321 Cục công an Vọng Giang mặc dù có hơn 300 cảnh sát nhưng trừ cảnh sát giao thông, phòng cháy chữa cháy, cảnh sát canh giữ trại giam cùng với những người có quan hệ với Triệu Quốc Khánh, số nhân viên có thể chính thức điều động chỉ khoảng 100 người.
322 Người Trịnh gia chẳng những là lãnh đạo chủ yếu của đơn vị mình, hơn nữa cũng là lãnh đạo quan trọng ở Vọng Giang này. Nhưng vào lúc này một khi chống đối với thị ủy, ủy ban thị xã Vọng Giang thì đừng nói là bọn họ, nếu có thêm cả đám bạn bè nữa cũng không phải đối thủ.
323 Trịnh Sảng thì càng cùng chồng kinh doanh ở xã Thắng Lợi như một thùng sắt, đặc biệt là có mỏ than với lợi nhuận khổng lồ. Hai người hàng năm từ mỏ lấy được ít nhất mấy trăm ngàn.
324 Lúc này Lưu Hồng Đào nói tiếp. - Thị trưởng Hứa có thể nói là cân nhắc mọi phương diện, đặc biệt cân nhắc tới sự ổn định của Vọng Giang nên mới đồng ý xử phạt nhẹ với các đồng chí ra đầu thú, điểm này tôi hết sức đồng ý.
325 Nghe xong Lưu Hồng Đào nói, Hứa Lập đầu tiên là cười sau đó thở dài một tiếng. - Có thể làm chút chuyện cho chúng, tôi cũng thấy đỡ áy náy, đây đều là những đứa bé dáng thương.
326 Người phụ nữ kia thấy Hứa Lập kinh ngạc, ả mỉm cười cầm lấy thìa bỏ thêm đường vào cốc café cho Hứa Lập. - Thị trưởng Hứa rất giật mình?- Đúng là có một chút.
327 - Được, cứ làm như lời cô đi. Nghe xong Bạch Lâm nói, Hứa Lập cuối cùng cũng quyết định làm theo lời đối phương. Mặc dù hắn không biết Bạch Lâm có thù hận gì với Trịnh Quân Ba, nhưng sự cừu hận mà Bạch Lâm dành cho Trịnh Quân Ba là điều mọi người ở đây đều cảm nhận được.
328 Nghe Triệu Quốc Khánh hỏi, lão Triệu lập tức nói:- Anh nói là vợ chồng họ Phùng? Tôi đương nhiên biết, cặp vợ chồng này thuộc hội người cao tuổi của thôn, hàng năm xã có chính sách tặng quà đều do tôi đưa tới cho bọn họ.
329 Thấy hai vợ chồng họ Phùng rất sợ hãi, Hứa Lập đứng ra an ủi. - Hai ông bà không cần sợ, chúng tôi là người ở Cục công an thị xã, trong nhà các vị giấu tội phạm, chúng tôi tới bắt bọn họ.
330 Trịnh Quân Ba sau khi tỉnh lại không nói một câu mà cứ ngồi đó. Mặc dù hắn đã sớm chuẩn bị, hắn biết mình thoát hôm nay không thoát được cả đời nhưng vẫn có chút không cam lòng thở dài một tiếng.
331 Cuộc sống hạnh phúc của Bạch Lâm chỉ sau một đêm đã hoàn toàn biến mất. Bạch Lâm chịu đả kích lén về Vọng Giang nhìn mặt cha mẹ lần cuối rồi quay về trường học.
332 - Vâng. Năm sáu chiến sĩ giơ tay chào rồi dẫn người không liên quan đi ra. Trong phòng chỉ còn lại có Trịnh Lôi, Triệu Quốc Khánh, Bạch Lâm, Trịnh Quân Ba.
333 - Ông trời bất công, chúng ta phải tự kiếm công bằng cho mình. Trưởng đoàn Trịnh, mấy chiến sĩ đi theo anh sẽ không nói loạn chứ?Trịnh Lôi có chút sửng sốt nói:- Đương nhiên là không, nếu không biết giữ bí mật thì tôi cam đoan bọn họ sau khi làm xong nhiệm vụ này sẽ phải về vườn.
334 Hứa Lập cẩn thận lấy quyển sổ ra đưa cho Văn Thiên. - Đại ca, đây là quyển sổ tôi lục được ở chỗ trốn của Trịnh Quân Ba, mời lãnh đạo xem. Văn Thiên thấy Hứa Lập cẩn thận như vậy thì biết trong sổ ghi chép gì đó rất quan trọng.
335 Hứa Lập khẽ lắc đầu, hắn cố vứt ký ức về Kế Xuân Mai ra khỏi đầu mình. Mình đã có Phạm Ngọc Hoa, Kế Xuân Mai cũng đã kết hôn, mình và cô sẽ không có quan hệ gì nữa.
336 Phạm Ngọc Hoa mang rượu tới, bảo mẫu cũng bưng món ăn cuối cùng lên. Chẳng qua cô ta không ăn cùng mọi người mà vào bếp ăn một mình. Trên bàn chỉ có Phạm Kiệt, Hứa Lập, Phạm Ngọc Hoa; Phạm Kiệt và Hứa Lập tự uống một chén rồi thở dài nói:- Ở nhà uống vẫn thoải mái hơn.
337 Phạm Kiệt cũng nhìn ra sự bất mãn của Hứa Lập, ông sợ Hứa Lập về sẽ làm liền nên vội vàng nói:- Vậy cũng không phải, ít nhất chứng cứ phạm pháp của Trịnh Quân Ba là quá rõ ràng, hắn không thể thoát được.
338 Biến hoá gần đây trên quan trường Vọng Giang mọi người đều thấy. Tất cả các cán bộ lãnh đạo trung tầng trở nên đều biết điểm này, có không ít người cảm thấy hối hận vì trước đây không tạo quan hệ với thị trưởng Hứa, vì thế bọn họ tìm đủ lý do để liên lạc tình cảm với Hứa Lập.
339 Hứa Lập đi theo dòng người tới quảng trường. Nơi này đã có rất đông người tới vui chơi, có những đứa trẻ chạy nô đùa trên bãi cỏ. . . . Hứa Lập đúng là hơi nghi ngờ có phải dân nội thành Giang Ninh dồn hết vào đây không?Hứa Lập đi theo dòng người đi một vòng quanh quảng trường mới phát hiện cuộc sống của mọi người thật phong phú, nhiều màu sắc.
340 Hứa Lập nghe cậu thanh niên này còn dám lớn tiếng nói mình, hắn tức tối bóp chặt tay lại, đồng thời tay trái cũng bóp mạnh vai tay phải của cậu thanh niên, cả tay phải của cậu thanh niên thoáng cái không còn cảm giác gì.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41