ lễ, trừ một số ngành nghề đặc biệt.
6 Mặt trời lại hiện ra, ánh sáng lan tỏa khắp mọi ngóc ngách.
Dưới ánh mặt trời sáng rực, Tổ Sơn khắp nơi đều là vết nứt, đặc biệt đỉnh núi nơi đặt điện Kính Thiên là nghiêm trọng nhất, xuất hiện những cái khe rộng chừng 2m, như mạng nhện lan tràn đến bốn phương tám hướng.
7 Một nơi nào đó ở vùng núi Ba Vì. . .
- Bố! Động đất vừa kết thúc bố lại đi đâu thế?
Một đứa trẻ gọi với theo một người đàn ông chừng 30 tuổi, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy lo lắng.
8 Trong hắc ám tăm tối, một không gian tiết điểm run lên, giống như có một viên cổ tinh bị hủy diệt, lóe ra một luồng sáng chói mắt, chiếu thẳng tới nơi này.
9 Hai chữ Quang Trung, đã là người Việt có ai không biết, có ai chưa từng nghe?
Một vị vua anh minh kiệt xuất bậc nhất trong lịch sử, người duy nhất khi được hậu thế nhắc đến vẫn luôn kèm theo hai chữ Hoàng Đế, bởi ông hoàn toàn xứng đáng.
10 Rời ánh mắt khỏi tảng thạch bia cao sừng sững với hàng chữ “Đinh Tiên Hoàng chi bút”, gã thanh niên bước đến tấm thạch bia cuối cùng, cũng chính nơi lưu bút tích của người đầu tiên đến nơi này.
11 Vừa bước chân ra khỏi phạm vi tế đàn, một cảm giác lạnh lẽo bỗng lan khắp toàn thân gã thanh niên.
Những cơn gió gào thét tràn tới từ bốn phương tám hướng, mang theo vô số âm thanh hỗn loạn như tiếng oán linh vô tận từ nơi sâu thẳm nhất của mười tám tầng địa ngục.
12 Con rồng cháu tiên! Một câu nói thể hiện nguồn cội cao quý mà người Việt từ xưa đến nay vẫn luôn luôn tự hào. Nhưng mà ngày nay, thời đại mà thuyết vô thần tràn ngập, thì câu nói đó lại dần trở nên bị quên lãng.
13 Một tiếng gào từ sâu trong khu phế tích truyền ra khiến người ta sởn gai ốc, giống như có 1 con viễn cổ hồng hoang cự thú phá tan mặt đất, giãy giụa thoát ra khỏi phong ấn, tiếng gầm làm chấn động sơn hà, làm cho sao trăng phải biến sắc, khiến con người run sợ từ trong linh hồn.
14 Ầm ầm ầm. . .
Bão táp ở bên ngoài ù ù rung động như sấm nổ, phảng phất toàn bộ mặt đất đều bắt đầu lay động.
Gã thanh niên kinh hãi, bởi hắn nhận ra chiếc trống đồng nhỏ trong tay đang không ngừng rung chuyển, điểm điểm quang hoa yếu ớt vốn tản mác trong không gian lập tức từ bốn phương tám hướng ngưng tụ tới, một nửa quấn vào trống đồng, nửa còn lại thì nhập xuống tòa tế đàn dưới chân.
15 Đây là một chặng đường khiến người ta không thể bình tĩnh.
Thời gian trôi qua thực hỗn loạn, có khi thời gian dường như ngừng lại dài dằng dặc khiến người ta sắp nổi điên, trong chốc lát lại cảm thấy nhanh đến khó tin, như là đã trôi qua trăm ngàn năm.
16 Bầu trời đêm trăng thanh cao vời vợi, thế nhưng lúc này bỗng gần ngay trước mắt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sập xuống.
Ánh sáng trăng sao vốn mỏng manh nhẹ nhàng bao phủ cả vùng đất, vậy mà lúc này đây lại ngưng tụ lại trên bầu trời rồi chiếu xuống bên dưới, như hóa thành một thác nước trắng xóa chảy dài xuống.
17 Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, ánh nắng xuyên qua lớp sương mù thần bí rọi xuống nền đất sỏi khô cằn.
Một mảnh di tích đã bị năm tháng mài mòn, chín con rồng kéo dài trên mặt đất, chụm đầu vào một cái hồ nước chu vi chỉ chừng vài trượng, nhưng lúc này lại tỏa ra vạn đạo hào quang lấp lánh, giống như đang chứa đựng toàn bộ tinh hoa của thiên địa.
18 Ánh sáng mặt trời dần dần biến mất, sắc trời chậm rãi trở nên đen kịt. Trên mặt đất hoang vu cô quạnh màu đỏ thẫm có từng lớp từng lớp sương mù bao phủ lượn lờ, làm cho người ta không phân biệt được phương hướng.
19 Chỉ trong một cái nháy mắt, chính xác hắn chỉ mới chớp mắt một cái, đạo lưu tinh đã biến mất trên bầu trời, một lão bà bà vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt hắn, khiến gã đồ tể trong lốt thiếu niên phải giật mình lùi lại.
20 Vầng trăng lên cao, ánh trắng bắt đầu lan tràn trên mặt đặt hệt như những đợt sóng bạc lấp lánh trải dài trên đại dương bao la.
Dưới ánh trăng, một bóng người nhẹ nhàng lướt đi, động tác thật chậm rãi nhưng nếu có người ngẩng đầu ngắm trăng cũng khó mà nhìn thấy gì, chỉ cảm thấy mình hoa mắt mà thôi.